Vạn Tộc Chi Kiếp

Tô Vũ cũng không nói nhảm, thẳng thắn vào việc luôn: "Các vị, ta có lời sẽ nói thẳng! Nhiệm vụ này thoạt nhìn không khó, kỳ thật cũng xác thực không khó. Thế nhưng có một vấn đề, ta bị Vạn Tộc giáo truy bắt, chỉ sợ đối phương thừa dịp ta ra ngoài mà xuống tay với ta, có thể sẽ gặp nguy hiểm, điểm này các ngươi hãy nghĩ cho thông suốt!"

Tô Vũ trực tiếp nói rõ: "Ta không biết bọn hắn có lá gan lớn như vậy hay không, thế nhưng nguy hiểm thì vẫn phải có! Dĩ nhiên, chúng ta có vạn tộc học viên ra ngoài, hẳn là đều có cường giả hộ đạo, điểm này ta thật ra không quá lo lắng cho an toàn của bọn hắn, những người khác... thì khó mà bảo đảm!"

Hắn nhìn về phía 4 người kia, Chu Hạo hỏi thẳng: "Bọn hắn muốn giết cũng là giết ngươi, lúc giết ngươi thì ta chạy, có thể không?"

"Có thể!"

"Vậy là được, ở dã ngoại, năng lực sinh tồn của ta rất mạnh!"

Lời này của cậu có hơi tự tin.

Tô Vũ cũng không thèm để ý, cái tên này vốn lớn lên tại dã ngoại, bản lĩnh sống hiển nhiên cao cường.

Hắn lại nhìn mấy người khác, Lý Mẫn Du bảo: "Ta tham dự chính là vì cái này, ta còn muốn tao ngộ đám gia hỏa Vạn Tộc giáo, ta muốn tấn cấp Đằng Không!"

"Quyết đoán lắm!"

Tô Vũ bình tĩnh nói: "Đối phương nếu thật muốn giết ta, chỉ sợ sẽ có thực lực trên Lăng Vân, ngươi xác định có trợ giúp cho việc tấn cấp của ngươi?"

Lý Mẫn Du mỉm cười, "Tình huống một phần vạn thôi, gặp chúng thì ngươi nguy hiểm hơn ta nhiều, không gặp vậy thì ta đi giết đám yêu tộc, để xem có thể gặp được đối thủ thích hợp giúp ta tấn cấp hay không!"

Tô Vũ mặc kệ nàng, hắn nhìn về phía Trần Thần, Trần Thần liền bảo: "Ta là học viên của Thuần Thú hệ, ở dã ngoại, dĩ nhiên sẽ có năng lực sinh tồn."

Tô Vũ lại nhìn Kỷ Tiểu Mộng, Kỷ Tiểu Mộng cười hì hì nói ngay: "Yên tâm đi, ta không sao! Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, ta sẽ dịch chuyển ngay, cha ta cho ta một viên na di phù, ta có khả năng trực tiếp dịch chuyển, ta chỉ là muốn đi xem yêu tộc trông như thế nào thôi."

Tô Vũ cười khẽ, Trần Thần lại châm chọc: "Còn phải chạy xa như thế à? Bên người cũng có kìa!"

"Ngươi..."


Đám Hạ Thanh giận dữ!

Tô Vũ không quản bọn họ mà là nhìn về phía Kỷ Tiểu Mộng, na di phù... Kỷ Hồng có phải là nhiều tiền quá nên tiêu chẳng hết không?

Tiêu không nổi thì ngài cho ta một chút cũng tốt mà!

Hắn biết về thứ này, gặp được công kích thì trong nháy mắt sẽ dịch chuyển chính mình, về chuyện đi bao xa thì phải xem đẳng cấp của bùa chú.

Đây là vật do Thần phù sư Không Gian hệ chế tạo, giá cao chót vót!

Thật đúng là dám chi tiền!

Chỉ là vì đi xem yêu thú?

Nhà ngươi giàu ghê!

Kỷ Hồng có phải đã tham ô đúng không?

Hắn cũng đã cảnh báo về nguy hiểm, mấy người này nếu đều không rời đi thì hắn cũng lười nhiều lời, nói ngay vào điểm chính: "Nguy hiểm thì ta đã nói, dĩ nhiên, đây là tình huống dự kiến thôi, nếu không có nguy hiểm thì nhiệm vụ của chúng ta sẽ rất đơn giản, đến Nam Nguyên, giết yêu!"

"Đến Nam Nguyên, mọi người có thể tổ đội, cũng có thể tách ra, cụ thể đến Nam Nguyên lại nói."

"Thời gian xuất phát xác định vào tối ngày mai!"

Tô Vũ thản nhiên nói: "Ban đêm lặng lẽ đi, chớ để người khác thấy được hành tung, tránh gia tăng một chút phiền toái! Chúng ta sẽ không lái xe, lái xe trên đường cũng không dễ đi, mọi người tự chuẩn bị ngựa đạp vân!"

"Còn có, ta là đội trưởng, trên đường phải nghe ta, nếu không nghe, mọi người hãy rời khỏi ngay bây giờ, cần thiết ta liền trực tiếp loại luôn kẻ không nghe lời, tự các ngươi hành động!"

"Có ý kiến gì không?"

"Không!"

Chu Hạo đáp ứng vô cùng thoải mái, Lý Mẫn Du cũng cười nói: "Nếu tổ đội, nhận nhiệm vụ của sư đệ thì đương nhiên là nghe sư đệ!"

Hạ Thanh cũng đáp: "Tô huynh chỉ huy là được, chúng ta nghe theo Tô huynh!"

Tô Vũ nhìn quanh một vòng, lại lần nữa nói: "Nguy hiểm, ta đã nhắc nhở! Một đường thuận lợi là tốt nhất, lỡ như không thuận lợi, gặp phải nguy hiểm, mọi người phải tự phụ trách, phụ trách vì chính mạng sống của bản thân, đến lúc đó đừng nói ta lừa gạt các ngươi! Chẳng may bị Sơn Hải đột kích cũng không phải là chuyện không thể!"

Thiếu niên Thiên Mã tộc nói thẳng: "Sơn Hải thì làm sao? Chúng ta có 8 vị, mang theo 5 cường giả Sơn Hải, 3 vị Hộ Đạo giả Lăng Vân cửu trọng, Tô Vũ, có phải ngươi quá nhát gan rồi không?"

"..."

Tô Vũ nhìn tên kia, nếu ngươi không phải thật sự đơn thuần thì ngươi chính là đồ ngu!

Vốn liếng của các vạn tộc học viên thoáng cái liền bị ngươi làm bại lộ.

Nhát gan?


Hắn cũng không phản bác, thiếu niên Thiên Mã tộc tiếp tục nói: "Chúng ta chỉ là đi ra ngoài xem một chút, du sơn ngoạn thủy đi, thuận tiện giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ, tăng cường thêm chút hiểu biết, Vạn Tộc giáo dám đến thì giết sạch toàn bộ! Giết còn có thể đổi điểm công huân nữa đấy!"

Tên này hơi hưng phấn nói: "Ta còn ước gì bọn hắn tới nữa nè! Giết gia hỏa Vạn Tộc giáo có thể tích lũy rất nhiều công huân, khi vào Long Võ vệ, Thiên Mã tộc chúng ta cũng là có thể đảm nhiệm vị trí thống lĩnh!"

Tô Vũ cạn lời, Thiên Mã tộc các ngươi là bị cưỡi!

Từ lúc nào thì có thể làm thống lĩnh thế?

Chuyện này ta thật sự không biết đấy!

Hắn nhìn thoáng qua các học viên trong phòng, đoạn hỏi: "Mấy tộc các ngươi có giáo phái ở trong Vạn Tộc giáo không?"

"Không!"

Hạ Thanh đáp rất nhanh: "Có giáo phái thì cũng phải là đại tộc, tiểu tộc bình thường đều không có, cường giả nhân tộc cũng sẽ không phục vụ vì tiểu tộc."

Chỉ đơn giản như vậy!

Tộc yếu thì người ta đều chướng mắt.

Bạch Sách cũng lên tiếng: "Nếu như mà có tiểu giáo phái thế kia thì thông thường cũng là vì lừa gạt một chút tài nguyên, có vài tiểu tộc từng làm thế, sau này thì cũng không dám nhúng tay lung tung nữa rồi."

Đại tộc không dễ lừa, tiểu tộc muốn cài người vào nhân tộc nhưng bị lừa không phải chỉ một kẻ hai kẻ, điều này rất bình thường.

Trong Vạn Tộc giáo có một đám người chuyên môn làm chuyện này!

"Thế thì không còn gì tốt hơn!"

Tô Vũ không hề nhắc tới Đơn thần văn nhất hệ, chỉ chăm chăm vào Vạn Tộc giáo.

Các ngươi hiểu rõ cũng tốt, không rõ cũng được, hoặc là vờ hồ đồ giả như đã hiểu, chung quy cũng sẽ là kết quả này.

Đột kích thì chắc chắn đều là Vạn Tộc giáo!

Nếu không giết, các ngươi sẽ chính là phản đồ!


...

Đơn giản nói chuyện với mọi người chốc lát, hỏi rõ tên, thực lực, Tô Vũ không có giữ lại lâu mà để tất cả rời đi.

Hắn không đi.

Chờ người đi được một hồi, Hạ Thanh mang theo một nhóm quay lại.

Tính cả Hạ Thanh thì là 4 người.

"Tô huynh!"

Hạ Thanh giới thiệu lại: "Hồ tộc Bạch Sách, Man Ngưu tộc Ngưu Chấn, Thiết Dực tộc Triển Phi!"

Dứt lời, nàng lại nói: "Trước đó ngươi bảo ta thông báo cho bọn hắn, ta đã nói rõ với họ rồi, Tô huynh, mục đích của chúng ta ở ngay Nam Nguyên sao?"

"Không, phía nam của Nam Nguyên!"

Tô Vũ không nhiều lời, nhìn về phía bọn họ rồi bình tĩnh mở miệng: "Đúng như Hạ Thanh nói, 1 vạn điểm công huân, các ngươi hộ tống ta tới nơi ta muốn đi, những chuyện khác thì không nên hỏi, gặp kẻ địch thì Hộ Đạo giả của các ngươi ra tay ngăn cản là được!"

Sau đó hắn lại hỏi: "4 vị Hộ Đạo giả đều là Sơn Hải sao?"

Hạ Thanh cười đáp: "3 vị Sơn Hải, một vị Lăng Vân cửu trọng, trưởng bối của Triển Phi là Lăng Vân, vị tiền bối Sơn Hải kia ở lại, bất quá tuy chỉ là Lăng Vân nhưng bởi vì là tộc thiện về bay lượn, lực chiến đấu không thua Sơn Hải bao nhiêu!"

"Lăng Vân..."

Tô Vũ yên lặng một hồi mới lên tiếng: "Lăng Vân, 8000 điểm công huân, không nguyện ý đi thì thôi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận