Tiêu Lạc Hy trở về sau bữa tiệc cô ta bắt đầu lên kế hoạch muốn giết chết mối họa mang tên Mộc Thiền Đình người thật kia.
Cô ta tuyệt đối không thể để thiên kim thật này uy hiếp mình được.
Sự tồn tại của Mộc Thiển Đình chính là mối họa lớn nhất của cô ta.
Chừng nào Mộc Thiển Đình thật còn sống ngày nào thì cô ta còn bất an ăn không ngon ngủ không yên ngày ấy.
Nghĩ là làm.Tiêu Lạc Hy nhanh chóng bí mật ra ngoài tìm một tên tài xế taxi đang thiếu tiền, nợ nần, cho hắn một số tiền lớn thuê hắn tìm cơ hội lái xe tông c.h.ế.t Mộc Thiển Đình.
Ở trong một con hẻm nhỏ gốc phố ít người qua lại.
Tiêu Lạc Hy bịt kín như bưng, cả người mặc kín len lén lấy từ trong túi xách ra một cộp tiền đưa cho tên đàn ông lạ mặt dáng vẻ nhếch nhác kia.
" Chỗ này cho anh! Chỉ cần anh đâm chết cô ta.
Xong việc tôi sẽ chuyển phần còn lại ".
Tiêu Lạc Hy vừa nói vừa chỉ vào hình của một cô gái trên màn hình điện thoại, đưa ra cho tên kia xem.
Tên kia vừa nhìn thấy tiền thì sáng mắt, chỉ mải đếm tiền trên tay.
Lại chỉ liếc qua người trên màn hình.
Tiêu Lạc Hy nhạt giọng nói.
" Cô ta tên Tiêu Lạc Hy ".
"Tôi biết rồi! Tiêu Lạc Hy chứ gì.
Có điều, tôi thắc mắc cô ta làm sao lại đắc tội để cô muốn giết vậy? ".
Người đàn ông kia nghi hoặc hỏi lại.
Tiêu Lạc Hy hẵn giọng nói một câu hậm hực.
"Không phải chuyện của anh ".
Người kia làm bộ mặt không để tâm.
Thứ anh ta muốn là tiền nên đơn giản là cầm tiền bỏ đi.
Để lại Tiêu Lạc Hy đứng đó siết chặt tay nghiến răng ken két.
Ánh mắt căm hận chứa đầy sát khí.
Mộc Thiển Đình! Hôm nay cô phải c.h.ế.t!
Tối đó, Mộc Thiền Đình cùng Lục Chính Thần đi dạo trên phố.
Từ sau vụ lên hot search thì bây giờ Lục Chính Thần ra ngoài đã không sợ cánh săn ảnh gì nữa cả.
Lục Chính Thần không ngại thể hiện tình cảm với cô.
Nhưng Mộc Thiền Đình lại ngượng ngùng thay anh.
Hai người ra ngoài ăn tối cùng nhau tại một quán ăn nhỏ.
Lục Chính Thần lúc ăn không ngừng quan tâm, gắp đồ ăn cho cô.
Còn cố tình đút cho cô ăn.
Lúc này đã hơn chín giờ tối.
Tuy quán ăn không còn đông khách nhưng vẫn có một vài vị khách ngồi đây.
Có hai cô gái ngồi ở trong quán ăn gọi đồ uống.
Bàn bọn họ ngồi cách bàn hai người một khoảng.
Vừa trông thấy hai người, một trong hai cô gái rất nhanh đã nhận ra.
Còn kéo theo cô bạn ngồi cùng bàn ghé tai thầm hò hét.
" Nè nè nè! Thần tượng...tôi gặp được thần tượng của mình rồi! Trời ơi! Đó là Lục Chính Thần từng ca sĩ debut ở nước ngoài đó! Còn có chị gái ngồi đối diện.
Là người mẫu quảng cáo đang nổi dạo gần đây.
Ôi! Số tôi thật là may mắn! ".
Cô bạn bị lay tay liên tục cũng bắt đầu chú ý sang chỗ hai người.
Cô gái không khỏi bất ngờ, cũng phụ họa theo bạn mình.
" Có phải bọn họ là cặp đôi đang lên hot search hôm qua không? Tôi hình như mới lướt thấy họ ".
Hai cô bạn cùng kéo tay nhau đi đến, dáng vẻ háo hức rộn rã xin chữ ký.
"Xin chào anh chị! Bọn em là fan cp của anh chị ạ! Không biết...có thể cho bọn em xin một kiểu ảnh được không ạ?...".
Lục Chính Thần vừa đưa khăn lau mép miệng dính đồ ăn cho Mộc Thiển Đình liền dừng tay.
Bình thường tính anh rất cục súc.
Nhất là khi đang cùng người con gái mình yêu hẹn hò mà bị cắt ngang như này.
Nhưng hôm nay tâm trạng hắn vô cùng tốt.
Đặc biệt quay sang khẽ gợi lên ý cười nhìn hai cô gái.
Khiến cho hai cô gái suýt chút rớt tim ra bên ngoài.
Hai cô gái ở trong lòng đang reo hò hú hét.
Aaa! Anh ấy đẹp trai quáaa!
Lục Chính Thần quay lại nhìn Mộc Thiển Đình khẽ mỉm cười, gương mặt siêu cấp đẹp trai hơi nghiêng đầu hỏi ý.
" Vậy phải hỏi xem bạn gái của anh có đồng ý không đã? Em nói xem, bạn gái nhỏ? ".
Mộc Thiển Đình nhìn cái bộ dáng cười cợt trêu ghẹo của Lục Chính Thần, không hiểu sao nhịp tim đập nhanh.
Cô đây là bị cái vẻ yêu nghiệt này mê hoặc rồi sao?
Mộc Thiển Đình ngây ra một lát liền quay sang mỉm cười khẽ gật đầu đồng ý.
"Ừm!".
Hai bạn fan nhỏ được chụp ảnh cùng thần tượng thì vô cùng vui vẻ, nét mặt hớn hở phơi phới.
Mỗi người chọn đứng một bên, để Lục Chính Thần và Mộc Thiển Đình hai người đứng giữa cạnh nhau.
Lúc ra về, hai người cùng nhau nắm tay đi trên phố.
Hai người họ như cặp đôi mới yêu nhau tay trong tay trong đêm tối.
Lúc này ngoài đường cũng không còn mấy xe cộ.
Bất chợt lúc hai người đang đi thì một chiếc xe ô tô từ đăng sau lao tới với tốc độ như gió.
Cũng may Lục Chính Thần thính lực tốt nghe thấy âm thanh của bánh xe, lại phản xạ tốt khi nhìn thấy đèn sáng chiếu tới chỗ bọn họ.
Anh nhanh chân nhanh tay kéo cô cùng mình né sang một bên.
Chiếc xe kia vặn hết tốc lực lại không thành.
Lúc phanh xe gấp cũng đi quá lên một đoạn.
Lục Chính Thần rất nhanh nhìn kĩ biển số xe phía đuôi xe.
Người đàn ông kia run sợ cẩm tay lái mà đập đầu về phía trước.
Anh ta sợ hãi nhìn qua gương chiếu hậu thấy được hai người đứng bên vỉa hè không sao hết liền biết kế hoạch thất bại.
Người đàn ông ám sát không thành liền vội vã cẩm tay lái phóng xe đi.
"Em không sao chứ? ".
Lục Chính Thần ôm lấy cánh tay Mộc Thiển Đình mà thấp giọng lo lắng hỏi han.
Nhận được câu xác định không sao của cô, lúc này hắn vẻ mặt nghiêm trọng nhanh chóng lấy ra điện thoại gọi vào số cảnh sát.
"Alo! Tôi muốn báo án.
Ở đoạn đường Xxx có một chiếc ô tô với biển số 1253YY.
Tôi nghi ngờ chiếc xe đó cố tình lái xe nhanh muốn tông xe tôi và bạn gái.
Phiền các anh đến bắt người cho tôi ".
Lục Chính Thần nói qua điện thoại xong.
Chỉ thấy mười lăm phút sau ở chỗ họ đứng đã có mấy cái xe cảnh sát còi báo hiệu đuổi theo đoạn đường mà chiếc xe kia đi.
Mộc Thiển Đình lúc này vẫn còn chưa hết kinh sợ.
Nét mặt cô hơi tái nhợt.
Lục Chính Thần dễ dàng nhận ra cho nên anh nhanh chóng ôm cô ép sát vào lồng ngực mình mà khàn giọng an ủi.
" Không sao rồi! Làm em sợ rồi! Có anh ở đây, sẽ không để em gặp chuyện! ".
Lời nói của Lục Chính Thần cam đoan thật sự có tác dụng trấn an sự sợ hãi bền trong cô lúc này.
Cô càng ôm chặt lấy người đàn ông này hơn.
Hơi thở cô đều đều trở lại, nhỏ giọng nói.
" Thần Thần! Có anh thật tốt! ".
Lục Chính Thần nghe được giọng cô nói, khóe môi anh khẽ cong lên.
Bàn tay ấm áp khẽ vuốt ve mái tóc mềm mại của người con gái.
Trở lại chỗ tên đàn ông được Tiêu Lạc Hy thuê để giết Mộc Thiển Đình.
Hắn ta vừa chạy xe được một đoạn liền phát hiện phía sau mình có hai cái xe cảnh sát bám theo.
Dọa cho hắn ta mặt mày trắng bệch tái xanh.
Tên này sợ đến nỗi suýt chút không nhịn được mà tiểu ngay trên xe.
Tên này phóng hết tốc độ hòng thoát tội.
Lúc ra khỏi ngoại ô anh ta liền bỏ của chạy lấy người.
Bước xuống xe vất lại chiếc xe mà bỏ chạy.
Còn đến mức nhảy xuống con sông gần đó.
Lúc cảnh sát xuống xe kiểm tra thì chỉ còn thấy chiếc xe trống không.
Nhưng cảnh sát lại phát hiện được ví và
CMNN của người đàn ông.
Tuy để cho tên này chạy thoát nhưng bọn họ tin chỉ cần có thứ này thì việc tìm ra tên này sẽ không khó.
Mà tên kia nhảy xuống sông liền trôi được ở bờ bên kia.
Anh ta cả người ướt sũng, vừa lên bờ anh ta liền móc điện thoại trong túi ra.
Vẫn may nó còn hoạt đồng.
Anh ta ngay lập tức gọi cho Tiêu Lạc Hy mà mắng chửi.
"Mẹ kiếp! Cô muốn hại tôi có đúng không? Bây giờ cảnh sát đang truy bắt tôi rồi! Tôi không giết người gì nữa!
Giết người là vào tù mọt gồng.
Cô thích thì tự mình làm đi! ".
Tiêu Lạc Hy ở bên này nghe được liền biết tên kia giết người không thành.
Giờ còn để cảnh sát điều tra đến.
Cô ta vất điện thoại xuống đất, khuôn mặt tối sầm, ánh mặt tràn đầy lửa hận nghiến răng.
MỘC THIỂN ĐÌNH! Tao nhất định phải khiến cho mày biến mất!!