Vans Force Phế Tích Thế Giới Các Thần


Darmil ngồi trước quầy của bà Lylat, ăn lấy ăn để bữa sáng của mình.
Bữa ăn hoàn toàn không sánh được với nhà của nó, chỉ có bánh mì, salad, súp bí đỏ, thịt hun khói và trứng ốp lết nhưng không hiểu sao lại ngon cực kỳ.

– Vậy mà hôm trước còn làm bộ tâm trạng, làm bộ ăn không ngon cơ đấy.

Tiếng của bà Lylat vang lên, kèm theo sau là tiếng cười giòn tan.
Darmil không hề để ý gì tới nhận xét của bà ta về mình, chỉ đưa tay với lấy cốc trà đá mà bà ta mới mang ra cho mình, nốc lấy mấy ngụm liền rồi khà một tiếng.
Sảng khoái.

– Sướng không? – một tiếng nói chợt vang lên bên cạnh Darmil.

– Sướng.

Darmil đáp gọn lỏn rồi cầm lấy bát súp bí đỏ, húp xùm xụp rất ngon lành.

– Bị đuổi ra khỏi nhà mà trông vẫn vô tư vô lo phết nhỉ!?

– Ừ.

Darmil đáp lại theo phản xạ, đặt bát súp đã hết xuống rồi với tay lấy ổ bánh mì cuối cùng.
Thế nhưng ổ bánh mì chưa kịp đến tay nó thì đã bị một bàn tay khác chộp mất.
Nó quay sang, định lên tiếng mắng thì giật thót người khi thấy chủ nhân bàn tay kia không ai khác chính là Turan.

Turan nhíu mày giận dữ nhìn Darmil.
Cậu ta không nói gì, chỉ cất một tiếng “hừ” rồi cắn một miếng rõ to trên ổ bánh mì.

– Cậu-cậu tỉnh lại rồi ư, Turan!

Darmil thốt lên, định nhảy đến ôm lấy Turan nhưng khi thấy cái quắc mắt của cậu ta thì nó đành ngồi yên tại chỗ.

– Bà chủ!

Turan cất tiếng gọi lớn rồi ngồi vào bên cạnh Darmil.
Bà Lylat nghe tiếng gọi thì quay qua, thấy Turan vừa tỉnh lại ngồi trước quầy không khiến bà ta ngạc nhiên, chỉ bảo:

– Đợi chút tao tới liền.

Bà Lylat mất một lúc mới xử lý xong mấy tên bợm nhậu đang la ó inh ỏi đòi rượu bằng một cái tát mỗi người khiến chúng im lặng ngồi đợi.
Xong, bà ta bước lại trước Turan, hỏi:

– Mày muốn ăn sáng à?

Câu hỏi của bà Lylat dường như không hợp ý Turan, cậu ta gắt:

– Chứ còn gì nữa.
Tôi trả tiền đàng hoàng nhé.

– Tao biết.
Nhưng mày phải trả tiền cho bữa sáng của cả đồng đội mày nữa.

Bà Lylat nói, hất cằm về phía Darmil.
Darmil lúng túng, vừa định lên tiếng giải thích với Turan thì đã bị cướp lời.

– Cậu không có tiền à?!

– À thì tôi…

– Cậu bị đuổi, ra khỏi nhà và không mang tiền theo?!

– Tôi…

Darmil thật sự không biết nên đáp thế nào cho phải.
Lúc rời khỏi nhà, nó chỉ mang theo những gì được mẹ mình chuẩn bị ở ngoài cửa.
Nó không hề nghĩ rằng mẹ lại không để chút tiền nào trong đống đồ đó.

– Để tôi đoán nhé.
– Turan nói, giơ một ngón tay lên – Chỉ có một khả năng thôi.
Cậu đã tưởng rằng tài khoản kim ngân của mình vẫn còn có thể dùng tiền của nhà mình, phải không?

– Đúng rồi.
– Darmil thốt lên – Cậu đoán hay thế!

Khác với vẻ ngưỡng mộ của Darmil, Turan mặt hầm hầm đầy tức giận.
Nhưng rồi cậu ta không phát tiết với nó, chỉ quay sang bà Lylat, vẻ cam chịu mà bảo:

– Tôi sẽ trả.

– Tốt.

Bà Lylat đáp nhanh với một nụ cười thật tươi trên mặt rồi cúi người xuống lấy lên một khay thức ăn không khác gì của Darmil vừa nãy.

– Bà chuẩn bị sẵn rồi à? – Turan hỏi, giọng ngạc nhiên – Bà biết tôi sẽ thức dậy vào hôm nay sao?

– Mày đừng có xem thường rượu thuốc của tao.
– bà Lylat gằn giọng bảo – Tao đã nghĩ là mày phải tỉnh dậy từ sáng sớm rồi kìa.

Turan khịt khịt mũi, phẩy tay đuổi bà Lylat đi.
Bà Lylat “hừ” một tiếng tức giận rồi quay ra lau cốc.
Darmil nhìn, không biết chuyện như thế nào, đành cúi xuống tiếp tục bữa ăn sáng còn đang dang dở của mình.

– Tí nữa theo tôi đi một chuyến.

Turan đột nhiên cất tiếng, rồi bưng lấy bát súp bí đỏ húp một húp.
Bát súp vẫn còn nóng khiến cậu ta phun ngay ra, ôm lấy miệng la oai oái.
Darmil thấy thế thì nhịn không được bật cười ha hả.
Bà Lylat trông vậy cũng bồi vào một câu:

– Chừa nha mày.

– Bà im đi!

Turan bực tức gắt lên rồi với tay lấy cốc trà đá bà Lylat đưa tới mà tu ừng ực cố làm dịu vết phỏng trên lưỡi mình.

– Đi đâu cơ?

Darmil cất tiếng hỏi khi thấy Turan đã bình tĩnh lại.

Turan không đáp ngay mà ghé sát lại người Darmil, nói nhỏ:

– Kiểm tra thuộc tính.

Buổi sáng tại ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn ở thành Yeit không có quá nhiều người qua lại.
Darmil đếm hết một lượt mà chỉ thấy chưa đến mười người trong một căn phòng rộng gần ba trăm mét vuông.

Theo lời của Turan, những du hành giả chủ yếu đến ủy ban vào đầu giờ chiều để nhận nhiệm vụ, còn buổi sáng thì họ dành để nghỉ ngơi hoặc luyện tập, khởi động bản thân.
Người đến nơi này vào buổi sáng thường là để kiểm tra hoặc nâng cấp thuộc tính như Darmil, một số ít khác thì có cuộc gặp quan trọng vì đây cũng là nơi cho thuê phòng khách.

– Hai ngài cần gì ạ?

Giọng nói êm tai của cô nữ tiếp tân vang lên kèm theo một nụ cười xã giao.
Cô tiếp tân không quá xinh đẹp nhưng vẫn khiến Darmil định bước đến nói vài câu bông đùa.
Tuy nhiên, nó chưa kịp làm gì thì đã bị Turan đã xô ra sau mà lên bắt chuyện.

– Bọn tôi có hẹn kiểm tra thuộc tính cá nhân.

– Ngài cho tôi xin phiếu hẹn ạ.

Turan lấy từ túi trữ vật một tấm phiếu nhỏ đưa cho cô tiếp tân.
Sau một hồi xem xét, cô ta đóng một con dấu lên tấm phiếu rồi trao lại cho Turan, bảo:

– Hai ngài vui lòng theo thang máy lên lầu hai.
Sau đó đến buồng riêng số 11 ạ.

Turan gật nhẹ đầu rồi nắm lấy tay Darmil lôi đi xềnh xệch, khiến nó mới vừa tiến lên chào cô tiếp tân nhưng chưa kịp nói gì thêm thì đã phải vẫy tay tạm biệt.

Lầu hai là nơi dành để kiểm tra thuộc tính cá nhân.
Mặc dù một người cũng có thể nâng cấp thuộc tính của bản thân tại nơi này, nhưng lại ưa chuộng xuống tầng hầm hơn vì nơi đó có cả phòng chứa hệ thống giả lập chiến đấu cho phép người đó thử sức mạnh mới sau khi nâng cấp ngay lập tức.

Lầu hai được chia làm hai khu: khu dành riêng và khu chung.
Mọi người khi đến đây thường chọn đến khu dành riêng, đơn giản vì không ai muốn thuộc tính bản thân bị lộ cho người khác.
Thế nhưng trong những trường hợp như cả một quân đoàn đến kiểm tra thuộc tính trước khi xuất chinh thì khu chung lại là cứu cánh.

Darmil và Turan bước vào buồng riêng số 11, đóng kín cửa lại.
Buồng không lớn, chỉ rộng tầm ba đến bốn mét vuông với một cái bệ cột cao đến ngang hông nằm ở trước vách tường.
Trên bệ có một mặt kính với hình đường viền một bàn tay thỉnh thoảng lại sáng lên ánh sáng màu lam ngọc bắt mắt.
Darmil nhìn, đoán rằng mình cần đặt tay lên đó để khởi động buồng, nhưng nó không dám táy máy vì đây hoàn toàn là trải nghiệm đầu tiên của nó, mà Turan vẫn còn đứng kế bên.

– Thử đi.
Đặt tay lên đó.

Turan lên tiếng.
Chỉ đợi có thế, Darmil liền áp bàn tay mình lên mặt kính trên bệ.

Đường viền hình bàn tay sáng chói lên và Darmil có cảm giác bàn tay mình bị hút chặt lên mặt kính.
Nó thử nhúc nhích bàn tay một chút nhưng không thể nào chống lại lực hút mạnh mẽ kia.
Mất một lúc lâu thì lực hút yếu đi rồi mất hẳn cùng với một tiếng “tít” vang lên.
Chốc, từ mặt kính lan ra vô vàn những đốm sáng màu lam li ti rồi nhanh chóng hợp tại thành những con chữ.

“Họ và tên: Darmilphonse Olviz Altoris.

Tuổi: 20.

Thần cấp: 1.

Tiến trình: 0 (0%).

Yêu cầu tiến trình: Không có.

Thuộc tính chính:

+ Sức mạnh: 41 bậc.

+ Thể lực: 33 bậc.

+ Nhanh nhẹn: 17 bậc.

+ Khéo léo: 5 bậc.

+ Trí tuệ: 3 bậc.

+ Minh mẫn: 1 bậc.

Thuộc tính phụ:

+ Cảm ngộ: 15 bậc.

+ Phản xạ: 34 bậc.

+ Cảm giác: 28 bậc.

Thông số:

+ Khí huyết: 633 127 bậc.

+ Nguyên khí: 41 750 bậc.

Điểm thuộc tính còn lại: 5 bậc.”

Quá nhiều chữ và số để Darmil có thể đọc hiểu hết được.
Tất cả những gì nó có thể nắm được là nó giờ đã đạt Thần cấp 1, không còn Nihr nữa.
Nó đã có thể chắc chắn rằng trước đây mình không hề nhầm lẫn.

– Hoàn toàn bình thường.
– Turan cất tiếng – Bảng thuộc tính này giống hệt như được giới thiệu.

– Tôi không hề nói dối cậu, đúng không!?

Darmil nói lớn, vẻ hào hứng.
Thật sự thì trước khi đến đây, nó vẫn còn hoài nghi mình cảm giác không chính xác.
Nhưng giờ thì nó đã có thể xả hết nhưng suy nghĩ lung tung đó ra ngoài.

– Phải.
– Turan đáp – Và theo như bảng thuộc tính này thì ngươi đúng là một tên đầu to nhưng óc chỉ bằng quả nho.

Darmil không phản bác hay bực tức gì, chỉ cười trừ.
Nó vốn biết bản thân không phải là người thông minh gì, và nếu Turan cũng thấy như vậy thì nó có thể nói gì nữa chứ.

– Sang trang kế tiếp đi.

Câu nói của Turan khiến Darmil có chút lúng túng, vội nhìn một loạt và quả thật ở trên mặt kính của bệ cột lúc này có một nút ghi chữ “Trang kế” đang nhấp nháy.
Nó đưa tay chạm vào cái nút và các đốm sáng hiện bảng thuộc tính liền di chuyển, thay đổi thành những con chữ khác.

“Trạng thái cơ thể:

+ Khỏe mạnh.

+ Cường tráng.

Trạng thái cảm xúc:

+ Hào hứng.

+ Vui vẻ.

+ Mông lung.

Trạng thái khác:

+ (Không thể xác định).”

Là bảng trạng thái.
Lần này lượng thông tin không nhiều, nhưng Darmil vẫn là không hiểu chúng có ý nghĩa gì hay không.
Mặt khác, việc cảm xúc hiện tại bị lộ cho Turan xem khiến nó không khỏi bối rối.
Mắt nó liếc lung tung và ngay khi nhìn thấy nút “Trang kế” lại nhấp nháy trên bệ cột, nó không chần chừ chút nào mà chạm vào ngay.

– Khoan!

Turan thốt lên nhưng đã muộn.
Những con chữ đã vỡ tan ra thành đốm sáng rồi lại hợp thành những con chữ khác.

– Gấp cái gì chứ!

Turan gắt gỏng đầy bực tức.
Darmil không nói gì, chỉ cười hì hì cho qua.
Turan thấy thế thì lắc đầu chán nản rồi cũng đành tập trung vào những con chữ mới.

“Kỹ năng chủ đạo:

+ Cuồng nộ – Cấp 1 (0%).

Kỹ năng chủ động:

+ Búa tạ – Cấp 1 (5%).

Kỹ năng bị động:

+ Ý chí chiến đấu – Cấp 1 (100%).

+ Bản năng dã thú – Cấp 1 (100%).

+ Hấp dẫn – Cấp 1 (14%).

Kỹ năng khác: (trống).”

Darmil ngạc nhiên.
Nó có kỹ năng, và tận năm cái.
Nó thậm chí còn chưa từng nghĩ rằng có sỡ hữu một kỹ năng.
Cha của nó chưa bao giờ cho nó học kỹ năng nào vì nó chỉ là một Nihr.
Vậy mà bây giờ nó lại có thật nhiều kỹ năng.

Darmil thật hưng phấn.
Nó quay về Turan, hất cằm lên ra vẻ tự hào.
Thế nhưng đáp lại nó chỉ là một câu thúc giục:

– Mau xem chi tiết các kỹ năng đi.

Darmil xì một tiếng đầy bực tức nhưng rồi cũng nghe theo Turan, đưa tay chạm lên dòng kỹ năng đầu tiên: ‘Cuồng nộ’.
Các con chữ lần này không vỡ tan ra nữa mà lùi hẳn về phía sau, kế đó là một luồng những đốm sáng khác tuôn ra từ mặt kính trên bệ cột hợp lại thành những con chữ mới.

“Kỹ năng: Cuồng nộ.

Loại: Hỗ trợ bị động - Kích hoạt.

Phẩm chất: Huyền thoại.

Độ hiếm: Huyền ảo.

Cấp: 1 (0%).

Mô tả: Trong cơn giận tàn phá mọi thứ.

Chi tiết:

+ Tăng nộ trên mỗi đòn đánh, khi đầy tự động kích hoạt trạng thái ‘Cuồng nộ’.

+‎ Gia tăng lực sát thương dựa trên nộ tích lũy.

+‎ Gia tăng tốc độ hành động dựa trên nộ tích lũy.

+‎ Kiểm soát hành động giảm mạnh dựa trên nộ tích lũy.

+‎ Kiểm soát tâm trí giảm mạnh dựa trên nộ tích lũy.

+‎ Bỏ qua đến 80% hiệu quả phép thuật lên bản thân.

+‎ Phòng thủ tăng đến 80%.

+‎ Có khả năng kích hoạt ‘Bộc phát’, gây một lượng nhỏ sát thương kèm Sát lực.
Đòn đánh không thể cản phá.

+ ‎ Kích hoạt: Lập tức kích hoạt trạng thái ‘Cuồng nộ’.

Thông tin thêm: Cơn giận là ngọn nguồn lớn nhất của sức mạnh.
Càng ít phải kiềm chế bản thân, càng dễ bỏ qua thứ gọi là giới hạn tầm thường đó.
Hắn vốn dĩ không tôn thờ.”

Lại là một loạt rất nhiều thông tin hiện lên.
Darmil cố đọc một lúc nhưng rồi nó chịu thua, không thể hiểu được gì từ chúng.
Thứ nó nắm được từ những con chữ trước mặt chắc chỉ có duy nhất dòng mô tả, rằng kỹ năng này khiến nó trở nên giận dữ.
“Nhưng mà giận dữ thì có gì tốt chứ?”

Một tiếng rít lên đẩy vẻ ngạc nhiên phát ra từ Turan.
Darmil quay sang và nó trông thấy khuôn mặt mắt chữ a mồm chữ o của cậu ta.

– Chuyện gì thế Turan? – Darmil cất tiếng hỏi – Kỹ năng này của tôi có gì lạ à?

Turan quay qua nhìn Darmil chằm chằm mấy giây rồi mới đáp:

– Một kỹ năng có phẩm chất ‘Huyền thoại’ và độ hiếm ‘Huyền ảo’.
Chỉ hai điều đó thôi đã đủ để cậu hiểu nó đáng kinh ngạc đến mức nào.

Darmil không có chút phản ứng gì với lời nói của Turan.
Nó vẫn chưa nắm được điều Turan muốn nói nhưng có vẻ như, kỹ năng của nó là thứ gì đó rất tuyệt vời.
Nghĩ như thế, Darmil cười nói:

– Thế thì tuyệt!

– Đúng vậy.
– Turan đồng tình – Nhưng không được cho ai khác biết đấy.
Tất cả mọi chuyện.

Darmil gật đầu ngay lập tức.
Ngay từ lần nói hố với chị mình lần trước, nó đã tự thề sẽ không tiết lộ bất cứ thứ gì liên quan đến việc là một du hành giả cho bất kỳ ai khác ngoài Turan rồi.

– Xem những kỹ năng còn lại xem.

– Ừ.

Darmil đáp, rồi cũng bằng những thao tác như vừa nãy, những con chữ mới thay phiên xuất hiện trước mắt nó.

“Kỹ năng: Búa tạ.

Loại: Kích hoạt.

Phẩm chất: Ưu.

Độ hiếm: Thông thường.

Cấp: 1 (5%).

Mô tả: Gia tăng sức mạnh trên đòn đánh.

Yêu cầu:

+ Tiêu hao đến 100 bậc nguyên khí.

Chi tiết:

+ Sức mạnh trên đòn đánh tăng đến 100%.

Thông tin thêm: Kỹ năng thông thuộc và phổ biến với tất cả các đấu sĩ.
Là một kỹ năng có thể xoay chuyển tình thế nếu được dùng hợp lý.
Cần có một lượng thể lực lớn nếu muốn sử dụng kỹ năng này thường xuyên.”

“Kỹ năng: Ý chí chiến đấu.

Loại: Hỗ trợ bị động.

Phẩm chất: Ưu.

Độ hiếm: Ít.

Cấp: 1 (100%).

Mô tả: Tăng cường hiệu quả thuộc tính trong chiến đấu.

Yêu cầu:

+ Trong trạng thái chiến đấu.

Chi tiết:

+ Hiệu quả các thuộc tính trong chiến đấu tăng đến 10%.

+ Hiệu quả các trạng thái bất lợi trong chiến đấu giảm đến 10%.

Thông tin thêm: Ý chí chiến đấu là thứ vô cùng cần thiết trong một cuộc chiến.”

“Kỹ năng: Bản năng dã thú.

Loại: Hỗ trợ bị động.

Phẩm chất: Ưu.

Độ hiếm: Hiếm.

Cấp: 1 (100%).

Mô tả: Gia tăng Cảm giác và Phản xạ.

Chi tiết:

+ Cảm giác tăng đến 10%.
Trong chiến đấu tăng thêm đến 20%.

+ Phản xạ tăng đến 10%.
Trong chiến đấu tăng thêm đến 20%.

Thông tin thêm: Dã thú luôn phải sống môi trường mà kẻ địch luôn có thể tấn công minh bất cứ lúc nào.
Nếu lơ là thì kết thúc sẽ là mồi ngon cho kẻ khác.”

“Kỹ năng: Hấp dẫn.

Loại: Hỗ trợ bị động.

Phẩm chất: Anh hùng.

Độ hiếm: Đặc biệt.

Cấp: 1 (14%).

Mô tả: Hấp dẫn các cá thể xung quanh mình, gia tăng độ thân thiện nhanh chóng và dễ dàng.

Chi tiết:

+ Sức hấp dẫn đối với cá thể khác giới tăng mạnh.

+ Sức hấp dẫn đối với cá thể cùng giới tăng nhẹ.

Thông tin thêm: Một sức hấp dẫn tuyệt vời có thể khiến cho các mối quan hệ trở nên suôn sẻ.
Mọi việc cũng sẽ thật dễ dàng khi mọi người đều có ý tốt với ngươi.”

Darmil sau khi xem xong các kỹ năng của mình, lại lần nữa hất cằm về phía của Turan ra vẻ tự hào.
Thế nhưng không hiểu sao, nó lại thấy Turan đang nhìn mình với ánh mắt sắc lạnh, như muốn ăn tươi nuốt sống.

Bất chợt, một cú đấm rất nhanh chiếm lấy tầm mắt Darmil khiến nó theo phản xạ xoay người né tránh.
Tuy nhiên, khuôn mặt của nó vẫn cảm thấy đau nhói và đầu của nó thì vẹo hẳn về một bên.
Thì ra Turan vừa tung luôn cú đấm thứ hai bằng tay còn lại vào mặt nó.

– Gì vậy, Turan…?

Darmil ôm lấy mặt, mếu máo hỏi.

– Tôi ghen tị đấy, thì sao!? – Turan đáp, hất cằm thách thức.

Thấy dáng vẻ đáng hận của Turan, Darmil không khỏi dấy một ngọn lửa giận dữ trong lòng.
Dù vậy, nó quyết định xả ngọn lửa giận đó bằng cách đấm thật mạnh vào vách tường kế bên mình.
Cú đấm của Darmil tạo ra âm thanh như một vụ nổ và làm vách tường rung lên nhè nhẹ.

– Các vị vui lòng không phá hoại tài sản của ủy ban.
Mọi hành động không phù hợp đều sẽ bị ghi nhận và đánh giá uy tín thấp.
Chúng tôi có quyền từ chối phục một du hành giả có uy tín thấp.
Trân trọng!

Giọng nói nữ đột nhiên vang lên trong buồng khiến Darmil có chút giật mình.
Nó hoảng hốt nhìn sang Turan, không biết chính mình có vừa gây họa gì không.
Turan đứng khoanh tay lại, lắc nhẹ đầu.

– Không so đo nữa.
Đi thôi.

Turan nói rồi quay người đưa tay mở cửa buồng.
Darmil thấy vậy thì thắc mắc:

– Ơ thế cậu không kiểm tra sao?

Câu nói của Darmil khiến Turan khựng lại.
Cậu ta đứng yên giữ tay nắm cửa như vậy một lúc rồi chợt đáp:

– Cũng đúng.

Turan quay người lại, nhìn chằm chằm vào trên mặt kính vẫn còn đang kiểm tra cho Darmil.
Tay cậu ta run run, đưa lại gần mặt kính rồi chạm nút có chữ “Thoát ra”.
Những con chữ hiện trước mặt lập tức vỡ tan thành đốm sáng li ti, rất nhanh chui trở lại vào trong mặt kính.
Chốc, mặt kính lại hiện lên đường viền hình bàn tay sáng nhấp nháy.

Turan đứng yên một lúc rồi đột ngột đập mạnh bàn tay của mình lên mặt kính.
Cậu ta cứ giữ như thế hơn mười giây liền.
Darmil đứng bên cạnh, yên lặng chờ đợi.
Nó cũng không dám táy máy gì lúc này, sợ lại khiến Turan tung thêm mấy quả đấm nữa thì không khéo cả hai lại đánh nhau tại đây thật.

– Thôi.
Đi về.

Turan gắt gỏng rồi quay mặt rời khỏi buồng luôn.
Darmil hoảng hốt nhìn lên mặt kính vẫn đang hiện đường viền bàn tay sáng nhấp nháy không có gì thay đổi rồi cũng đành chạy theo Turan.
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui