Vạn Tộc Chi Kiếp

Trên lôi đài.

Tô Vũ gọn gàng mà linh hoạt, cũng lười kéo dài, vòng thứ nhất mà thôi, đối với mấy kẻ yếu mà hắn còn muốn ẩn giấu thực lực hay sao?

Vậy hắn liền thật sự thành heo!

Nhất kích đánh gục năm người của đối phương xong, Tô Vũ chắp tay một cái, trực tiếp xuống đài.

Lần này, Chu Hạo cũng cùng theo tới một chỗ.

Đám Lâm Diệu gương mặt hốt hoảng, thắng cũng không hiếm lạ, mấu chốt là, Chu Hạo mới là đồng đội, ta đệt!

Hạ Hổ Vưu hỗn đản, trước đó cứ đứng ở bên cạnh họ lâu như vậy, thế mà đều không nói gì.

Hại cho bọn họ còn nói chuyện một hồi với Hạ Hổ Vưu!

Lưu Hạ nhìn Chu Hạo, khẽ nhíu mày, Chu Hạo lại không để ý tới y, cậu chỉ nhìn chằm chằm những cường giả trong sân kia.

...

Vòng thứ nhất, không có đội ngũ quá mạnh đụng phải nhau.

Chỉ duy nhất một trận là hai đội đều có một học viên Bách Cường đụng độ, hai vị học viên Bách Cường cũng giao thủ kịch liệt, xem như đánh ra một trận đáng xem, giao chiến bảy tám phút thì mới phân ra được thắng bại.


Nửa đường, có vài học viên mang theo áo choàng tham chiến, Tô Vũ không xem thêm, hẳn là vạn tộc học viên, bất quá họ đều không lộ ra khuôn mặt, mang theo áo choàng tác chiến, phương thức tác chiến thông thường nên cũng nhìn không ra cái gì.

Rất nhanh, đến số 888.

Đội ngũ của Ngô Gia!

Tô Vũ nhìn lướt qua liền không có hứng thú, vận khí của Ngô Gia có vẻ như khá tốt, thế mà phân đến tổ của Lý Mẫn Du. Lý Mẫn Du xếp thứ 5 trên Bách Cường bảng, rất mạnh!

Ngô Gia cũng không phải kẻ yếu, cũng là học viên Bách Cường.

Xem ra Lưu Hồng cũng không nhằm vào Ngô Gia, một đội này thực lực không tệ, thậm chí có hi vọng trùng kích năm vị trí đầu, không biết là vì gã kiêng kị Trần Vĩnh hay là có chuyện gì xảy ra, dù sao Lưu Hồng hẳn là không hạ độc thủ.

Xếp thứ 5 trên Bách Cường đối đầu với những học viên thông thường cũng là bẻ gãy nghiền nát, trong chớp mắt liền thắng đối phương.

Khoảng cách giữa các học viên giờ khắc này đã thể hiện vô cùng rõ rệt!

...

Ngay khi vòng thứ nhất thi đấu đang diễn ra.

Dưới đài.


Một tiểu đội 5 người.

Giả Danh Chấn cười ha hả truyền âm: "Các vị, lát nữa có muốn cầm hạng nhất không? Lão Vạn bảo chúng ta kích thích học viên, hiện tại căn bản không cần kích thích, tên nào cũng y hệt chó điên ấy, gào gào la hét, còn cần chúng ta ra tay sao?"

5 vị Các lão!

Toàn bộ được phân đến một đội, không phải vận khí, cũng không phải trùng hợp, mà chính là gian lận.

Dù cho Tôn Các lão ở phía dưới quan sát thì bọn hắn cũng quang minh chính đại mà gian lận, một đối năm... Ngươi nhìn ra cái chim ấy!

"Lão Giả, đừng chỉ cố lấy chơi!"

Trong đám người, nữ Các lão duy nhất truyền âm nói: "Chúng ta giả làm tân sinh không phải là vì chơi đùa, nào có nhiều thời gian như vậy để chơi với đám học viên, bên chỗ ngươi hiện tại tiến triển như thế nào?"

Giả Danh Chấn truyền âm đáp: "Gấp cái gì! Ta phát hiện chúng ta có chút thất sách, không nên giả dạng làm học sinh của Các lão, bởi vì có Các lão làm lão sư nên khiến mấy người kiêng kị, bất quá không sao... Gần đây ta buôn bán ở chợ đen một chút đồ Các lão tư tàng, làm vô cùng kín đáo, kiếm lời một khoản to, hẳn là rất nhanh sẽ có người phát hiện, chỉ cần ném ra ngoài rồi cầm đủ nhiều, không sớm thì muộn sẽ có người tới tìm ta."

"Phương pháp kia cũng không tệ, vậy ngươi chậm rãi làm, đám chúng ta cũng có chút phát hiện..."

Nữ Các lão truyền âm nói tiếp: "Vạn Tộc giáo lại có liên quan tới lệnh truy sát Tô Vũ, cái giá còn không nhỏ! Chúng ta có cần kéo Tô Vũ ra khỏi học phủ làm mồi nhử câu cá thử một chút không?"


Giả Danh Chấn lườm mấy người một cái, "Lòng dạ các ngươi quá đen a, thật ra ta cảm thấy làm mồi nhử không có ý nghĩa gì, hay là chúng ta bức Tô Vũ làm phản, thế nào? Khiến cho hắn gia nhập Vạn Tộc giáo, dùng thiên tư của hắn, tất nhiên sẽ được Vạn Tộc giáo coi trọng, không chừng còn có thể dẫn tới một vài tên Sơn Hải thậm chí Nhật Nguyệt coi trọng!"

"Ngươi..."

Mấy người không nói gì, ngươi thế mà còn không biết xấu hổ dám nói chúng ta.

Giả Danh Chấn cũng không phải nói đùa, nghiêm túc truyền âm: "Ta nói nghiêm túc đấy! Dĩ nhiên, Tô Vũ có nhiều người để mắt tới, kỳ thật ta cảm thấy, có thể để đám Hoàng Khải Phong gia nhập Vạn Tộc giáo, ngươi xem coi thế nào? Hoặc là chọn người có trọng lượng một tí, Chu Bình Thăng thì sao?"

"..."

Mấy người nhìn ông, nhíu mày.

Giả Danh Chấn giải thích: "Mấy tên này hiện ở trong lòng tràn đầy oán khí, Vạn Tộc giáo cũng biết, ta hoài nghi đã có người âm thầm lôi kéo!"

"Lão Giả, mặc kệ có hay không, không thể chủ động đẩy người của học phủ sang cho Vạn Tộc giáo, ý tưởng này rất nguy hiểm!"

Giả Danh Chấn xem thường: "Học phủ có vài người đã sớm biến chất! Được rồi, các ngươi không đồng ý thì thôi, ta cảm giác cứ tiếp tục như thế, không phải Đa thần văn hệ phản bội, thì là Đơn thần văn hệ có người phản bội, này là điều có thể đoán trước!"

Giả Danh Chấn cũng không nói nhiều, dựa theo phán đoán của ông, nếu tiếp tục như thế, hai bên đấu đến mức ngươi chết ta sống, bên thua thiệt không sớm thì muộn sẽ cấu kết cùng Vạn Tộc giáo.

Vạn Tộc giáo có không ít người đang nhìn chằm chằm mấy đại học phủ đây!

...

Bọn hắn trò chuyện của bọn hắn, đám Tô Vũ thì tiếp tục tranh tài.


Vòng thứ nhất, không có lo lắng gì lớn, cũng không có hắc mã nào xuất hiện.

Kéo dài hai giờ rưỡi, vòng thứ nhất đã xong.

1666 đội ngũ chỉ còn 833 đội lưu lại.

Lưu Hồng lại lần nữa lên đài, lớn giọng thông báo: "Vòng thứ nhất kết thúc, còn lại hơn 800 đội ngũ, người còn ở lại đều là học viên tài giỏi, chúc mừng mọi người! Bất quá đây chỉ là bắt đầu, chiến đấu kế tiếp sẽ càng ngày càng kịch liệt, mọi người nhớ kỹ, biết rõ không địch lại mà cứ nhất định đòi tử chiến là hành vi hết sức ngu xuẩn! Dĩ nhiên, quy tắc tranh tài tiếp theo sẽ tàn khốc hơn, vì gia tăng năng lực thích ứng của mọi người, sẽ không kéo dài như quy tắc vòng trước nữa..."

Dứt lời, Lưu Hồng cười tủm tỉm nói: "Vòng thứ hai áp dụng quy tắc thủ lôi chiến! 20 lôi đài, 20 đội ngũ lên đài thủ lôi, ai thắng liên tiếp ba trận liền có thể tấn cấp vòng thứ ba! Có lòng tin thì có thể lên đài thủ lôi, thất bại một lần lập tức bị đào thải!"

"Làm như vậy cũng có thể để đội ngũ cường giả nổi bật lên hơn, giao chiến từng vòng từng vòng rất không có ý nghĩa!"

Gã vừa nói xong, người của Giám sát viện quát: "Lưu trợ giáo, thế này không công bằng, tính thao tác sẽ quá lớn!"

Lưu Hồng cười nói: "Làm sao lại không công bằng? Chúng ta là vì chọn lựa ra đội mạnh nhất, bị người đánh bại liền rời sân, có gì mà không công bằng?"

"Nếu là ba cường đội liên tục khiêu chiến một đội ngũ..."

Lưu Hồng cười nói: "Vậy ba cường đội này có bệnh à? Hoặc là do đội ngũ kia không đủ mạnh, nếu đủ mạnh vậy thì cũng có thể thắng! Đây là Thần Văn học viện tổ chức tranh tài, chỉ cần phù hợp với phương hướng chính, vậy thì không tồn tại vấn đề gì. Còn các học viên tự lựa chọn như thế nào, đó là chuyện của chúng, giỏi về dùng đầu óc cũng là một trong những thứ cần quyết đấu của Văn Minh sư!"

Lưu Hồng thản nhiên nói: "Nói thí dụ như, người nào có năng lực khiến cho ba đội mạnh đi chiến với đội của Chiêm Hải, tiêu hao thực lực của bọn hắn thì đây cũng là năng lực, phù hợp với quy củ. Văn Minh sư cũng không phải là Chiến giả, nhất định cứ phải tử thủ giáo điều, từng vòng từng vòng chiến đấu đến cuối cùng sao?"

Lưu Hồng cười nói: "Ta cũng là vì tốt cho mọi người, tiết kiệm thời gian của tất cả! Cứ như vậy, đội ngũ thắng, mỗi một đội đều có thể đào thải ba đội ngũ khác, đây là ít nhất, một vòng này kết thúc, nhiều nhất chỉ lưu lại 200 đội mà thôi. Nếu có đội thắng hai trận lại bại một trận, vậy thì đội bị đào thải sẽ càng nhiều, tiết kiệm thêm thời gian, để cường giả cấp tốc tấn cấp!"

Lưu Hồng lại nói tiếp: "Đây cũng là cơ hội cho đội yếu! Mọi người tự suy nghĩ một chút, nói không chừng liền có mấy đội ngũ chỉ là tới chọc gậy bánh xe, nhất định cứ phải cường cường đụng nhau sao? Đó chính là cơ hội của các ngươi! Nhất định cứ phải cường cường va chạm thì đó là do chúng không có đầu óc, người có đầu óc, sinh tồn đến cuối cùng là điều rất bình thường, đây mới là hiện thực!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận