Vạn Tộc Chi Kiếp

Ngay khi Tô Vũ vẫn đang không ngừng quan sát《 Lôi Nguyên đao 》.

Thì trong cao ốc dành cho chấp giáo bên kia, đèn đuốc cũng đang sáng trưng.

Tiếng nghị luận không ngừng vang lên.

"Năm nay Thần đan hệ chúng ta dù sao cũng phải được phân mấy học viên yêu nghiệt chứ?"

"Không thể mỗi năm đều đưa người tới Ý chí học viện và Thần văn học viện được!"

"Đúng vậy, học viện của chúng ta sắp tàn phế rồi, trung hạ chờ học viên thì nhét hết qua chỗ chúng ta, thượng đẳng, yêu nghiệt thì lại đều do hai học viện lớn tiếp nhận. Nếu cứ tiếp tục như thế, chúng ta không sớm thì muộn sẽ bị đứt đoạn truyền thừa!"

Tân sinh nhập học, các học viện lớn cũng cực kỳ gấp gáp.

Dựa theo lệ cũ của những năm qua, yêu nghiệt thiên tài, tối thượng đẳng thiên tài, những người này phần lớn đều chọn Thần văn học viện hoặc Ý chí học viện.

Không có người kế tục, hết sạch tài lực, đây chính là mối họa đối với các học viện khác.

Mặc dù hằng năm cũng có tân sinh nhập học, thế nhưng những học viên lứa trên đều sẽ bị hai học viện lớn lấy đi, điều này khiến họ rất bất mãn, thế nhưng không có cách nào ngăn cản.


Chủ trì hội nghị không phải là Vạn Thiên Thánh, mà là vị phủ trưởng thứ ba Tô Tử Minh.

Giờ phút này, vị lão nhân kia cũng hết sức nhức đầu, ông nhìn đám nghiên cứu viên đang tranh cãi bốn phía, mệt mỏi vỗ mạnh vào cái bàn, quát lớn: "An tĩnh một chút!"

"Thượng đẳng học viên đều có thể tự do lựa chọn, vậy không phải nói là do chúng ta buộc chúng đi tới học viện nào thì chúng sẽ đến học viện đó!"

"Hai học viện lớn như Thần văn và Ý chí có thể thu hút nhiều người như vậy cũng là do năng lực của bọn họ, chính các ngươi không đọ lại được, ta có thể có biện pháp sao?"

Tô Tử Minh có chút bất mãn nên nói rất nhiều: "Từng người đều chỉ biết bế quan, chỉ biết ngốc ở trong sở nghiên cứu! Thần văn cùng Ý chí học viện của người ta hằng năm đều có người đi mời chào thượng đẳng học viên, các ngươi thì sao? Chính mình không tự đi thu hút mà lại hi vọng học viên chọn các ngươi sao?"

"Ngày hôm sau, học viên sẽ xác định học viện mình muốn vào, các ngươi tự nghĩ biện pháp mời chào đi! Nếu còn không được... Vậy mấy học viện bị giải tán cũng là chuyện sớm hay muộn, dứt khoát cứ sát nhập vào mấy học viện lớn hết đi!"

Ông vừa nói xong, lập tức có người than thở: "Tô lão, chúng ta cũng không có cách nào mà! Thần văn, Ý chí về mặt thực lực thể hiện rất rõ ràng, ví như Thần đan hệ chúng ta khoe ra đan dược đủ nhiều, cũng đủ mạnh, nhưng mà các học viên lại nghĩ thế nào?"

Vị lão nhân vừa lên tiếng nói chuyện này buồn bực vô cùng: "Bọn chúng lại nghĩ là đắt quá! Chờ ta có thực lực mạnh mẽ, ta kiếm càng nhiều điểm công huân, ta sẽ mua mấy viên đan dược đó sau vậy! Nhưng mà chẳng có mấy ai nghĩ đến chuyện tự mình luyện đan!"

Mọi người cười rộ lên, bên kia, một vị tráng hán cũng cả giận nói: "Thuần thú học viện chúng ta cũng thế, biểu hiện ra yêu thú cường đại tới đâu thì những tiểu hỗn đản ấy cũng chỉ nghĩ về sau có tiền sẽ để thuần thú học viện cung cấp cho chúng một số yêu thú mạnh mẽ, không ai muốn tự mình bồi dưỡng cả!"


"Thần phù học viện nào có khác gì, ai cũng nghĩ như vậy, dùng tiền mua là được, cần gì phải tự tu luyện loại thần văn dùng duy nhất một lần..."

Tất cả mọi người đều rất bất mãn!

Hồi lâu sau, có một vị lão giả của thần đan học viện mới mở miệng nói: "Tất cả những thứ này đều có liên quan tới thương hội Hạ thị! Làm ăn mà lan đến tận học phủ, âm thầm giao dịch, mua bán chợ đen, tài nguyên cởi mở, đều đem lại cho các học viên một ấn tượng rằng có tiền thì sẽ có khả năng mua được hết thảy!"

"Ta kiến nghị phải nghiêm trị một lần!" Lão giả nghiêm túc nói: "Đúng vào lúc này, thừa dịp tân sinh mới vừa vào học, nghiêm trị một lần! Khiến toàn bộ giao dịch chợ đen biến mất khỏi học phủ! Nghiêm ngặt chấp hành chế độ đẳng cấp công huân, để bọn hắn biết có tiền cũng mua không được những tư nguyên ấy!"

"Bằng không nếu còn tiếp tục như thế, ngoại trừ mấy học viện lớn thì các học viện khác đều sẽ xong đời!"

"Đúng đấy, nhất định phải nghiêm trị!" Lập tức có người phụ họa: "Lấy thương hội Hạ thị làm chủ, phá nát hết giao dịch chợ đen của chúng, xóa bỏ toàn bộ chợ đen trong học phủ, thần đan, thần phù, vật cưỡi toàn bộ đều tăng giá khi cung ứng cho Hạ thị thương hội. Để ta xem bọn hắn còn có cảm giác có tiền là có thể tùy ý làm bậy nữa hay không!"

"Không sai, tăng giá cung ứng! Để các học viên không thể không nghĩ biện pháp, chính mình tự cấp tự túc!"

Tô Tử Minh nhìn bọn họ đỏ mặt tía tai, bất đắc dĩ nói: "Tăng giá cung ứng? Với cái đức hạnh kia của Hạ thị thương hội thì cuối cùng còn không phải là gán tội lên đầu các học viên."

"Đúng thế, chính là khiến học viên thấy xót ruột, giao dịch chợ đen không có lợi nhuận, không thể không đến học phủ để hối đoái, đến lúc đó khuyết thiếu điểm công huân, mà đẳng cấp công huân cũng không đủ, mấy học viện lớn chúng ta lại đẩy ra cái giá mua sắm ưu đãi cho học viên trong viện, tự nhiên là sẽ có học viên chuyển tới học viện của chúng ta!" Lão giả Thần đan hệ vui vẻ đề xuất ý kiến: "Học viên trong học viện của chúng ta nếu mua sắm thần đan sẽ ưu đãi giảm còn 80%, các ngươi nói xem học viên có thể tràn vào hàng loạt hay không?"


"..."

Mọi người ngươi một lời ta một câu, đều đồng ý với suy nghĩ của lão giả.

Tô Tử Minh cảm thấy cực kỳ đau đầu, nửa ngày sau mới yếu ớt lên tiếng: "Đả kích giao dịch chợ đen thì có thể, ưu đãi mua sắm nội bộ cũng được, thế nhưng kiểu hành vi bức bách học viên không thể không đến chỗ các ngươi thế này sẽ không thu phục lòng người..."

Suy nghĩ một chút, Tô Tử Minh lại nói tiếp: "Ta sẽ kiến nghị với phủ trưởng để các học viên có khả năng phụ tu đệ nhị hệ!"

Tô Tử Minh trầm giọng nói: "Học viên ngoại trừ chủ chiến thì vẫn là có thêm môn kỹ nghệ mới tốt, học phủ mở ra chức năng phụ tu đệ nhị hệ, kể từ đó, các học viên càng thêm đa tài đa nghệ, năng lực càng mạnh..."

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của không ít người khẽ động, có người nói: "Tô lão, chuyện phụ tu đệ nhị hệ này cũng không phải là lần đầu tiên đề cập tới! Nhưng trước đó từng có tiền lệ rồi, phụ tu sẽ khiến cho không ít học viên hao phí hàng loạt tinh lực, dẫn đến hai bên đều theo không kịp, vấn đề đó phải giải quyết như thế nào mới hợp lý?"

Tu luyện là một việc rất hao tổn thời gian, nhiều thêm một môn kỹ nghệ là tốt, nhưng lại có khả năng tạo thành hai bên đều chậm trễ.

Tô Tử Minh cười đáp: "Tạm thời chỉ mở ra đối với học viên xếp hạng cao, thượng đẳng học viên có thiên phú mạnh, tư chất đủ, tài nguyên cũng nhiều, cho nên cũng có càng nhiều tinh lực để có thể vừa chủ tu vừa phụ tu."

"Còn như đám học viên trung hạ thì các ngươi cũng không thiếu, các ngươi mong muốn không phải chỉ là thượng đẳng học viên thôi sao?"

Tô Tử Minh cười lớn: "Nếu đã như vậy thì tạm thời chỉ mở chức năng này đối với các học viên thiên tài, thế nào?"


Mọi người liếc nhìn nhau, rất nhanh đã có người ngập ngừng chất vấn: "Vậy học viên phụ tu cũng tính là học viên của chúng ta sao?"

"Tính!"

"Cũng tính trong kết quả của học viện?"

"Tính!"

"Vậy nếu phụ tu trong học viện bên này thì nghiên cứu viên có thể thu đồ đệ không?"

Không ít người ánh mắt hơi lóe sáng, cấp tốc hỏi: "Chương trình học chủ tu của bọn hắn bình thường đều có một vị lão sư, vậy còn chương trình phụ tu có thể bái sư nữa không?"

Tô Tử Minh nhíu mày, đáp: "Nếu chính các ngươi không ngại vậy thì sẽ không có vấn đề! Một học viên nhiều nhất chỉ có thể chọn lựa một môn học phụ tu."

Dứt lời, ông lại bổ sung: "Học viên trong học viện của các ngươi cũng có thể đi học viện khác lựa chọn khóa phụ tu, ta biết, mấy học viện như thần đan, thần phù có không ít học viên mong muốn chuyển sang tu hệ khác."

Mọi người gật đầu, có người không xác định mà hỏi lại: "Tô lão, Vạn phủ trưởng có chịu đồng ý không?"

"Có!" Tô Tử Minh khẳng định: "Hiện tại học phủ cũng đang không ngừng thử cải cách, một vài quy củ ngày xưa chưa hẳn đã thích hợp với hiện tại! Năm đó quy tắc phụ tu thất bại chủ yếu là do lúc trước học viên thiên tài không nhiều như bây giờ, tài nguyên của học phủ cũng không so được với ngày nay, cộng thêm khi đó người cũng ít, cho nên cuối cùng hiệu quả không tốt."

"Bây giờ thì khác..." Tô Tử Minh thở dài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận