Vạn Tộc Chi Kiếp

Nghe Tô Vũ hỏi như vậy, Hồ Tông Kỳ liền nghiêm mặt đáp: "Nếu ta đã nhận được lợi từ Tô huynh, đến lúc đó lại phủi mặt không báo ân thì có khác gì súc sinh? Bản《 Tịnh Nguyên Quyết 》này, ta muốn, sau hôm nay, ta chính là một thành viên của hội hỗ trợ. Bên chỗ ta còn có mấy quyển ý chí chi văn, trước đó ta đã từng nhìn qua, thu hoạch không lớn, nếu như Tô huynh cần, ta sẽ mang tới cho ngươi... Ngươi nói đúng, những người như chúng ta đều có chút bí mật của riêng mình, không hy vọng bị người khác biết. Bao gồm việc đã vẽ ra thần văn nào cũng vậy, cũng không hy vọng bị ngoại nhân biết, chỉ cần Tô huynh giữ bí mật, ta tin tưởng, chúng ta sẽ thu hoạch được càng nhiều!"

Tô Vũ mỉm cười.

Hồ Tông Kỳ lại nói: "Sau hôm nay, ta sẽ thu thập nhiều một chút tình báo, liên quan tới Đơn thần văn nhất hệ, liên quan tới các phương diện khác, thậm chí bao gồm cả Chư Thiên chiến trường. Dù sao Nhị gia gia ta cũng là phó sở trưởng của sở Nhiệm vụ. Tin tức ở chỗ ông ấy chắc chắn có nhiều, ta sẽ thường xuyên đi qua nhìn một chút."

"Tốt, những vật này, quay trở về ta sẽ tìm người tới tính toán giá trị!"

Thấy Hồ Tông Kỳ định lên tiếng, Tô Vũ liền khoát tay, ngăn trở gã. "Cơ sở căn bản để một cái hiệp hội có thể tồn tại lâu dài chính là công bằng liêm chính! Ngươi một mực trả giá, lại không nhận được thu hoạch, các thành viên cũng không phải kẻ ngu, sao còn có thể muốn tiếp tục? Có nhiệm vụ tốt, sao có thể muốn cùng hưởng? Có bí pháp tốt, ai nguyện ý chia sẻ cho ngươi? Tất cả mọi người sẵn sàng trả giá đều là vì mong muốn nhận được thu hoạch, đây mới là phương hướng hoạt động lâu dài mà ta theo đuổi."

Hồ Tông Kỳ gật đầu, Tô Vũ nói quá đúng!

Tô Vũ lại nói tiếp: "Về sau, ta sẽ còn nghĩ biện pháp liên hệ với những người ở bên ngoài học phủ, tỉ như học viên Chiến Tranh học phủ. Mọi người đa tuyến đồng tiến, kề vai sát cánh, tinh huyết, văn binh, công pháp, võ kỹ, ý chí chi văn đều cùng hưởng, có như vậy thì chúng ta mới có thể tiến bộ càng nhanh!"

Hồ Tông Kỳ yên lặng nhìn hắn, dã tâm của Tô Vũ thật không nhỏ!

Gã phát hiện, chính mình trước đó quả thật đã quá coi thường Tô Vũ.


Một gia hỏa xuất thân từ Nam Nguyên lại muốn tiến xa như vậy, hơn nữa còn dám bắt tay vào làm… Dĩ nhiên, đó cũng là vì sau lưng hắn ít nhất cũng có chỗ dựa, nhưng không thể không nói, bất kỳ người nào thành công đều phải có dã tâm lớn mới được.

Nghĩ đến đây, Hồ Tông Kỳ bỗng nhiên đề xuất: "Tô Vũ, nghe ngươi nói như vậy, tự dưng ta chợt nghĩ ra một vấn đề. Về sau nếu như ngươi cần đồ vật gì, thì không nhất định phải đi tìm Hạ Hổ Vưu, có thể thử nghiệm treo nhiệm vụ, ta giúp ngươi treo lên, thông qua con đường ở chỗ Nhị gia gia ta, như vậy sẽ không có người nào biết rõ là ngươi cần, chỉ có ta biết, giá cả có lẽ sẽ càng tiện nghi."

Ánh mắt Tô Vũ sáng lên!

Kỳ thật từ lâu hắn đã từng nghĩ tới vấn đề này, cùng Hạ Hổ Vưu giao dịch quá nhiều cũng không hẳn là an toàn.

Hạ Hổ Vưu sẽ nắm giữ rất nhiều tin tức từ chỗ hắn.

Mặc dù Hạ Hổ Vưu không có bất kỳ uy hiếp gì đối với Tô Vũ, nhưng có một số việc vẫn là nên che giấu bớt mới tốt.

"Thông qua nhiệm vụ của học phủ?"

"Đúng vậy, dùng loại hình thức này treo nhiệm vụ, có một ít nghiên cứu viên hạ cấp muốn kiếm thêm điểm công huân nên sẽ chủ động đi thực hiện, chỉ cần phải bỏ ra điểm công huân tương ứng là được."


Tô Vũ hài lòng gật đầu, hôm nay tìm đến Hồ Tông Kỳ xem như đã quyết định đúng đắn.

Thực lực của Hồ Hữu Huy tuy không tính quá mạnh, thế nhưng dẫu sao cũng đã là Lăng Vân thất trọng, hơn nữa còn giữ chức phó sở trưởng của sở Nhiệm vụ, đối với Tô Vũ hiện tại thì sẽ có nhiều chỗ hữu dụng.

Nghĩ đến đây, Tô Vũ liền hồi hộp hỏi: "Nếu ta an bài một nhiệm vụ, bảo người ta tặng đồ đến Chư Thiên chiến trường, tìm tới khu đóng quân của Trấn Ma quân thì có thể làm được không?"

"Dĩ nhiên có khả năng!" Hồ Tông Kỳ cười đáp: "Ngươi muốn tặng đồ cho phụ thân ngươi à? Cái này rất đơn giản! Các lão sư trong học phủ lão sư đều có thể đi tới Chư Thiên chiến trường, muốn mang đồ theo ra đấy là chuyện không khó! Còn việc tìm tới đích xác chỗ cha ngươi thì có lẽ tốn chút tinh lực, cho nên muốn an bài người đi một chuyến, chỉ sợ điểm công huân không ít. Dù sao bên kia không phải quá an toàn."

"Vả lại cũng không cần lo lắng vấn đề tham ô đồ đạc, đều là nghiên cứu viên của học phủ, trừ khi muốn đầu quân sang vạn tộc, vứt bỏ thân phận ở nhân tộc, bằng không thì sẽ không có người nào dám làm như vậy!"

Tô Vũ cực kỳ mừng rỡ!

Như thế thì tốt rồi, chờ sau này trong tay dư dả một chút thì hắn nhất định sẽ gửi đồ ra cho cha mình.

Cha hắn ở Chư Thiên chiến trường bên kia chắc chắn là không sống quá thoải mái.


Đang khi nói chuyện, Hồ Tông Kỳ bỗng cười cười đề xuất: "Nếu như ngươi có tiền, thậm chí còn có thể thuê một vị cường giả, dùng danh nghĩa Văn Minh sư trú quân để ở đó bảo hộ thúc thúc cũng được! Dĩ nhiên, cái giá cần chi trả khá lớn, bởi vì Văn Minh sư trú quân ít nhất cũng phải ở đó một năm!"

Tô Vũ ý động!

"Nhiều hay ít?"

"Một vị Đằng Không sơ kỳ, tối thiểu cần phải chi trả 300 điểm một năm, bên kia hoàn toàn chính xác có chút nguy hiểm, hơn nữa còn không phải là luôn luôn một mực bảo vệ đối tượng, dù sao Văn Minh sư trú quân cũng phải chấp hành nhiệm vụ của chính mình, chỉ có thể nói, tùy thời dưới tình huống trong khả năng cho phép thì sẽ toàn lực bảo hộ!"

Tô Vũ gật đầu, vậy là tốt lắm rồi.

Nói như vậy, sau này mình có khả năng thử một chút.

Về phần hiện tại thì chưa được.

Hắn tiêu tiền như nước, bây giờ chỉ còn lại hơn hai ngàn điểm, kế tiếp còn có rất nhiều chỗ phải dùng đến, cha hắn chịu khó đợi vậy.

Cùng Hồ Tông Kỳ hàn huyên một hồi, Tô Vũ lại có thêm chút thu hoạch.


"Trước đó ta nghe Nhị gia gia nhà ta kể, phó phủ trưởng Chu Minh Nhân kỳ thật đã rất lâu rồi cũng không quản sự vụ, mục tiêu của ông ta là tiến vào Nhật Nguyệt cảnh! Hiện tại Đơn thần văn nhất hệ, chân chính quản sự chính là đệ tử của ông ấy, Trịnh Ngọc Minh Trịnh Các lão! Đáng tiếc Trịnh Các lão lại có cừu thị với đa thần văn nhất hệ các ngươi..."

"Vì sao?"

"Nghe nói là bởi vì năm xưa khi ông ta còn là học sinh đã từng bị đa thần văn nhất hệ chèn ép qua, thậm chí còn có vị thiên tài của hệ nhà các ngươi nhục nhã ông ấy..." Hồ Tông Kỳ nhỏ giọng giải thích: "Cho nên, cách đây ít năm, tình hình của đa thần văn nhất hệ vẫn còn tốt một chút, nhưng hiện tại thì càng ngày lại càng kém, thậm chí còn có ý tứ chém tận giết tuyệt, cũng là bởi vì Trịnh Các lão đã tấn thăng Sơn Hải, trở thành mạch chủ của đơn thần văn."

Tô Vũ nhíu mày, "Lão sư ta chưa từng nhắc tới chuyện này..."

"Dù sao chúng ta vẫn còn yếu!" Hồ Tông Kỳ lắc đầu, nói: "Chúng ta biết cũng vô dụng, mặt khác... ngươi biết Hạ Ngọc Văn đúng không? Nhị gia gia ta nói, lần này mục đích lớn nhất của Đơn thần văn nhất hệ là đoạt lấy chức Quán trưởng của sư bá ngươi, hỗ trợ Chu Bình Thăng trở thành tân Quán trưởng, Hạ Ngọc Văn trở thành phó Quán trưởng. Hạ Ngọc Văn có vẻ giống như muốn lấy học phủ làm bậc thang, tiến vào cao tầng Đại Hạ phủ..."

Những lời này ít nhiều cũng chỉ là phỏng đoán, không có chứng cớ xác thực, nhưng Tô Vũ nghe xong lại không khỏi cau mày, nói như vậy, sư tỷ bị đánh hạ ra khỏi Bách Cường bảng, có lẽ không đơn thuần là ý tứ của Đơn thần văn nhất hệ.

"Ta biết rồi, đa tạ!"

"Khách khí cái gì!" Hồ Tông Kỳ mỉm cười, gãi gãi đầu, "Ta nên cảm tạ ngươi mới đúng! Về sau, những tin tức này ta sẽ quan tâm kỹ càng hơn một chút! Những việc có liên quan đến cường giả của Đa thần văn nhất hệ thì bình thường sẽ không ai dám nói lung tung, các ngươi cũng khó lòng nghe được tiếng gió, cũng là Nhị gia gia nhà ta... Nghiêm túc mà nói thì cũng có quan hệ không tệ với đám người kia."

Tô Vũ khẽ gật đầu.

Rất dễ dàng nhìn ra, ca của ngươi có quan hệ tốt với Lưu Hạ, tự nhiên sẽ có quan hệ tương đối mật thiết với Đơn thần văn nhất hệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận