Vạn Tộc Chi Kiếp

"Không!"

Hạ Hổ Vưu lắc đầu, "Ra ngoài rồi, không ở trong học phủ! Ta suy đoán họ muốn đi tìm Vạn Tộc giáo, dùng công hủy phạt, xóa bỏ vấn đề không thể vào bí cảnh, không có gì bất ngờ xảy ra thì rất nhanh sẽ trở về, tối thiểu cũng phải tiêu diệt một hai cứ điểm Vạn Tộc giáo!"

Tô Vũ nhíu mày, "Bọn hắn có người hợp tác à?"

"Thế thì không phải!"

Hạ Hổ Vưu giải thích: "Có vài cứ điểm kỳ thật chúng ta vẫn nắm giữ, thế nhưng muốn câu cá lớn nên một mực bỏ mặc không quan tâm, thế nhưng có âm thầm giám sát. Đơn thần văn nhất hệ nhiều cường giả, nhiều người, khẳng định biết tin tức về một chút cứ điểm đó, cho nên ra ngoài có phát hiện là bình thường. Thật muốn hợp tác thì cũng không dám to gan như vậy, cứ như vậy để học viên đi làm chuyện này..."

Câu cá!

Cái này Tô Vũ cũng hiểu rõ, cũng phải, Đại Hạ phủ đại khái đương nhiên nắm giữ không ít cứ điểm của Vạn Tộc giáo, bằng không, cũng sẽ không xuất hiện tình trạng khi muốn cho đối phương đội nồi thì vung tay lên, Long Võ vệ liền có thể tiêu diệt một đám người, giết cho đầu người văng tán loạn!

Lần trước cũng thế!

Đầu tiên là ném nồi cho Nguyên Thủy giáo chủ, tiếp đó chém đầu Huyết Hỏa giáo chủ, sau đó Long Võ vệ lại đi ra ngoài tiêu diệt một nhóm Vạn Tộc giáo chúng, toàn bộ quá trình này, Đại Hạ phủ làm rất nhuần nhuyễn.

"Đáng tiếc!"

Tô Vũ thở dài một tiếng, mấy tên này không dự thi, ta quá thương tâm.

Bằng không thì khi gặp, cho bọn hắn chút màu sắc khó nhìn một chút, dễ chịu biết bao.

Khi đang nói chuyện, quá trình rút thăm cũng đã kết thúc!

Lưu Hồng hô: "Hiện tại cho các ngươi nửa giờ, tìm ra đồng đội của mình! 1666 đội ngũ, mọi người tìm tới đồng đội thì nhìn một chút tình huống, không được thì thôi, hoặc là lên đài luận bàn một thoáng cũng được, chú ý phân phối tinh lực hợp lý. Tranh tài không phải chỉ một trận, trận đầu liền đánh cho tàn phế, sau này căn bản là sẽ không có cách tấn cấp, đừng có làm mấy chuyện giãy giụa vô vị!"

Dựa theo số người này, số lượng này, tranh tài nếu tiến hành từng vòng từng vòng, thì tối thiểu phải mười vòng đấu mới đủ!

Liên tiếp chiến mười trận, đối với bất luận đội ngũ nào cũng đều là thử thách to lớn.


Tô Vũ cũng mặc kệ gã nói cái gì, cười khẽ rồi hô: "Số 600, tập hợp!"

Giọng hắn không nhỏ, lời này vừa nói ra, dẫn tới không ít người chú ý đến hắn.

Trong đám người, có mấy kẻ mang vẻ mặt khác thường.

Lưu Hạ nắm thẻ trong tay, nhịn không được chửi nhỏ một tiếng!

Đệch!

Lão tử làm sao lại cùng cái tên này một đội?

Bên kia, Dương Sa sững sờ, Tô Vũ!

Y và Tô Vũ cùng một đội!

Nhìn về phía Lâm Diệu, Lâm Diệu cũng không có gì bất ngờ, thấp giọng nói: "Sư huynh, đây là cơ hội, thực lực của hắn rất mạnh!"

"Ta..."

Dương Sa muốn mắng người!

Nói nhảm, ta biết hắn mạnh, nhưng Tô Vũ chẳng bằng cả Địch Phong, mấu chốt là, chúng ta là kẻ đối đầu, ngươi biết không?

Hi vọng Tô Vũ tiến tới hạng nhất?

Ngươi đùa ta à?

Chẳng lẽ muốn cùng Tô Vũ phối hợp để đánh người khác?

Chuyện đó... Vậy phải làm sao bàn giao cùng lão sư?


Nơi xa, khóe miệng Chu Hạo cong lên, cười khẽ, cậu ta không định đi qua, chỉ đứng yên tại chỗ.

Nhìn lướt qua vài vị cường giả xa xa, tỉ như Chiêm Hải, tỉ như Khương Mục...

Đối thủ tiếp theo của cậu chính là bọn gia hỏa này sao?

Thật kích động!

Còn chuyện mang theo ba tên đồng đội heo thì cậu hoàn toàn không thèm để ý!

Tô Vũ đủ mạnh là được!

Đồng đội heo nhiều một chút cũng chẳng sao, xưa nay cậu không hi vọng người khác có thể giúp cậu, còn về Tô Vũ... Đó là Tô Vũ tới tìm cậu, bằng không cậu cũng sẽ không để ý người nào là đồng đội của mình.

Lưu Hạ, vị này xếp hạng coi như không tệ trong Bách Cường, nhưng thời khắc này Chu Hạo cũng không nhìn ở trong mắt.

Mặc dù cậu chỉ là Thiên Quân cửu trọng, nhưng đối với mấy gia hỏa chưa nếm qua máu tanh thì cậu không có hứng thú quá lớn.

Từng nhánh đội ngũ cấp tốc tập hợp.

"Số 888..."

Bên kia, có người hô một tiếng.

Ngô Gia vội vàng chạy đi, Tô Vũ liếc qua, có chút bất ngờ, thế mà còn là đội ngũ không tệ, hắn thấy được vài học viên trên Bách Cường bảng ở đó.

Không lo lắng cho bên kia, rất nhanh, bên cạnh Tô Vũ nhiều thêm mấy người.

Ánh mắt Lưu Hạ bất thiện, Dương Sa thì không tình nguyện, Lâm Diệu cũng giả trang ra một bộ hằm hằm, dồn dập nhìn về phía Tô Vũ.


Tô Vũ căn bản không để ý đến bọn họ, thản nhiên nói: "Lúc giao chiến, mấy người các ngươi ráng mà né tránh, đừng làm vướng bận!"

"Ngươi..."

Lưu Hạ giận dữ, y dù sao cũng là học viên Bách Cường, lời này của Tô Vũ quá đả kích người!

Tô Vũ không để ý tới y, mà bốn phương tám hướng, giờ khắc này đều có người nhìn về phía hắn.

Chờ thấy mấy người bên cạnh Tô Vũ thì kém chút cười ra tiếng.

Lưu Hạ, Lâm Diệu, Dương Sa... Còn có tân sinh Hạ Hổ Vưu?

Đây là đội của Tô Vũ à?

Thế này thì còn đánh kiểu gì?

Hạ Hổ Vưu bị không ít người nhìn chằm chằm, cũng không thèm để ý, ta chỉ là tới xem một chút, nhìn ta làm gì, cũng không phải ta nha!

Bất quá đội ngũ này của Tô Vũ... Thật là hố!

Đơn thần văn nhất hệ cũng lắm trò ghê!

Lưu Hạ thì thực lực vẫn được, nhưng mà cái tên này sẽ ra sức sao?

Trên khu Quan chiến, Tôn Các lão cùng mấy vị Lăng Vân cảnh khác cũng đều tươi cười, nhìn lên Lưu Hồng trên đài, làm không tồi!

Danh ngạch lần này mà thật sự bị Tô Vũ cầm đi thì đó mới là sỉ nhục!

Ngay cả với đội ngũ như trò cười đó mà Tô Vũ còn có thể cầm tới danh ngạch ư?

Nghĩ gì thế!



Đồng đội của Tô Vũ rõ ràng có vấn đề.

Giờ phút này, các học viên khác đều không lên tiếng.


Trên lôi đài, người đến từ Giám sát viện bỗng nhiên quát: "Có học viên nào có nghi hoặc hoặc là có vấn đề gì khác với đồng đội của mình không?"

Không ít người nhìn về phía Tô Vũ.

Giám sát viện rõ ràng cũng phát hiện vấn đề.

Tô Vũ nở nụ cười, thấy không ít người nhìn mình thì mở miệng đáp lại: "Không có, rút thăm đều đã rút, tranh tài sắp bắt đầu, ta không có bất kỳ nghi ngờ nào, miễn cho một ít người trực tiếp hủy bỏ tranh tài, sẽ trở ngại rất nhiều học trưởng!"

Tô Vũ nói vô cùng lạnh nhạt, cực kỳ trực tiếp.

Ta không nghi ngờ, đó là bởi vì đây là do Đơn thần văn nhất hệ tổ chức tranh tài, miễn cho Đơn thần văn nhất hệ không biết xấu hổ lại trực tiếp hủy bỏ, sẽ trở ngại rất nhiều học viên khác.

Lời này vừa nói ra, không ít người nhẹ nhàng thở phào.

Thế này là tốt nhất!

Có vài người được phân phối học viên không tệ, đồng đội đều rất mạnh, bên phía Tô Vũ hiển nhiên là có vấn đề, một khi thật sự để Giám sát viện tham gia điều tra, ai biết có thể trực tiếp hủy bỏ tranh tài hay không.

Rõ ràng, đây cũng là tình huống mà Lưu Hồng đã dự liệu.

Giám sát viện nếu thật sự muốn tra, vậy liền hủy bỏ tranh tài, đem áp lực chuyển dời đến trên người Tô Vũ.

Người bên phía Giám sát viện không nói thêm gì nữa.

Ngoại trừ Tô Vũ, cơ hồ không ai mở miệng.

Vận khí tốt cũng được, kém cũng được, chính như Tô Vũ nói, giờ phút này đưa ra nghi vấn, làm trễ nải tất cả mọi người tranh tài, thì sẽ khiến cho nhiều người tức giận.

Bên trên đài, Lưu Hồng cười nhạt: "Nếu tất cả mọi người không có ý kiến, vậy bây giờ hãy cấp tốc làm quen với đồng đội, trên chiến trường, trọng yếu nhất chính là mau chóng quen thuộc đồng đội, hiểu rõ phương thức tác chiến, trù tính kế hoạch chung. Người nào thích hợp làm cái gì, khi giao chiến, ai là đội trưởng, đều cần các ngươi tự mình đi làm!"

...

..

Nay mình lên 13 chương thôi, cả nhà nghỉ ngơi dưỡng sức, sắp tới trận tranh tài khá hay rồi, cuối tuần này mình sẽ bạo chương để mọi người đọc cho sướng mắt nha ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận