Vạn Tộc Chi Kiếp

"Sẽ chết!"

Oanh!

Tô Vũ đánh một quyền về phía sau lưng, thần văn bộc phát, chiến kỹ giết ra, một tiếng ầm vang, hư không bạo tạc!

"Tô Vũ!"

Gia hỏa vừa mới nói "Sẽ chết" đã cấp tốc rút lui ra khỏi chỗ cách hắn mấy trăm mét, kẻ này đeo mặt nạ màu trắng, tiếng cười truyền đến: "Ngươi muốn biết nếu bay thẳng qua tường thành để vào thành thì sẽ gặp phải chuyện gì đúng không?"

Ánh mắt Tô Vũ lạnh lùng, trong lòng hơi kinh hãi.

Ta chỉ nghĩ mà thôi!

Vì sao gia hỏa này lại biết?

Phảng phất như y biết Tô Vũ đang suy nghĩ gì. Người mặt nạ trắng lại nói: "Bởi vì... kẻ lần đầu tiên tới đều sẽ có ý nghĩ như vậy! Rất dễ đoán được, không phải sao? Có phải ngươi đang hiếu kì rất nhiều thứ, nghi hoặc rất nhiều chuyện, đúng không?"

"Ngươi là ai?"

Hai mắt Tô Vũ băng hàn, hắn nhìn không thấu gia hỏa kia, phải chạy!

"Đừng chạy, ta không có địch ý."

Người mặt nạ trắng giơ hai tay lên, cười tủm tỉm nói: "Ta đến từ Liệp Thiên các, thành viên của Liệp thiên tứ bộ chi Thiên bộ. Tô Vũ, ngươi vừa mới vận dụng thần văn chiến kỹ sao? Có thể cho ta biết thần văn chiến kỹ này tên là gì không?"

Tô Vũ lạnh lùng nhìn y, không thèm trả lời.

"Đừng ôm địch ý thế chứ. Liệp Thiên các cũng chỉ là một tổ chức, không phân thiện ác, không phân đúng sai, tổ chức này chính là vì thuận tiện cho người khác, thuận tiện cho chính mình."

Người mặt nạ trắng đề nghị: "Ta muốn mời ngươi gia nhập Liệp Thiên các, cân nhắc chút đi?"

"Không cân nhắc!"

Tô Vũ không ngừng rút lui, có điều sợ đối phương động thủ nên lại nói: "Cho ta chút thời gian để ta ngẫm lại, dù sao ta hiểu biết về Liệp Thiên các quá ít..."

"Ồ!"

Người đeo mặt nạ vội trấn an: "Chớ khẩn trương, lần này đến ta chỉ muốn xác nhận thân phận của ngươi, không có ý khác! Mặt khác, nếu không gia nhập Liệp Thiên các thì cũng có thể vận dụng điểm bảng làm vài giao dịch với bọn ta."

"Giao dịch?"

"Đúng vậy!"

Người mặt nạ trắng cười nhạt, "Cái gì cũng có thể giao dịch!"

"Giết vô địch cũng có thể chứ?"

"..." Người đeo mặt nạ an tĩnh trong nháy mắt, hồi lâu sau mới đáp: "Quyền hạn của ta không đủ, có lẽ khi ngươi đủ quyền hạn rồi cũng không phải là không thể được!"

"..."

Tô Vũ nhìn người đeo mặt nạ, ánh mắt biến ảo, "Mời cường giả thiên tài của vạn tộc gia nhập, thiết lập Liệp Thiên bảng, thúc đẩy giao dịch, có lẽ còn tham dự một chút chuyện được thuê, hành vi này, ta rất quen!"

Quá quen!

Cái này chính là hình thức tổ chức của hội hỗ trợ đây mà!

Mời người gia nhập, sau đó an bài nhiệm vụ, cho chỗ tốt, dù sao kẻ sau màn khẳng định có kiếm lời.

Người đeo mặt nạ cũng không thèm để ý, y nói: "Đều theo nhu cầu cần thiết thôi, Liệp Thiên các cũng chưa từng rêu rao vì chính nghĩa!"

Tô Vũ lui lại, giữ một khoảng cách nhất định với đối phương rồi mới hỏi: "Ma Đa Na là thành viên Liệp Thiên các sao?"

Người đeo mặt nạ lắc đầu, "Không biết, ta chỉ phụ trách người ta phụ trách, những người khác thì ta hoàn toàn không biết, đây cũng là quy củ."

"Ngươi bây giờ đang phụ trách ta à?"

"Đúng thế!"

Người đeo mặt nạ gật đầu, "Ngươi hiếu kì Ma Đa Na vì sao phải vào thành ư? Vì sao nhất định phải đi cánh cửa này? Vì sao bước đi lại gian nan như vậy? Cổ thành rốt cuộc là sự tồn tại thế nào, ngươi không hiếu kỳ sao?"

"Có."

Tô Vũ thối lui ra thật xa, thấy thần văn chữ “Kiếp” khiêu động không lợi hại lắm, lúc này hắn mới dừng lại, nói: "Mua bán tin tình báo không? Những tin tình báo này bán cho ta, ra giá đi."

"Không cần." Người đeo mặt nạ thản nhiên nói: "Có thể nhìn diện mạo thật của ngươi không? Xem xong thì tin tình báo đưa ngươi, coi như thù lao."

"Liệp Thiên các có năng lực như thế, chẳng lẽ nhìn không thấu được ta?"

"Có thể."

Người đeo mặt nạ không bị kích thích, trong tay xuất hiện một chiếc gương, cười nhạt, "Cưỡng ép nhìn ra thì đó chính là kẻ địch, ta đã nói rồi, ta không có ý đối địch, ngươi nhất định muốn ta cưỡng ép nhìn ra sao? Liệp Thiên Bảng cần tin tức đáng tin, bây giờ, thân phận Thôi Lãng của ngươi đã bị mọi người nghi vấn, Liệp Thiên các phải có trách nhiệm đi phân rõ thật giả."

"Trách nhiệm?"

Tô Vũ nhíu mày, người đeo mặt nạ thản nhiên nói: "Đúng, có trách nhiệm! Nếu ngay cả một thiên tài là ai mà cũng không biết, vậy thì Liệp Thiên các làm sao có thể đặt chân ở vạn giới? Làm sao có thể khiến cho người ta tin tưởng tình báo của chúng ta là chính xác?"

Tô Vũ gật gật đầu, "Ta là Thôi Lãng..."

Người đeo mặt nạ mỉm cười, giơ tấm gương trong tay lên, sau đó một đạo bạch quang chiếu xạ phóng đến, Tô Vũ cấp tốc ẩn thân trốn chạy.

Vừa ẩn thân, thời không bỗng trì trệ.

Tô Vũ rơi xuống từ trong hư không, trong lòng hắn cả kinh nhưng lại không sợ. Hắn đã sử dụng Thời Gian, một tiếng ầm vang, bạch quang tán loạn.

Người đeo mặt nạ vội cúi xuống ghi xuống.

"Biết chiến pháp Thời Gian do Diệt Tằm Vương truyền thừa."

Y nâng tấm gương lên một lần nữa chiếu rọi.

Tô Vũ bộc phát thần văn, người đeo mặt nạ lại ghi chép: "Có Ngũ Hành thần văn..."

Tô Vũ bỗng nhiên khựng lại, tránh đi bạch quang, vội vàng nói: "Dễ nói chuyện mà, ta là Tô Vũ, vị đại nhân này làm gì phải động thủ động cước a..."

Hắn đã phát hiện ra chiêu trò ép người phải khai thật của tên kia.

Cứ tiếp tục đánh xuống như thế thì hắn sẽ bại lộ càng nhiều.

Người đeo mặt nạ mỉm cười, mở miệng nói: "Ngươi là Tô Vũ? Có thể hiện ra diện mạo thật không? Ta nói rồi, ta không có địch ý, Liệp Thiên các không phải tổ chức săn giết thiên tài. Thiên tài trên Liệp Thiên bảng chết... Chúng ta cũng chỉ cung cấp một phần bảng danh sách, cụ thể ai giết thì đó là chuyện của chính các ngươi."

Tô Vũ từ chối cho ý kiến, gia hỏa này thật khó dây dưa!

Đang nghĩ ngợi, người đeo mặt nạ lại nói: "Cổ thành có nguy hiểm cũng có cơ duyên, cái gì cũng đều không biết mà tùy tiện xông vào lung tung chắc chắn không phải là chuyện tốt! Trực tiếp vào thành có lẽ sẽ bỏ lỡ đại cơ duyên! Ma Đa Na là thiên kiêu như thế cũng vẫn muốn thu hoạch được cơ duyên trong đó, lựa chọn đi cửa chính, chẳng lẽ ngươi muốn đi cửa hông? Tự nhận mình không bằng Ma Đa Na sao?"

Tô Vũ chần chờ một chút, thầm mắng một tiếng, sau một khắc hắn lộ ra gương mặt...

Người đeo mặt nạ nhìn hắn một hồi, y thấy lòng vô cùng mệt mỏi, nghiến răng nói: "Xin đừng vũ nhục trí thông minh của ta! Càng không nên vũ nhục thanh danh Liệp Thiên các! Mặt của Hạ Hổ Vưu, Liệp Thiên các ta có ghi chép!"

"..."

Tô Vũ thầm mắng, trong lòng hắn khẽ nhúc nhích, sau một khắc, lại xuất hiện một bộ dáng khác.

Hạ Hổ Vưu rất nổi danh, cậu còn là hậu duệ của vô địch, Liệp Thiên các biết cũng là chuyện bình thường.

Hiện tại...

Hắn vừa biến hóa thành một người, người đeo mặt nạ kia lấy ra một bộ hình ảnh, cho hắn nhìn xong rồi thản nhiên nói: "Tô Vũ, ngươi cũng không phải hạng người vô danh, làm gì cứ phải giấu đầu lộ đuôi."

Tô Vũ thấy được hình ảnh của chính mình!

Trong lòng hơi rung động, Liệp Thiên các có tổ chức tình báo ở Nhân cảnh!

Nhưng thừa nhận thân phận của mình sẽ rất nguy hiểm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui