Đây là một giấc mộng siêu thoát hiện thực!Hoàng Thần Ngư, Yên Chi Ngư, Kim Ti Ngư, Kim Tuyến Ngư, Liệt Phúc Ngư, Hoa Man Li, Chiết La Khuê, Đại Châu Mẫu Bối, Thải Tí Kim Quy……Vô số hồn hải thú biết tên cũng như không biết tên xẹt qua trước mặt.
Hình bóng tuy đều u ám, nhưng nhìn bộ dáng sinh động như thật của chúng lại khiến Chân Tiểu Tiểu trở lại Tây Hải vạn năm trước.
Dường như ngẩng đầu có thể thấy tia nắng chiếu xuống từ trời xanh, chiếu rọi mặt biển lung linh tựa một khối đá quý xanh thẳm.
Muôn vàn hải thú sinh sôi nảy nở tại nơi đây, dưới đá ngầm chạy dài các rặng san hô màu đỏ, tím, xanh, vàng,… Những sắc màu tươi đẹp không thể bắt gặp trên đất liền.
Thanh âm văng vẳng.
Quanh quẩn bên tai.
Phảng phất ai đó gõ chuông chốn rừng sâu, xa xưa thương cổ.
Chân Tiểu Tiểu nhẹ nhàng nâng hai mắt, chỉ thấy cực xa phía trước đột nhiên bị bao trùm hoàn toàn trong bóng ma, Tử Tinh không loé lên một tia sáng tím.
Như tín hiệu trước lúc giông bão kéo đến, mây đen nghiêng nghiêng chia cắt chân trời, mưa to xầm xập trời trút nước, đêm đen ập tới sấm rền vang!Cái gì?Tim đập ù ù!Mới vừa chớp mắt, bóng đen vốn còn rất xa đã vọt tới trước mặt Chân Tiểu Tiểu!Một con mắt của nó đã lớn ngang ngửa con rùa lúc trước!Là Côn Hoàng!Chân Tiểu Tiểu hút khí lạnh!Hồn Côn Hoàng chân chính!So sánh với quái vật khổng lồ đang trôi nổi trước mặt, hồn Côn Hoàng gặp phải hai lần trước chẳng qua chỉ là cá tầm thường có hơi lớn mà thôi!Ánh mắt hồn Côn Hoàng tập trung trên người Chân Tiểu Tiểu, nó dừng lại, tất cả hồn hải thú rong chơi trong Tử Tinh cũng đồng loạt dừng lại, bơi lội quanh quẩn tại chỗ theo một loại vận luật riêng.
Muốn đi theo ta sao?Từ đôi mắt đối phương không phát hiện bất kỳ địch ý hay mưu kế nào, huyết ngọc trước ngực Chân Tiểu Tiểu bỗng nhiên trở nên nóng bỏng vô cùng, thiếu chút nữa làm phồng rộp da nàng!Đi cùng nó!Trong lòng chỉ có một thanh âm!Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu kiên định xoay người lướt tới, lướt qua phần đầu rộng lớn của hồn Côn Hoàng leo lên lưng nó.
Khoảnh khắc Chân Tiểu Tiểu nắm chặt dây mây trên lưng, hồn Côn Hoàng chợt gia tốc!Rì rào rì rào!Bên tai là tiếng nước chảy róc rách, đưa mắt có thể thấy làn sóng dập dờn duyên dáng lướt qua thân thể rồi nhanh chóng trôi xa.
“Ha ha ha ha!”Ban đầu là thấp thỏm, hiện giờ là thích thú.
Chân Tiểu Tiểu nắm chặt cây mây ký sinh trên lưng hồn Côn Hoàng, cất tiếng cười to.
Vào giây phút này, nàng dường như lại trở về rừng thuốc hắc điền của Thất Diệp Cốc, trở về đêm hôm đó buổi đêm thuần phục Bát Nhãn Chu Hoàng, cưỡi nó tuỳ ý lao nhanh trong rừng.
Tọa kỵ hôm nay, so với Tiểu Bát Nhãn khi xưa đã lớn hơn nhiều!“Nếu các ngươi nhiệt tình như vậy ta đây liền đi xem, dưới Hải Hoàng Thành này rốt cuộc ẩn giấu thứ gì!”Lữ trình cùng Côn Hoàng kéo dài ngoài sức tưởng tượng của Chân Tiểu Tiểu.
Thời gian cứ trôi qua ngày ngày đêm đêm, cho đến khi ánh sáng tím bốn phía chuyển thành màu đen u ám.
Dọc đường chỉ thấy hồn hải thú không ngừng hội tụ thành đàn bên cạnh Côn Hoàng, nhưng tốc độ của nó luôn chưa từng giảm bớt.
Dần dần Chân Tiểu Tiểu gần như đã nhận biết hình dạng của tất cả các loài hải thú, phương xa lại đột nhiên xuất hiện một bóng người!Vô số hồn hải thú đều u tối, chỉ duy nhất bóng dáng gian nan bôn ba trong dòng nước như keo kia là mặc váy dài màu vàng nhạt, ngoài thân vờn quanh mấy chục kiện pháp bảo đang phụt lên bảo quang rực rỡ, tay phải còn nắm một lệnh bài đỏ đậm tựa máu.
Bách Hoa Thánh Nữ Nam Đỉnh … Lôi Nhụy!Chân Tiểu Tiểu ngơ ngẩn nhìn nàng, ánh mắt nhất thời bị tia máu trên tay phải nàng hấp dẫn!.