Vạn Tộc Chi Kiếp

"Lão sư, đây là văn binh đẳng cấp gì vậy?"

"Tính chất phụ trợ thôi, không cần để ý đẳng cấp, tên gọi của nó là ngọc cảm giác, cũng tính là một loại văn binh, trên thực tế cũng có hiệu quả cảm ứng..."

Dù Triệu Lập nói rất dễ dàng, Tô Vũ vẫn hiểu rõ, chỉ riêng một công năng này cũng đã rất trâu bò rồi!

"Lão sư, cường giả dùng ý chí lực dò xét, ta có thể cảm giác được không?"

"Có thể!" Triệu Lập gật đầu nói: "Thứ này chính là dùng để báo nguy, dĩ nhiên có khả năng cảm giác!"

Tô Vũ kinh ngạc!

Thứ tốt thật sự!

Nhất là khi ở dã ngoại, có người âm thầm theo dõi thì mình có thể rất nhanh sẽ phát hiện, bảo vật để bảo mệnh a.

Bằng không, cường giả nhìn trộm thì Tô Vũ rất khó phát hiện, trừ phi ý chí lực của đối phương rất yếu, hoặc là cố ý lộ ra.

"Lão sư, vậy ngài còn có thứ nào tương tự không?"

Đây không phải là vật bảo mệnh của Triệu Lập à?

"Nói nhảm, đây là do ta chế tạo, ta đương nhiên còn có thể tiếp tục chế tạo cái khác!"

Triệu Lập lười nhiều lời, không nhịn được đuổi khách: "Được rồi, ngươi trở về đi, đêm nay nghỉ ngơi cho tốt, điều chỉnh trạng thái, ngày mai vào bí cảnh thu nạp thêm nhiều ý chí lực."

Tô Vũ còn muốn nói tiếp vài câu, bất quá thấy Triệu Lập tỏ thái độ như vậy, hắn cũng không khách sáo nữa.

Hắn thu ngọc cảm ứng vào biển ý chí, rất dễ dàng có thể dung nhập vào trong.

Triệu Lập cũng không nói nhảm, thần văn dao động một chút.


Trong nháy mắt ngọc cảm ứng liền biến thành màu lam!

Màu lam đại biểu cho Lăng Vân cảnh.

Sau một khắc, ý chí lực của Triệu Lập dao động một chút, Tô Vũ cũng không cảm giác được có người nhìn trộm chính mình, nhưng mà ngọc cảm ứng lại biến thành màu đỏ.

Màu đỏ, đại biểu cho tứ giai, đại biểu cho Sơn Hải!

Tô Vũ hiểu rõ thần văn của Triệu Lập là tam giai, thế nhưng ý chí lực lại tiến nhập Sơn Hải cảnh cho nên xuất hiện màu đỏ báo nguy.

Điều này đại biểu có Sơn Hải cảnh để mắt tới mình!

Thật thần kỳ!

Sức quan sát quá tuyệt vời!

Tô Vũ thất kinh trong lòng, hắn không phát hiện bất cứ dị thường nào, nếu không phải Triệu Lập cố ý triển lộ một thoáng, hắn đều không cảm ứng được Triệu Lập đang nhìn trộm mình.

Kết quả, ngọc cảm ứng lại cảm nhận được!

"Ngọc cảm ứng không có nghĩa là hết thảy..."

Triệu Lập bỗng nhiên nhắc nhở: "Ví dụ như thần văn, có chút cường giả ngoại trừ Chủ Thần văn thì thần văn khác đều không mạnh, dù cho chẳng qua chỉ là xuất hiện màu trắng thì thần văn của kẻ giám thị ngươi là nhị giai, ngươi không nên cảm thấy kẻ địch đó là Đằng Không cảnh! Có thể đó sẽ là Sơn Hải, có thể là Nhật Nguyệt, chỉ là thần văn giám sát của đối phương chỉ là nhị giai, hiểu rõ chưa?"

Tô Vũ gật đầu!

Hắn bừng tỉnh đại ngộ!

Kém chút hắn đã không để ý đến điểm này, xem ra dù chẳng qua chỉ là màu trắng thì hắn cũng không thể khinh thường, ai biết có phải một vị Nhật Nguyệt cảnh nào chỉ dùng thần văn nhị giai để giám sát hắn.

Màu trắng không nhất định là Đằng Không, màu tím thì lại nhất định là Nhật nguyệt!

Không phải Nhật Nguyệt cũng không có cách nào phác hoạ ra ngũ giai thần văn, dĩ nhiên, vạn sự đều có ngoại lệ, dù sao gặp phải loại tình huống này, cẩn thận bảo mệnh là được rồi.

...

Ra khỏi sở nghiên cứu Triệu Lập, bên ngoài đêm đã khuya.

Trời tối người yên.

Văn Minh học phủ hết sức an tĩnh.

Tô Vũ cầm truyền âm phù, lật xem một lượt tin tức ghi chép.

Hạ Hổ Vưu có nhắn tới vài câu, không phải chuyện trọng yếu gì, chuyện về Địch Phong Tô Vũ thấy được nhưng cũng không coi ra gì.

Giết một vị Đằng Không, có thể sẽ tiến vào thức hải bí cảnh...

Liên quan gì tới ta?

Ta là người khiêm tốn!

Hắn căn bản không chuẩn bị đi khiêu chiến Địch Phong, quá nhàm chán, không nói chưa hẳn có thể thắng, dù hắn thật sự thắng nhưng nếu thụ thương rồi bỏ qua thức hải bí cảnh, đó mới là thật sự thua thiệt.

Loại người như Địch Phong đả thương gã một lần cũng vô dụng, gã chỉ nhớ ăn không nhớ đánh.


Lần trước bị Giám sát viện trừng phạt cũng không thấy gã nhớ lâu.

Dựa theo lời Vạn phủ trưởng nói, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng!

Còn chuyện Vạn phủ trưởng có từng nói ra lời này hay không thì chẳng quan trọng, Tô Vũ hiểu như vậy là đủ rồi.

Ngoại trừ tin từ Hạ Hổ Vưu, còn có những người khác cũng truyền tin tức tới.

Tô Vũ có hai cái truyền âm phù, một viên là thành viên của hội hỗ trợ đang dùng, một viên là là hắn mở tiểu hào để dùng, chuyên môn lừa gạt người.

Bên hội hỗ trợ ngoại trừ Hạ Hổ Vưu truyền đến tin tức... mặc dù Hạ Hổ Vưu vốn không biết tới sự tồn tại của hội hỗ trợ, thế nhưng truyền âm phù của cậu ta là thuộc hệ thống của hội hỗ trợ.

Ngoại trừ Hạ Hổ Vưu, thì còn có những người khác cũng truyền tin đến.

"Danh sách bách khoa toàn thư về thức hải bí cảnh..."

Đây là do Lâm Diệu truyền đến!

Không những như thế, còn thêm một tin tức nhắc nhở Tô Vũ cẩn thận một chút, lần này vào bí cảnh khả năng sẽ có người muốn nhằm vào hắn, sẽ vây quanh hắn để hấp thu ý chí lực, bảo Tô Vũ mau sớm nghĩ biện pháp liên hệ mấy người để giải quyết những phiền toái này.

Tô Vũ hơi động một chút, còn có thể làm thế sao?

Đơn thần văn nhất hệ đúng là lắm chiêu.

Bất quá, bây giờ hắn đã khai 44 thần khiếu, nếu thật sự hấp thu ý chí lực chưa hẳn chậm hơn những vị Đằng Không đó.

"Bất quá không thể biểu hiện quá lộ liễu..."

Không sao cả!

Rất nhiều người sẽ đi vào, cùng lắm thì hắn sẽ tới gần Hạ Hổ Vưu, bao gồm cả đám người như Vạn Minh Trạch cũng sẽ đi vào, các ngươi dám nhằm vào ta, nhưng còn dám nhằm vào hậu duệ của Vạn gia à?

Hoặc là Hạ Thiền, mình tới gần nàng thì những người kia dám làm gì.

Kế sách ngu xuẩn!

Tô Vũ không quá coi ra gì, phương án này căn bản không làm được, chính mình lại không ngốc, tội gì phải trắng trợn mà tranh, hắn cứ tới gần đám Hạ Thiền là được, trừ phi những người kia cũng không cho Hạ Thiền tu luyện, không sợ Hạ gia nện chết à?

Mặt khác Lâm Diệu lại nói tới một chuyện, sư huynh Dương Sa của gã đang ở trong thời kỳ khảo hạch, trước mắt còn chưa được kéo vào hội hỗ trợ, sát hạch thông qua được thì mới có thể kéo vào.


"..."

Tô Vũ dở khóc dở cười, tùy ý ngươi vậy.

Cái tên này, thật đúng là coi thành việc lớn mà làm.

Xem danh sách vào thức hải bí cảnh, Tô Vũ thấy được không ít người quen, bất quá lần này trong nhóm Địch Phong chỉ có Địch Phong đạt được cơ hội tiến vào, Hoàng Khải Phong cùng Khâu Vân đều không có cơ hội.

Bởi vì giết một tên Đằng Không cũng không đủ triệt tiêu tội danh của chúng.

Xem xong truyền âm phù của hội hỗ trợ, Tô Vũ lại bắt đầu nhìn truyền âm phù của Diệt Đơn hội.

Diệt Đơn hội bên này, Tô Vũ trước mắt chỉ đưa ra ngoài một viên truyền âm phù, chính là viên thuộc về Lưu Hồng.

Giờ phút này, trong truyền âm phù hiện ra một tin tức vừa tuyên bố không lâu.

"Hoàng 99: Người mới báo danh, các tiền bối có gì chỉ bảo?"

"Thiên 7: Tất cả mọi người đang tu luyện, không có thời gian để ý tới ngươi!"

"Thiên 2: Đang nói chuyện phiếm với một vị Các lão, chớ quấy rầy!"

"..."

Mấy cái tin tức ngoại trừ Hoàng Cửu Thập Cửu, mấy tin khác đều là tự động hồi phục theo mẫu.

Hiện tại ít người thì vấn đề chưa đủ lớn.

Nhiều người hơn e rằng dễ dàng bị vạch trần.

Nhằm vào một mình người mới như Lưu Hồng, Tô Vũ thiết kế mấy mẫu tin trả lời tự động, vấn đề còn không tính là lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận