Trận đấu cuối cùng của cuộc thi sẽ diễn ra vào đầu giờ chiều, lúc mặt trời bắt đầu hạ xuống nơi chân trời.
Những đấu thủ nhờ đó sẽ có một khoảng thời gian nghỉ đáng kể, cũng như làm ra các chuẩn bị để đối ứng với từng đối thủ nhất định.
Darmil đối với sự sắp xếp này thì không có ý kiến gì, chỉ cảm thấy bản thân hiện tại hơi quá rảnh rỗi, không khỏi sinh ra chán chường.
Mặt khác, trận đấu mà nó tham gia chẳng có chút gay cấn hay hấp dẫn nào cả.
Bọn họ, nói đơn giản thì, quá yếu.
Trước khi tới nơi này, Darmil đã được nghe không ít về các chiến binh thuộc các bộ tộc vùng đông bắc rất mạnh mẽ, nhưng giờ trông lại không được tốt như thế.
Dù vậy, nó kì thực không nghi ngờ những lời truyền tai nhau kia, mà nhiều hơn là nghĩ rằng bản thân chưa có cơ hội đấu với một chiến binh thực thụ.
Darmil vẫn nhớ rõ kẻ mà nó đã chiến đấu lúc đang săn giết quái ở gần thị trấn Polrag, rằng ông ta rất mạnh.
Hơn ai hết, Darmil hiểu trạng thái bản thân khi đấy đang phát ra lực lượng ở mức độ nào, vậy mà đối với ông ta, lại chẳng khác gì một tên nhóc choai choai bị chơi đùa.
Siết chặt cái chùy bạch ngân trong tay, Darmil càng củng cố thêm quyết định muốn tái đấu với người đàn ông kia.
Đây, có lẽ là điều mà nó hướng tới nhất khi đến nơi này.
Darmil chợt nghĩ đến Neh, hay đúng hơn là tình hình của cô nàng hiện tại.
Nó không phải là lo lắng Tiffia không giải quyết được vấn đề, mà là tò mò không biết giờ hai người họ đang như thế nào.
Cùng với Howlei, Darmil đoán là cả ba người họ đều ổn, nhưng mà nghĩ lại, cảm giác thật giống như bản thân bị cho ra rìa vậy.
Chiến thắng của Darmil ở vòng đấu trước rất ấn tượng, được những người xung quanh tán thưởng, vô cùng hoan nghênh.
Một số còn mạnh dạn tiến lên hỏi thăm nó, ngỏ ý muốn mời về bộ tộc làm khách, cùng nhau ăn bữa cơm, uống bữa rượu.
Darmil không giỏi giao tiếp, cười nói qua loa vài câu rồi thẳng thừng từ chối, bảo rằng bản thân cần tìm bạn mình, lách người bỏ đi.
May là sau đó nó cũng không có bị ai bám theo gây phiền phức nữa.
Người các bộ tộc chung quy là tính tình hào sảng, ưa thích sức mạnh, càng yêu thích kẻ mạnh.
Đối với họ, quen thân với một người mạnh chỉ có tốt, không có xấu, dù cho kẻ đó có là người đã đánh bại mình.
Nhưng đồng thời, họ cũng kính sợ kẻ mạnh.
Có thể thứ mà Darmil thể hiện ra không quá đặc biệt trong mắt những du hành giả Thần cấp cao, vẫn là không thể phủ nhận lực lượng to lớn mà nó đang sở hữu khi chỉ mới đạt Thần cấp 4.
Thần cấp giới hạn cho cuộc thi này là không có, nhưng mọi người đều âm thầm thừa nhận không để người tham gia có Thần cấp quá cao, vì đó là những thành phần quan trọng của bộ tộc, không thể chỉ vì tham gia một cuộc thi mang tính giao hữu, kết liên minh giữa các bộ tộc mà thể hiện ra.
Đấy là phô trương quá mức.
Và thực tế thì, đấu thủ có Thần cấp cao nhất tham gia cuộc thi lần này là 9, cũng là người đã chiến thắng trận đấu thứ tư.
Trong trận đấu đó, mặc dù cũng bị những đấu thủ khác hợp sức đối phó, hắn ta vẫn không gặp quá nhiều khó khăn chiến thắng được.
Có thể thấy, hắn ta không chỉ có Thần cấp cao, mà thực lực trong chiến đấu cũng là rất mạnh mẽ.
Darmil đối với đấu thủ này không nghi ngờ gì là có hứng thú, muốn chiến đấu cùng.
Dù trông hắn ta không thể so được với người đàn ông nó đã gặp lúc trước, khó tạo thành thách thức, vẫn có thể xem là một đấu thủ xứng tầm.
Theo lời Tiffia, Darmil chỉ cần lên sàn đấu vòng thi cuối, đánh bại hai tên đối thủ, dọa nạt một chút kẻ còn lại là xong việc.
May thay, tên Thần cấp 9 kia là một trong số hai tên mà Darmil cần đánh bại, cũng tức là nó không cần phải nương tay khi đối đầu với hắn ta.
Bảo Darmil chiến đấu tới chết là rất dễ, bắt ép nó kiềm chế, ngừng tay, khó như lên trời.
Thời gian nghỉ ngơi không quá lâu, nhưng đối với Darmil lại dài như cả thế kỷ.
Đáng mừng là cuối cùng cũng kết thúc.
Tới tận lúc này, Darmil vẫn chưa nhận được tin báo hay gặp gỡ bất kỳ ai trong nhóm của mình.
Nó cũng không có để ý nhiều, cứ thế tiến về sàn đấu khi tiếng tù và kêu lên.
Darmil có hơi bất ngờ: nó phát hiện Neh bấy giờ đang ngồi trên đài, bộ dáng trông rất nghiêm túc.
Dù vậy, trong ánh mắt của cô nàng vẫn là không giấu được sự lo lắng của mình, thỉnh thoảng liếc nhìn quanh vẻ tìm kiếm.
Chẳng mấy chốc, Neh liền nhìn thấy Darmil khi nó bước lên sàn đấu.
Hai người nhìn nhau, không biết nghĩ gì, hồi lâu thì Neh hơi mỉm cười, gật nhẹ đầu.
Darmil không hiểu, nhưng nó cũng chẳng có quan tâm mấy.
Nó đoán là cô nàng muốn biểu thị bản thân vẫn ổn, không cần lo lắng.
Darmil đưa mắt nhìn sang những đối thủ của mình.
Có ba người, tương ứng đứng ở ba vị trí cách đều nhau.
Đối diện Darmil là người đã chiến thắng trận đấu đầu tiên: một tên dùng giáo.
Hắn ta giờ đang cắm giáo xuống sàn bên cạnh, bản thân thì đứng thẳng, hai tay khoanh lại, ngực ưỡn lên trông đầy tự tin.
Tuy nhiên, nếu để ý kỹ sẽ thấy hắn ta cứ chốc chốc lại liếc mắt nhìn sang bên phải mình với vẻ e ngại.
Đó là vị trí của người đã giành chiến thắng trận đấu thứ tư, là một tên Thần cấp 9.
So với Darmil, hắn ta có lực uy hiếp lớn hơn nhiều.
Dù sao thì nó cũng chỉ mới Thần cấp 4 mà thôi, có là thể hiện tốt ở trận đấu thứ ba thì trong mắt nhiều người cũng là không thể đấu lại với người vượt lên trên tận 5 Thần cấp được.
Cuối cùng là tên đứng ở phía bên phải Darmil.
Hắn ta cầm một thanh đoản đao, vẻ mặt rất tự nhiên nhìn lấy từng đối thủ một.
Không biết hắn ta đang nghĩ gì, nhưng lúc nhìn đến Darmil thì chợt nở một nụ cười nhếch mép.
Có lẽ, hắn ta cũng nắm biết tình huống hiện tại, rằng bản thân đang được Darmil hỗ trợ, hẳn sẽ không khó khăn gì giành được chiến thắng sau cùng.
Đúng lúc này, vị tộc trưởng của bộ tộc Harangh đứng thẳng dậy.
Chỉ bằng hành động đơn giản đó, mọi người xung quanh vốn đang bàn tán xôn xao lại rất nhanh trở nên im lặng.
Họ đều muốn nghe người đàn ông chủ trì cuộc thi này cất lên vài tiếng mở màn vòng đấu cuối cùng, cũng là quan trọng nhất của ngày hôm nay.
Nhưng vị tộc trưởng dường như là không có tâm trạng cho việc đó vì gương mặt giờ hơi cứng lại, lông mày nhăn vẻ giận dữ, hoặc lo lắng.
Rồi cứ thế, ông ta vung tay, hô lớn:
– Chiến đấu bắt đầu.
Không khí xung quanh chợt trở nên như cô đặc lại.
Darmil đang tập trung.
Ánh mắt nó giờ đang theo sát cử động của từng đối thủ của mình.
Tên Thần cấp 9 không có di chuyển, chỉ nhìn thoáng qua những người khác rồi hơi nghiêng mình vẻ mặc kệ.
Hắn ta rõ ràng là không đặt đối thủ của mình vào mắt, tự tin rằng dù cả ba người có cùng lao lên vẫn có thể đối phó được.
Thậm chí, tới tận bây giờ, hắn ta vẫn còn chưa lấy ra vũ khí của mình.
Tên cầm đoản đao sau khi xác nhận tên Thần cấp 9 không ra tay thì đưa mắt nhìn Darmil một chút, hơi hất cằm ra ý dòm chừng, sau đó liền xoay người, hướng thẳng về phía tên cầm giáo mà lao đến.
Trong cả bốn người, thì chỉ có tên cầm đoản đao và tên cầm giáo là không có chiến thắng áp đảo trong trận đấu của mình.
Và nếu xét thêm Thần cấp nữa thì không nghi ngờ gì tên cầm giáo chính là kẻ bị đánh giá là yếu nhất.
Vậy nên, tên cầm đoản đao rất nhanh làm ra quyết định của mình: trước hết giải quyết tên cầm đoản đao, sau đó hợp tác cùng Darmil để đánh bại tên Thần cấp 9.
Dù vậy, tên cầm giáo cũng không phải là kẻ có thể dễ dàng đối phó.
Hắn ta vừa trông thấy tên cầm đoản đao nhắm đến mình thì liền vào thế, căn đúng khoảng cách liền cất ra một bước, đâm giáo về trước bằng một tay.
Cú đâm rất nhanh, nhưng không đủ mạnh, bị chặn lại, sau đó liền tới lượt tên cầm đoản đao phản công, áp sát định ra đòn.
Ngay lúc này, tên cầm giáo không chút ngần ngại rút ra cây giáo ngắn hơn của mình.
Đây cũng không còn là bí mật gì nữa, và đòn đánh kế tiếp bị đón đỡ.
Darmil dời mắt khỏi chiến đấu của hai người, hướng trở về tên Thần cấp 9.
Hắn ta lúc này cũng không có để ý nhiều tới Darmil, chỉ thỉnh thoảng nhìn lướt qua một cái.
– Đấu chứ?
Darmil cất tiếng hỏi.
Tên Thần cấp 9 lộ vẻ ngạc nhiên, trong một lúc không nói gì, như thể đang xác định xem bản thân có phải vừa nghe lầm không.
– Chắc chắn là bây giờ?
Tên Thần cấp 9 hỏi lại.
Hắn ta cũng đã đoán được ít nhiều về ý định của tên cầm đoản đao, cùng với đó là mối quan hệ hợp tác của Darmil với tên này; vốn đã chuẩn bị tinh thần đối mặt cùng lúc hai kẻ địch, giờ lại nghe Darmil muốn đấu, không khỏi nghi ngờ tính trung thực của nó.
Darmil ngược lại không hiểu ẩn ý của tên Thần cấp 9, hơi nhướn mày, hướng chùy về phía hắn ta, bảo:
– Chính là bây giờ.
.