Hồi lâu, thấy Turan không có ý nói thêm về Yeatra nữa, Wyndur mới nghiêm giọng:
– Về chuyện thứ ba, tôi muốn hợp tác sâu hơn với cậu.
Turan cũng đã dự đoán trước nước đi này của Wyndur, chỉ có điều là ở một thời điểm xa hơn trong tương lai.
Dù giá trị của Turan có trở nên to lớn hơn, vẫn rất khó cho Wyndur có thể đưa ra quyết định khi chưa suy tính đầy đủ mọi điều.
Quyết định của cậu ta là cho cả một quân đoàn chứ không chỉ một cá nhân.
Lời đề nghị này, kết hợp với dáng vẻ gấp gáp của Wyndur khi tìm gặp Turan, cho thấy mọi chuyện đang dần mất kiểm soát đối với cậu ta.
Mặt khác, việc Wyndur nhắc tới cuộc gặp giữa hầu tước Ferrmen và Turan, hẳn là vì cậu ta e ngại hai bên sẽ thành lập một mối quan hệ gây bất lợi cho mình, đồng thời khiến tầm ảnh hưởng của bản thân lên nó giảm đi không ít.
Lo lắng của Wyndur không phải là không có căn cứ, và kì thực là phù hợp với suy nghĩ của Turan.
Đề nghị hợp tác với hầu tước Ferrmen lấy Wyndur làm điểm tựa, một phần mục đích là để kiếm cho mình một đồng minh mới, tránh việc quá phụ thuộc vào cậu ta.
Turan hiểu rõ rằng, sự giúp đỡ của Wyndur từ trước đến giờ không hề vì cái gì gọi là bạn bè cả, mà xuất phát hoàn toàn từ giá trị mà nó có thể mang lại cho cậu ta.
Và ngược lại, nếu có một ngày Wyndur sa cơ lỡ bước, Turan nhiều lắm sẽ chỉ để cậu ta sống không quá khổ sở mà thôi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tầm quan trọng của Turan đối với Wyndur, và của cậu ta đối với nó, đều là khó có thể thay đổi được.
Quân đoàn Ungreilt đang trên đà phát triển mạnh mẽ, còn tổ đội của Turan cho đến hiện tại vẫn là tổ đội có các thành viên thăng Thần cấp nhanh nhất và có tiềm năng lớn nhất từ trước đến nay.
Nguyên nhân cốt lõi gây nên sự lo lắng của Wyndur, rất có thể là vì mưu đồ, hay tham vọng của cậu ta, là quá lớn.
Hoặc, một khả năng khác mà Turan đang nghĩ tới, là mối quan hệ giữa hầu tước Ferrmen với Wyndur không được tốt đẹp như nó nghĩ, thậm chí có thể tồn tại mỏng manh tới mức sẽ hãm hại lẫn nhau khi có cơ hội.
– Cụ thể như thế nào? – Turan làm ra vẻ tò mò hỏi.
Wyndur không vội đáp, chần chừ trong giây lát.
Khoảng lặng ngắn ngủi này kì thực lại là cần thiết cho cả hai người.
– Trước hết thì, tôi muốn xác nhận một chuyện.
– Wyndur nói – Turan, cậu đã bảo cần đạt đến Thần cấp 15 trong vòng ba tháng tới, phải không?
Thay cho câu trả lời, Turan hờ hững mỉm cười đầy thâm ý.
Wyndur thấy thế, cố kiềm một cái rùng mình, thở hắt ra một hơi, bảo:
– Vậy xem ra là thật.
Chuyện ở tòa tháp Ma pháp Tối thượng, cậu cũng nắm rõ.
Turan không khó đoán ra được điều Wyndur ám chỉ đến khi nhắc tới việc nó cần đạt đến Thần cấp 15 trong vòng ba tháng.
Nhiệm vụ mà thần Syrathr trao cho Turan rõ ràng là không thể tách rời khỏi chuyện đi tới chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng.
Ngoài chuyện đó, còn có không ít các mối liên kết cùng hướng về một chỗ.
Khoảng thời gian, sức mạnh cần thiết, hành động của các thế lực lớn cũng như ý muốn của những vị Chính thần, tất cả đều trùng khớp với nhau.
Nghĩ đến, chắc chắn không phải ngẫu nhiên khi mà Hein, cô bạn của Kull và sư huynh Kouheista của cô ta đều cần đi tới tòa tháp.
“Ba tháng nữa à…” Turan nói thầm.
Giờ nó thật sự rất chờ mong bản thân mau đạt đến Thần cấp 15, có đủ sức mạnh để tham dự vào những chuyển biến sắp tới kia.
– Đừng vội kết luận điều gì.
– Turan cất tiếng – Tôi cũng chỉ là có hứng thú mà thôi.
Lượng thông tin mà tôi đang có, không hề nhiều.
Wyndur cười nhạt.
Cậu ta khó mà tin được lời Turan, ngược lại càng thêm tin tưởng rằng hiểu biết của nó về tòa tháp là nhiều hơn ai hết.
Bản thân Turan không nhất thiết phải lấy thêm thông tin từ Wyndur, nhưng nó quả thật rất tò mò muốn biết.
Nghĩ một chút, nó bảo:
– Sao cậu không nói thêm cho tôi về những gì cậu định làm khi đến đấy? Tôi muốn đảm bảo rằng Lily không bị kéo dây vào đống phiền phức nào đó.
Với lời này, Wyndur là không thể từ chối.
– Ừm.
Nói chi tiết thì khá nhạy cảm, vì có liên quan tới sự thành bại của cả một quân đoàn.
Nếu chúng ta có thể hợp tác sâu hơn, tôi sẽ không ngại chia sẻ tất cả đâu.
Wyndur thật sự khó đối phó.
Tuy nhiên, Turan lại không có ý định giở chiêu trò gì với cậu ta để giành vài mẩu thông tin mà mình có thể tìm được từ nguồn khác.
Việc hợp tác sâu hơn với cậu ta, xem ra mới là mấu chốt.
– Nói đi.
Cậu muốn hợp tác như thế nào? – Turan hỏi.
– Tôi sẽ nói thẳng.
– Wyndur nghiêm giọng – Tôi muốn lập giao kèo thời hạn năm năm với cậu.
Trong vòng năm năm, cậu cùng tổ đội của mình không được tham gia hay hỗ trợ bất kì thế lực hay cá nhân nào đối địch với tôi.
Đổi lại, tôi sẽ dùng tất cả khả năng của mình giúp đỡ tổ đội của cậu phát triển, bao gồm quyền lợi tham gia toàn bộ phó bản mà quân đoàn Ungreilt đã, đang và sẽ sở hữu.
Ngoài ra, một phần mười lợi nhuận có được từ các hoạt động kinh doanh và du hành của quân đoàn sẽ thuộc về cậu.
Turan nghe, ngạc nhiên là có, nhưng lại không thấy bị hấp dẫn một chút nào.
Món lợi lớn nhất từ giao kèo hẳn là một phần mười lợi nhuận của cả quân đoàn.
Đối với một quân đoàn, đó đã là rất hấp dẫn, huống chi là hiện tại Turan chỉ có một tổ đội bốn người.
Tuy nhiên, tiền tài là thứ Turan không hề thiếu.
Với kỹ năng ‘Thông hiểu’, nó có thể kiếm được rất nhiều tiền, và cả các loại vật phẩm cần thiết.
Chưa kể đến, giờ bên cạnh Turan là có Yeatra.
Một kẻ có thể chế tác bùa từ dược liệu, còn tạo ra được bùa chú phẩm chất ‘Anh hùng’ khi mới là một Nihr, không khác gì một cái cây hái ra tiền cả.
Nghĩ đến, Turan thật chờ mong xem Yeatra sẽ mang lại cho nó bất ngờ gì khi trở thành du hành giả chân chính.
Một điều đáng chú ý trong giao kèo được đề nghị bởi Wyndur là đối tượng mà tổ đội của Turan không được tham gia, hợp tác cùng hay hỗ trợ chỉ là bộ phận đối địch với bản thân cậu ta, chứ chẳng hề nhắc đến quân đoàn của mình.
Không khó để đoán ra được một vài chuyện có liên quan tới mưu đồ của cậu ta.
– Năm năm quá dài.
– Turan cất tiếng – Mặt khác, tôi rất khó xác định như thế nào bị xem là đối địch với cậu.
Wyndur nghe xong, vẻ mặt liền trở nên nghiêm trọng.
Turan lấy làm lạ.
Người như Wyndur vốn nên tính đến những lời này của nó rồi mới đúng.
Nhìn kỹ, nó cũng không thấy cậu ta có vẻ gì là đang giả vờ.
Mất hồi lâu, Wyndur mới nói:
– Khoảng thời gian năm năm đối với tôi là rất quan trọng.
Nếu được, tôi mong cậu yêu cầu thêm lợi ích nào đó để đổi lại.
Vấn đề có vẻ không hề đơn giản như Turan đã nghĩ.
Nhưng mà, Turan lại không tìm ra được điều gì bản thân nên yêu cầu ở Wyndur.
Giao kèo ngay từ ban đầu đã không có sức hấp dẫn đối với nó rồi.
Phải biết, yêu cầu không được hỗ trợ hay tham gia phe đối địch Wyndur, là không tầm thường.
Đó không khác gì là tổ đội Turan đang âm thầm ủng hộ Wyndur, gián tiếp ảnh hưởng tới cái nhìn của các thế lực và cá nhân về cậu ta, khiến những kẻ còn đang trung lập nghiêng nhiều hơn về phía trở thành đồng minh.
Đây kì thực cũng là một loại đặt cược mà Wyndur đang thực hiện.
Vì chỉ khi tổ đội Turan trở nên mạnh mẽ, có sức ảnh hưởng thì mới có thể đạt được hiệu quả kia.
– Cậu nghĩ sao về ba lần giúp đỡ bất chấp mọi thứ? – Turan chợt bảo.
– Chuyện này…
Wyndur lộ vẻ khó xử.
Yêu cầu của Turan rõ ràng là quá cao, đây chẳng khác gì là vắt kiệt cậu ta cả.
Đừng nói ba lần giúp đỡ bất chấp mọi thứ, chỉ một lần như thế đã có thể khiến lực lượng cậu ta tích góp bị tổn hao trầm trọng.
Hơn nữa, nếu yêu cầu giúp đỡ của Turan là đánh chiếm một quốc gia, hay thậm chí cả lục địa, thì Wyndur có thành thân tàn ma dại cũng không giúp được.
Bất chấp mọi thứ, tức là dù ngoài khả năng cũng phải làm cho bằng được, đáng sợ như thế.
– Nếu quá khó, cậu thử đề nghị một điều chỉnh cho hợp lý hơn.
– Turan cười nhạt nói.
Wyndur im lặng, không dám vội đề nghị cái gì.
Đây rất có thể là cơ hội duy nhất cho cậu ta, vì Turan đã thể hiện rõ lập trường của mình rồi.
Hồi lâu, Wyndur cất tiếng dõng dạc, vẻ quả quyết vô cùng:
– Không cần điều chỉnh.
Tôi tin tưởng cậu, cũng tin tưởng vào mắt nhìn người của mình.
“Quả đúng là Wyndur.” Turan thầm khen một tiếng.
Lời mời điều chỉnh yêu cầu của nó vừa rồi không khác một phép thử là mấy, nhằm xem xem đối tác của mình có đáng tin cậy, và có đủ tin tưởng vào mình để cùng nhau hành động trong năm năm tiếp theo.
Loại giao kèo mà Turan nhắm đến, không phải đơn thuần là đôi bên cùng có lợi, mà là sự gắn kết không thể tách rời của cả hai.
Nói cách khác, nếu Wyndur muốn hợp tác sâu hơn, thì cần loại bỏ cái nhìn tầm thường của những kẻ ham thích lợi dụng lẫn nhau.
Con đường mà Turan định sẽ bước lên, không có chỗ chứa chấp những kẻ như thế.
Phép thử là vậy, yêu cầu của Turan vẫn sẽ không thay đổi.
Nó không phải là kiểu người sẽ ban phát cho người khác cái gì đó thông qua một phép thử.
Mọi thứ khi cho đi, luôn phải kèm với cái giá của chúng.
– Nếu vậy thì, rất vui được hợp tác cùng cậu, Wyndur.
– Turan cất tiếng.
– Hân hạnh.
– Wyndur cười đáp – Tôi mong là sự hợp tác giữa chúng ta sẽ kéo dài hơn là những gì được nêu trong giao kèo.
Turan cười khẩy một tiếng, bảo:
– Giao kèo là sự ràng buộc, là cưỡng ép, khiến tôi chán ghét.
Nhưng quả thật không thể phủ định những tiện nghi mà nó mang lại, là tránh được rất nhiều phiền phức.
Đối với vấn đề này Wyndur không đưa ra ý kiến của mình.
Turan cũng chẳng mong bản thân nghe được lời của cậu ta.
Dù sao, hiện tại hai người vẫn là đang phụ thuộc vào giao kèo để thúc đẩy sự hợp tác đang nói tới này.
“Nếu được, thật sự mong rằng không phải dùng đến một lần yêu cầu giúp đỡ nào.”
.