Hầu tước Ferrmen phải mất đến hơn mười phút nữa mới quay lại biệt thự của mình.
Ông ta trễ nãi là vậy, nhưng vẫn không vội gặp Wyndur mà về phòng sửa soạn, chuẩn bị thêm một lúc nữa mới tới phòng khách.
– Để phó đoàn trưởng Wyndur chờ lâu rồi.
Người đàn ông trông gầy nhom, gương mặt nhợt nhạt và chiều cao có phần khiêm tốn cất tiếng, sau đó thả cả cơ thể mình lên trên ghế phía đối diện Wyndur luôn.
– Phải, rất lâu.
– Wyndur đáp – Hầu tước trông có vẻ mệt mỏi hơn thường ngày nhỉ?
Ferrmen nhăn mặt, vội bảo:
– Việc chồng việc, đến chịu thôi.
Cuộc bạo loạn này khiến tôi mệt chết đi được.
Wyndur cười thầm.
Cậu biết rõ đối với cuộc bạo loạn của các nô lệ đang xảy ra này, kẻ chịu thiệt hại nhiều nhất không ai khác chính là hầu tước Ferrmen đây.
Ông ta không sở hữu một đường dây buôn nô lệ nào, nhưng lại có mối quan hệ với hầu hết các con buôn trong nước.
Hơn cả, nếu tính toán số lượng nô lệ mà hầu tước Ferrmen đang sở hữu thì không có mấy con buôn dám bảo rằng mình có thể sánh được với ông ta.
– Cực khổ cho hầu tước rồi.
– Wyndur cười nói – Không biết tôi có thể giúp được gì không?
Ferrmen nghe thì rùng mình một cái, vội đáp:
– Không có, không có! Tôi đâu dám phiền quân đoàn Ungreilt danh tiếng lẫy lừng đây chứ.
“Làm trò.” Wyndur gắt thầm.
Cậu hiểu rõ tính nết tên hầu tước này, và giờ hành động của hắn ta không khác gì đang trêu chọc cậu cả.
Trước mặt Wyndur, Ferrmen miệng bảo không cần, nhưng ai biết được hắn ta có đang ở phía sau lập quan hệ với người trong quân đoàn để rồi khi đủ lớn mạnh thì lôi ra đè ép cậu hay không.
Vì những lo lắng không thể không màng tới đó, Wyndur chỉ có thể đưa ra đề nghị hợp tác, lập mối quan hệ song phương ngay từ đầu với hầu tước Ferrmen.
Chuyện về cơ bản cũng đã hoàn thành rồi, nhưng trông tình hình thì lại không được tốt đẹp như mong muốn.
Về lý do, Wyndur đoán phần lớn là do sự non trẻ, mới nổi của cậu không gây được lòng tin ở hầu tước Ferrmen.
Hoặc cũng có thể vị hầu tước này không bỏ xuống được sự ghen ghét của bản thân đối với một người đột nhiên phát triển mạnh mẽ nhờ Đại Thánh Thế như Wyndur.
Đáng lo ngại là vậy, nhưng nếu hầu tước Ferrmen dám ở sau lưng Wyndur lôi kéo người của quân đoàn Ungreilt thì hắn ta chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ của cậu đi là vừa.
– Lời thừa không nên nói nhiều.
– Wyndur lắc đầu, nhún vai bảo – Lời đồn về sự mất tích của hầu tước mấy ngày trước, tôi cũng nghe được không ít…
Mặt Ferrmen cứng lại một lúc.
Rồi ông ta cất tiếng:
– Không biết, phó đoàn trưởng nhắc tới chuyện này để làm gì?
– Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, hầu tước đây đã để rớt một mạng vào tay nô lệ của mình thì quá mất mặt rồi.
Lại là trong tình hình đang phải đối mặt với sự dồn ép từ vương quốc Danlion nữa… Chậc.
Hai mắt của Ferrmen sắc lại, vẻ giận dữ thật sự.
– Nếu… Nếu phó đoàn trưởng đến đây để chê cười thì xin quay về cho.
– Ferrmen giọng run run nói.
– Không, hầu tước hiểu nhầm rồi, tôi nào dám mạo muội như thế.
Wyndur vội bảo, vẻ nghiêm nghị thấy rõ.
Rồi đợi đến khi cơn giận của hầu tước Ferrmen nguôi ngoai đi phần nào thì nói tiếp:
– Tôi đến đây, là để gầy dựng lại hình tượng, và cả địa vị cho hầu tước.
Ferrmen cười nhếch mép, nhìn sang Khans đứng bên cạnh một chút, bảo:
– Nói thử xem, như thế nào?
Đây tất nhiên không phải lần đầu hầu tước Ferrmen được nghe ai đó nói rằng địa vị của mình có thể được xây dựng, phát triển trở lại, và hầu hết đều là lời dối trá, số còn lại thì là viển vông.
Tất cả những thứ mà ông ta đang giữ lại được cho mình từ sau Đại Thánh Thế cho đến giờ đều nhờ vào chính bản thân mình.
Wyndur trông thấy thái độ hời hợt của Ferrmen thì cũng không khỏi mất đi sự hứng thú đang có.
Nhưng cậu không trách hầu tước, vì cũng hiểu được phần nào những khó khăn mà ông ta đã luôn phải gánh chịu.
Hơn cả, giờ không phải là lúc Wyndur nên câu nệ tiểu tiết, không phải với chuyện mà Turan đã nhờ vả.
– Ngài… nghĩ sao về Nihr? – Wyndur cất tiếng.
– Không nghĩ gì cả.
– Ferrmen đáp ngay.
Wyndur có chút khó xử.
Thái độ của Ferrmen lúc này không phải thứ mà một người có lòng tự trọng có thể dễ dàng chịu đựng được.
– Nihr có thể thăng cấp, ông tin sao? – Wyndur nói.
– Không.
Cậu đang đùa cái gì thế? – Ferrmen cười bảo.
– Quả thật khó tin.
– Wyndur gật nhẹ đầu – Nhưng lại là sự thật.
Mặt Ferrmen cứng lại, không phải vì ngạc nhiên, mà là giận dữ.
Ông ta hẳn đang nghĩ rằng Wyndur đùa dai với mình.
– Đừng nóng.
– Wyndur nói vội – Hầu tước hẳn biết nhà Altoris, vậy ngài có biết một cậu con trai tên Darmil của nhà đó không?
Cơn giận của Ferrmen không dễ bị dìm xuống, phải mất một lúc mới khiến ông ta ngả người ra sau, khoanh tay gác chân mà đáp gọn lỏn:
– Có.
– Cậu ta là một Nihr.
– Wyndur bảo – Nhưng giờ thì không còn nữa.
Ferrmen không nói gì, nhìn chằm chằm Wyndur chờ đợi một lời giải thích.
– Cậu ta giờ đã là Thần cấp 4 rồi.
– Wyndur nói tiếp – Hầu tước có thể dễ dàng điều tra ra chuyện này.
Ferrmen nghe, nhăn mày nghĩ ngợi hồi lâu rồi để chân xuống, cúi sát người về phía Wyndur, lên tiếng:
– Tôi không cho là cậu có bản lĩnh đùa giỡn dai dẳng như thế… nên là sẽ tạm thời tin chuyện đó.
– Hầu tước phải tin tôi.
– Wyndur vội bảo – Ngài ắt hiểu rằng chúng ta không thể bàn sâu hơn nếu chuyện đó không phải thật, hay rằng chúng ta nghi ngờ lẫn nhau.
Ferrmen cười khì, lắc nhẹ đầu.
Rồi ông ta cất tiếng:
– Thế, chuyện nhạy cảm như vậy, sao lại cho phép một tên lạ mặt ở đây nghe được?
Lần này thì đến Wyndur mỉm cười, vì cậu biết rằng đã có thể thuyết phục được vị hầu tước khó tính này rồi, chỉ cần phải giải thích thêm sự có mặt của Khans mà thôi.
Sức hấp dẫn của sự thật rằng một Nihr có thể thăng cấp quả là không thể chối từ.
– Cậu ta… là một kế hoạch khác cần bàn với hầu tước.
– Wyndur giải thích – Vô cùng quan trọng.
Ferrmen nhăn mày, nhìn Wyndur rồi lại nhìn Khans, bảo:
– Nói đi, tôi đang lắng tai nghe đây.
Wyndur sau đó kể lại cuộc đụng độ với tên người gấu cùng những suy nghĩ, tính toán của cậu về thứ mà Khans đang mang trên người.
Ferrmen là một kẻ rất thông minh và lắm mưu mô, vừa nghe qua thì đã hiểu được mọi chuyện cùng không ít thứ ẩn giấu trong đó.
Thái độ của ông ta với Wyndur vì thế cũng cải thiện không ít.
– Vậy, ý ngươi là giao kèo của chúng ta với tên người thú này sẽ lôi được tên quý tộc kia xuống? – Ferrmen cất tiếng hỏi.
– Không sai.
– Wyndur xác nhận – Và tất nhiên, chúng ta sẽ làm theo cách mà khiến mọi thứ tên quý tộc đó sở hữu trở thành của mình.
Ferrmen gật nhẹ đầu vẻ đồng tình, bảo:
– Cách làm quả thực có không ít.
Nhưng ngươi đã biết quý tộc đó là ai đâu?
– Không quan trọng.
– Wyndur đáp ngay – Với sức mạnh của quân đoàn Ungreilt thì lật đổ bất kỳ quý tộc nào trong vương quốc Enria đều là nằm trong khả năng.
Chỉ là cần có sự hỗ trợ chính thống của một vị quý tộc khác đủ lớn mạnh… như là ngài hầu tước đây.
Ferrmen không nói gì mà ra vẻ nghĩ ngợi hồi lâu.
Ông ta hẳn đang suy tính xem mình có nên phóng ngọn lao này hay không.
Dù sao thì từ trước đến giờ, Ferrmen chưa từng thực sự hợp tác Wyndur, nhưng lần này sẽ thay đổi hoàn toàn chuyện đó, và sẽ không thể quay đầu được nữa.
– Chuyện Nihr… Tên nhóc Darmil đó, cậu ta thật sự đã thăng cấp? – Ferrmen cất tiếng hỏi.
Quả nhiên, ngay cả trong tình huống hiện tại thì món lợi đến từ việc Nihr có thể thăng cấp vẫn là quan trọng nhất.
Bản thân Wyndur cũng đã đoán được sự chú ý lớn nhất của hầu tước Ferrmen rồi, liền đáp:
– Đó là sự thật.
Đến thế này rồi còn có thể là giả được sao?
Ferrmen thực tế cũng hiểu rằng Wyndur không thể đùa hay nói dối về hàng đống chuyện nhạy cảm như thế được.
Câu hỏi của ông ta chỉ đơn thuần để xác nhận lại lòng tin cùng quyết định của mình mà thôi.
– Được.
– Ferrmen lên tiếng – Tôi ủng hộ kế hoạch của cậu.
Về giao kèo, chúng ta có thể phải bàn thêm một chút.
– Không vội.
– Wyndur đáp – Trước đó thì tôi có một chuyện cần hầu tước đồng ý đã.
Ferrmen nhướn mày vẻ khó hiểu.
Ông ta không nghĩ được có chuyện gì lại quan trọng, và khó mở lời đến mức tới thời điểm này thì Wyndur mới nhắc tới.
– Cái tên Turan, tôi đoán là ông có nghe qua ít nhất một lần rồi phải không? – Wyndur cất tiếng.
Ferrmen ra vẻ nghĩ ngợi hồi lâu, khuôn mặt thoáng hiện lên sự ngạc nhiên cùng giận dữ rồi đáp:
– Đúng.
Nhắc đến thì tôi chỉ cảm thấy tức khi mà hội Zalt làm việc quá chậm chạp…
Wyndur không khỏi bất ngờ khi nghe lời Ferrmen.
Cậu vốn tưởng rằng ông ta sẽ nói lảng đi, hoặc ít nhất thì giấu nhẹm những thứ có liên quan, vậy mà ngược lại ông ta còn nói toẹt cả chuyện hội Zalt ra.
“Nhưng mà hội Zalt… Turan sẽ ổn chứ?” Wyndur nghĩ thầm, không giấu được vẻ lo lắng.
Cậu đã rất vội vàng đến tìm Ferrmen để làm trung gian hòa giải mâu thuẫn giữa Turan với ông ta, nhưng có vẻ như vẫn là chậm.
– Chuyện này… – Wyndur vội bảo – Cậu Turan đó là đội trưởng của Darmil, và cũng là một Nihr đã thăng cấp.
– Sao cơ? – Ferrmen thốt – Nihr thăng cấp dễ đến như vậy?
– Tất nhiên không phải.
Wyndur nói gọn, không giải thích gì thêm.
Cậu biết hầu tước Ferrmen thông minh này sẽ rất nhanh đoán biết được ẩn ý trong đó.
– Mấu chốt là? – Ferrmen hỏi.
– Là Turan.
.