CHƯƠNG 46: MỖI NHÀ ĐỀU CÓ QUYỂN KINH KHÓ ĐỌC
Dịch giả: Luna Wong
Cảnh Nhược Hi nói xong liền dự định đi, Hoa Hành Phong một tay níu lại nàng: “Chờ chút, ngươi muốn trà trộn vào thế nào.”
“Ngươi không phải nói, Lạc phủ là một nhà làm ăn.” Cảnh Nhược Hi nói: “Nhà người làm ăn quản hẳn không có nghiêm khắc như quan phủ, thì đi theo tìm chỗ lẫn vào là được rồi.”
Hoa Hành Phong không nói gì: “Tùy tiện tìm một chỗ lẫn vào là chỗ nào để lẫn vào, ngươi chớ làm loạn a. Lạc gia cũng là gia đại nghiệp đại, mặc dù không có nghiêm như quan gia vậy, thế nhưng ngươi hồ lý hồ đồ đi vào rất dễ bị đánh đuổi ra ngoài.”
“Vậy ngươi có cách gì?” Cảnh Nhược Hi nói: “Để Diệp đại nhân đi theo lôi kéo làm quen Lạc Dịch Thành, điều đó không có khả năng đi.”
“Ngạch, cái này cũng quả thực không có khả năng.” Thế nhưng Hoa Hành Phong còn chưa muốn buông tay: “Thế nhưng đã có hoài nghi, vẫn là trở về thương lượng với đại nhân trước một chút mới tốt. Vạn nhất đại nhân có suy tính khác thì sao?”
Cảnh Nhược Hi không muốn làm trễ nãi thời gian, thế nhưng Hoa Hành Phong không tha người nàng cũng không có biện pháp, ngẫm lại cũng được, phản chính người này thân phận minh xác, có uy tín danh dự, cũng không lo lắng tìm không được hắn. Ngược lại không gấp nhất thời.
Thấy Cảnh Nhược Hi không nóng nảy, lúc này Hoa Hành Phong mới thả tay: “Chúng ta đi tìm thiếu gia.”
“Thiếu gia.” Cảnh Nhược Hi suy nghĩ một chút: “Các ngươi không phải người của triều đình sao?”
“Ý gì?”
“Ta nghe người khác gọi Diệp đại nhân, nhưng các ngươi bình thường sẽ gọi thiếu gia, thiếu gia chắc là người trong nhà mới kêu đi.”
“Là như vậy.” Hoa Hành Phong giải thích một chút: “Chúng ta không phải người của triều đình, là người của Diệp phủ, tại triều đình chỉ là treo một chức quan mà thôi, chỉ là nghe theo một mình thiếu gia sai phái.”
“Nga.” Cảnh Nhược Hi gật đầu: “Vậy Yến Tâm thì sao?”
“Yến Tâm làm sao vậy?”
“Ta thấy tuổi của Yến Tâm cũng không nhỏ, sao còn chưa thành hôn a?” Cảnh Nhược Hi nói: “Hơn nữa nàng có khả năng như vậy, vừa làm cơm vừa quét tước, vừa giặt quần áo, sáng sớm còn thức dậy chưng bánh bao… Ca ca của nàng cũng có thể diện lại biết kiếm tiền, vì sao không ai tìm nàng cầu hôn.”
Sắc mặt của Hoa Hành Phong cứng một chút: “Có, tại sao không có, chỉ là cảm tình của nàng cùng với Yến Danh tốt, không muốn sớm gả người như vậy. Muốn chờ ca ca đón dâu, có người chiếu cố, mới gả người.”
“Nga.” Cảnh Nhược Hi gật đầu, bừng tỉnh đại ngộ.
Hoa Hành Phong thận trọng nói: “Có vấn đề gì không?”
“Không có a, chỉ là có chút hiếu kỳ.” Cảnh Nhược Hi tùy ý nói: “Diệp đại nhân thường ngày làm việc ở nơi nào, chúng ta nên đi nơi nào tìm hắn?”
“Diệp phủ.” Hoa Hành Phong thấy Cảnh Nhược Hi không hỏi chuyện của Yến Tâm nữa, cũng thở phào nhẹ nhõm: “Ta dẫn ngươi đi.”
Diệp gia là thế gia nhà cao cửa rộng chân chính trong kinh thành, môn lâu và tường vây nguy nga đứng vững hai bên dọc theo nhìn không thấy cuối trạch viện, theo Hoa Hành Phong, ước chừng là cả đời của Cảnh Nhược Hi cũng không thấy được đồ sộ hùng vĩ, xanh vàng rực rỡ.
Bookwaves
Bởi vì Hoa Hành Phong mang đi, thủ vệ ở cửa vẫn không ngăn bọn họ, liền đi thẳng vào.
Bên trong tự nhiên cũng bố trí trong đại khí không thiếu tinh xảo, khí xa hoa rồi lại không tầm thường. Cảnh Nhược Hi nhìn chằm chằm một khối ngói lưu ly hoa văn trên hành lang nửa ngày, tới một câu: “Gạch này quái đẹp mắt.”
Sắc mặt của Hoa Hành Phong cứng một chút, phản xạ có điều kiện nhìn chung quanh một chút, hoàn hảo không có người khác ở, không thôi thật mất mặt quá mức rồi.
Hết lần này tới lần khác biểu tình khi Cảnh Nhược Hi nói ra lời này, cũng không giật mình kinh thán như nông dân vào thành chưa thấy qua thế diện, mà là dáng dấp vân đạm phong khinh, hình như thật chỉ là mấy khối gạch quái đẹp mắt vậy.
Hoa Hành Phong lôi Cảnh Nhược Hi đi về phía trước: “Không có thời gian đừng xem, chính sự quan trọng hơn.”
Thấy hình dạng của hắn tựa hồ rất gấp, Cảnh Nhược Hi cũng thu hồi đường nhìn. Trạch tử xanh vàng rực rỡ nàng quả thực mua không nổi, thế nhưng không có nghĩa là chưa thấy qua a, không chừng từng thấy, còn cổ kim nội ngoại, Trung Quốc và Phương Tây kết hợp đều đã từng thấy, so ra, Diệp phủ quả thực cũng không coi vào đâu.
Hoa Hành Phong quen thuộc Diệp phủ, không bao lâu liền đến viện tử của Diệp Trường An, Diệp Trường An đang ở trong thư phòng đọc sách.
“Vị cô nương này nhìn không quen mặt.” Đại a đầu trong Giang Lăng các nhìn Cảnh Nhược Hi một mắt: “Trước đây chưa từng thấy qua.”
“Đây là Cảnh Nhược Hi.” Hoa Hành Phong nói: “Sau này liền theo thiếu gia làm việc. Đây là Hồng Phỉ, đại a đầu trong viện thiếu gia, ngày sau nếu như ngươi có chuyện gì tìm thiếu gia, trực tiếp tìm Hồng Phỉ là được.”
Hai người kiến lễ, Hồng Phỉ nói: “Thiếu gia ở thư phòng, ta đi thông truyền một tiếng.”
Hoa Hành Phong gật đầu, thế nhưng đợi một lúc lâu Hồng Phỉ mới vừa về, mang hai người đi thư phòng.
Thư phòng của Diệp Trường An rất lớn, còn có chút loạn, xem bộ dáng là tính cách bản thân không thu thập còn không thích để người dọn dẹp, Cảnh Nhược Hi đứng ở cửa nhìn mấy lần, mới đi vào.
“Có phát hiện?” Diệp Trường An nâng cằm lên để cho bọn họ ngồi, phân phó nha đầu châm trà.
“Tiểu Cảnh nói, có một người khả nghi.” Hoa Hành Phong nói phát hiện sáng nay một lần.
“Nga.” Diệp Trường An mạnh gật đầu, tiếp nhận trà nha đầu đưa uống một hơi cạn sạch.
“Diệp đại nhân.” Cảnh Nhược Hi không khỏi nói: “Ngươi cũng vừa từ bên ngoài trở về sao?”
Bookwaves
Thế nào thấy có chút dáng dấp thở dốc chưa định?
“Ta? Không có, ta ngày hôm nay không ra cửa.” Diệp Trường An nói: “Vừa mới luyện công một chút.”
Cảnh Nhược Hi nhìn chằm chằm Diệp Trường An nhìn hai mắt, ồ một tiếng, không nói chuyện này nữa, chỉ là nói: “Ta muốn tìm một cơ hội tiếp cận Lạc gia tìm hiểu một chút tình huống, Diệp đại nhân có chủ ý gì tốt không?”
“Lạc gia…” Diệp Trường An suy nghĩ một chút: “Ta cùng Lạc gia quả thực không có vãng lai gì, hiện tại lâm thời tìm cơ hội hình như lại quá tận lực.”
“Vậy hay là ta đi?”
“Ngươi trà trộn vào, làm nha đầu sao?” Diệp Trường An phất phất tay: “Lạc gia không giống với người nhà khác, trà trộn vào làm nha đầu dễ, thế nhưng chưa chắc có thể nghe ngóng ra chuyện lai.”
“Nói như thế nào?” Cảnh Nhược Hi tò mò: “Nhà hắn có cái gì không giống?”
“Lạc Dịch Thành này có lòng phòng bị người khác rất nặng.” Diệp Trường An nói: “Ta hơi biết một chút về Lạc gia, muốn nghe không?”
“Muốn a.” Cảnh Nhược Hi cầu còn không được.
“Nhà hắn ở kinh thành buôn bán rất nhiều năm, coi như là thế gia. Thế nhưng ở đồng lứa, cũng chính là phụ thân của Lạc Dịch Thành, hắn lại không thích mẫu thân của Lạc Dịch Thành, ngược lại sủng ái một tiểu thiếp.”
“Vốn có cái này cũng không có gì, đại hộ nhân gia có tam thê tứ thiếp là chuyện tầm thường. Thế nhưng ái thiếp diệt thê, cái này quá phận. Lạc phụ cũng không biết bị tiểu thiếp kia dụ thế nào, sau khi nàng sinh một nam hài, dĩ nhiên đem chính phòng phu nhân, chính là mẫu thân của Lạc Dịch Thành và Lạc Dịch Thành lúc đó chưa được mười tuổi cùng nhau đưa đi ở nông thôn. Nói là thân thể Lạc mẫu không tốt, phải đến địa phương an tĩnh tĩnh dưỡng.”
Cảnh Nhược Hi nhịn không được chen miệng nói: “Cha hắn là định đem gia sản đều cho hài tử tiểu thiếp sinh sao?”
“Không chỉ thế, hắn còn tính toán, ở nông thôn cơm rau dưa cuộc sống khổ, tuy rằng nhà mẹ đẻ của Lạc phu nhân hiện tại suy tàn rồi, nhưng thiên kim tiểu thư từ nhỏ kiều sinh quán dưỡng, nói không chừng chịu không nổi vậy khổ nên không về được nữa. Đến lúc đó, vậy tiểu thiếp có thể phù chính, hài tử của tiểu thiếp cũng có thể danh chính ngôn thuận trở thành thiếu gia.” Diệp Trường An nói: “Về phần Lạc Dịch Thành, mặc dù là nhi tử, nhưng nói thật, huynh đệ tỷ muội nhà hắn một đống lớn, cũng không thiếu một nhi tử như hắn.”