Vạn Tộc Chi Kiếp

"Ngươi... Ngươi coi như tới đó làm việc thì cũng không cần thiết dọn theo cả nhà đi như vậy chứ!" Lâm Thanh ngây người nhìn một lượt khắp biệt thự đã bị dọn tới ngổn ngang.

"Thanh tỷ, ngươi không biết đâu!" Trên mặt Ngô Lam lộ rõ vẻ kiêu ngạo cùng đắc ý, "Ta được mời đảm nhiệm chức vụ tổ trưởng tổ công kiên, nhiệm vụ trọng đại, thời gian sắp tới ta sẽ rất bận rộn, không có nhiều thời gian trở về đây ở!"

"Không nói chuyện với ngươi nữa, Thanh tỷ, ta bên này còn có việc, ta cần tới thư viện một chuyến."

Ngô Lam cũng không có thời gian rảnh trò chuyện phiếm với nàng ta, nàng bây giờ còn đang tranh thủ giành giật từng giây từng phút đây!

"Vương đại thúc, các ngươi giúp ta đưa đồ đến Nguyên Thần sở nghiên cứu mới mở là được, lại thêm vài người giúp ta đi thư viện khuân đồ..."

Ngô Lam dặn dò xong liền cất bước đi thẳng về phía thư viện.

Trong lòng mang theo một cỗ cảm giác vinh quang rạo rực.

Ta, một trong những người sáng lập, đang ráo riết kiến thiết sở nghiên cứu.

Trước kia, mọi chuyện trong nhà đều là do các tỷ tỷ của nàng làm, bọn họ không để cho nàng tham dự, nhưng hiện tại thì khác, chính nàng sẽ làm chủ nhân sinh của mình.

Một mình đảm đương một phía!

Tô Vũ thế mà đem nhiệm vụ trọng yếu như thế giao cho nàng, nàng phải cố gắng gấp bội để hắn không thất vọng mới được!

......

Nhìn nàng nhanh chóng rời đi, Lâm Thanh không khỏi cảm thấy có điểm hồ đồ.

Đi rồi?


Nhìn lại căn biệt thự trống không đã bị quân hộ vệ dọn dẹp sạch sẽ, trong lòng Lâm Thanh cực kỳ phiền muộn, ngươi muốn đi sở nghiên cứu thì cứ đi, nhưng mắc gì phải dọn hết đồ ở đây sang bên đó?

Tổ trưởng tổ công kiên?

Toàn bộ sở nghiên cứu Nguyên Thần có được bao nhiêu người?

Ở đâu ra tổ công kiên gì chứ!?

"Nha đầu này... Không phải là đã bị Tô Vũ lừa rồi đó chứ?"

Lâm Thanh cảm thấy thật nhức đầu, xong rồi, sư phụ không ở nhà.

Ngô Kỳ đã tới Chư Thiên chiến trường!

Chẳng lẽ nàng phải đi tìm Ngô Các lão?

Đúng vậy, nhất định phải đi báo cáo một chút mới được, nhỡ đâu Ngô Lam lại thật sự bị Tô Vũ lừa gạt, đây là ý tứ muốn ở lâu dài tại sở nghiên cứu của hắn, cái này không thể được a.

......

Tô Vũ mới mặc kệ những chuyện đó.

Thuyết phục Ngô Lam xong, hắn cấp tốc lao tới địa phương tiếp theo.

Trịnh Vân Huy!


Đúng vậy, đây chính là mục tiêu kế tiếp của hắn.

......

Phòng ở của Trịnh Vân Huy.

Tô Vũ vừa vào cửa liền nói: "Ngươi có muốn cấp tốc hợp khiếu, cấp tốc tiến vào Vạn Thạch, cấp tốc hoàn thành bậc tu luyện của Vạn Thạch cảnh hay không? Nếu có, vậy liền vay tiền đi, vay tầm một vạn hai ngàn điểm công huân là đủ, giúp ta mua một bộ trận bàn có tính phòng ngự. Ngươi có tiền, lần trước cùng ta hợp tác, chẳng phải ngươi đã kiếm lời rất nhiều sao?"

Chính là bởi vì lần trước giúp gã kiếm lời nhiều như vậy, cho nên lần này Tô Vũ mới tới tìm gã.

Nếu thật muốn mượn, Hạ Hổ Vưu cũng có tiền.

Bất quá Tô Vũ lại không muốn tìm cậu ta vay mượn, Trịnh Vân Huy cũng là một kẻ có tiền, lần trước hai người hợp tác kiếm được rất nhiều.

Trịnh Vân Huy còn đang sững sờ nhìn hắn, mẹ nó, ngươi vừa vào cửa liền há miệng kêu ta chi ra hơn một vạn điểm, thích hợp sao?

Đây không phải là An Bình tệ, đây là điểm công huân đó!

Tô Vũ nghiêm túc nói: "Tin ta thì liền gia nhập, không tin thì thôi coi như xong. Tô Vũ ta tuyệt đối không hố bạn bè, cũng không để cho bằng hữu ăn thiệt thòi, thế nhưng cũng sẽ không để kẻ địch thu được lợi từ ta."

Dứt lời, hắn thấy Trịnh Vân Huy không có mở miệng thì lập tức quay đầu rời đi.

Trịnh Vân Huy vội vàng hô lên: "Đừng nóng vội a, ngươi trước tiên nói cho ta một chút, đến cùng tình huống là như thế nào?"

Đây là tiết tấu muốn phát tài sao?


Cái gì mà nhanh chóng tiến vào Vạn Thạch cảnh?

Ngươi có ý gì?

Cùng Tô Vũ hợp tác... Nói thật, lần trước cả hai đã kiếm được nhiều như vậy, dĩ nhiên gã rất tin tưởng Tô Vũ, hơn nữa còn rất nguyện ý hợp tác lần thứ hai.

Thậm chí gã còn có điểm oán trách, lần trước Tô Vũ tranh bí cảnh danh ngạch, thế mà không mang theo chính mình, mặc dù là chọn đội ngẫu nhiên, nhưng sớm biết cái tên này mạnh như vậy, chính mình tìm quan hệ để vào đội của hắn a, nói không chừng còn có thể dư ra được một cái danh ngạch.

Hiện tại Tô Vũ tới cửa mời gã hợp tác, dĩ nhiên gã rất sẵn lòng, có điều gã cần phải biết nhiều thông tin hơn một chút, nếu ổn thì hiển nhiên gã sẽ gia nhập vào kế hoạch của Tô Vũ.

"Ngươi là người thông minh, ta không cần phải nhiều lời, ta tin được ngươi nên mới tới tìm ngươi, ngươi mua cái trận bàn, coi như cho ta mượn, sau này ta sẽ đền bù tổn thất đầy đủ cho ngươi. Hơn một vạn điểm dĩ nhiên không phải số lượng nhỏ, thế nhưng đối với Tô Vũ ta mà nói... Nếu thật muốn kiếm tiền thì không quá khó!"

Tô Vũ giải thích: "Ta đã bán Phệ Hồn quyết cho Hạ gia! Nhưng ngoại trừ Phệ Hồn quyết, ta vẫn còn có không ít công pháp khác, tỉ như Tịnh Nguyên quyết dùng để tịnh hóa khiếu huyệt, nói thật, nếu ta bán đi, giá cả đương nhiên sẽ không rẻ! Ba tháng, nội trong vòng ba tháng mà ta không trả tiền cho ngươi thì xem như Tịnh Nguyên quyết sẽ thuộc về ngươi, Trịnh gia có tư cách đối ngoại truyền thụ, như thế nào?"

Ánh mắt Trịnh Vân Huy sáng quắc, "Pháp quyết tịnh hóa nguyên khí? Khai khiếu nhiều hay ít?"

"36 cái!"

"Không tệ!"

Khai khiếu nhiều quá thì ngược lại không tốt, đây chỉ là công pháp có tính phụ trợ mà thôi, khai khiếu 36 cái thì vẫn còn nằm trong phạm vi chấp nhận được.

Trịnh Vân Huy cấp tốc tính toán một thoáng, không lỗ!

Vụ làm ăn này gã sẽ nhận.

"Hiệu quả như thế nào?"

"Ngươi nhìn ta đi."


Tô Vũ mở toàn bộ khiếu huyệt ra, chói mắt vô cùng, như thể mặt trời chiếu sáng ngay trước mặt Trịnh Vân Huy.

Trịnh Vân Huy liên tục rút lui, trước đó gã đã biết nguyên khí khiếu huyệt của Tô Vũ cực kỳ tinh thuần, thế nhưng hôm nay có dịp quan sát ở khoảng cách gần như vậy vẫn khiến gã rung động dữ dội.

"Tốt!" Trịnh Vân Huy vội vàng quyết định: "Ta đồng ý! Mua trận bàn đúng không? Hơn một vạn điểm, cái giá này không rẻ, không lẽ ngươi muốn mua trận bàn có thể phòng ngự Nhật Nguyệt cảnh theo dõi? Nó chỉ có tác dụng phòng ngự, ngươi có muốn mua luôn trận bàn có tính công kích không? Đề phòng có người cường công tiến vào sở nghiên cứu!"

"Nếu ngươi có tiền thì có thể mua thêm một bộ." Tô Vũ gật đầu.

Trịnh Vân Huy cấp tốc lấy sổ sách ra tính toán, "Ta không chiếm tiện nghi của ngươi, 12000 điểm công huân mua được trận bàn phòng ngự, 8000 điểm công huân mua được trận bàn có thể đối phó với Sơn Hải, dĩ nhiên, Sơn Hải mà cường công thì rất nhanh sẽ công phá thành, thế nhưng đây là học phủ, cường công một hồi, học phủ cũng sẽ kịp phản ứng. Chủ yếu là vì phòng ngừa mấy người len lén lẻn vào mà thôi. Tổng cộng hai vạn điểm công huân! Sau ba tháng, nếu ngươi không có tiền trả thì Tịnh Nguyên quyết sẽ thuộc về ta, ngươi không có ý kiến gì chớ?"

"Tốt!"

Quả nhiên là kẻ có tiền, lần trước cái tên này kiếm được không ít, lần này cần tới cũng dễ dàng móc ra.

Trịnh Vân Huy sốt sắng hỏi: "Vậy ngươi vừa mới nói làm cái gì mà có thể mau chóng tiến vào Vạn Thạch?"

"Cái này cần phải giữ bí mật, vẫn còn đang trong giai đoạn nghiên cứu, đến lúc thành công ta mới có thể nói cho ngươi."

Trong lòng Trịnh Vân Huy ngứa ngáy, "Cái kia… Ta có thể tới sở nghiên cứu của các ngươi được không? Yên tâm, ta không nhìn trộm cơ mật, ta chỉ muốn đi giúp một chút..."

"Được thôi!"

Tô Vũ thoải mái đáp ứng, dĩ nhiên có khả năng, ta không có ý kiến.

Lần sau thiếu tiền lại tìm ngươi!

Tuy rằng hắn đang nợ đối phương con số khổng lồ, nhưng Tô Vũ lại không mấy bận tâm.

Hạ Hầu gia bên kia 300 ngàn, Trịnh Vân Huy bên này hai vạn, còn có những người khác, Triệu Minh mua sắm dụng cụ đến mấy ngàn điểm, Hạ Hổ Vưu cũng thế, mà Ngô Lam cũng vậy...

Đằng nào cũng đã nợ nần số tiền lớn như vậy, ngược lại nhiều thêm chút nữa cũng không sao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận