Một cách chậm rãi, lượng thù hận mà Turan gây ra cho Noh giảm xuống.
Có lẽ là do nó ngừng tấn công, cũng đi gần sát biên giới phòng quái trùm.
Turan tự nhiên không dám thật sự tiến ra ngoài, ai biết được sẽ có chuyện gì xảy ra khi bản thân vẫn còn đang là người gây thù hận lớn nhất.
Cũng may, không bao lâu sau đó, Pangol vung một đao đầy uy lực chém tan xác một con quỷ lùn, khiến thù hận của Noh dành cho cậu ta nhảy vọt.
Vừa xong, con quái có lẽ đã nhìn đủ, quyết định tiến về trước.
Athenia chú ý thấy cử động đó, liền lên tiếng:
– Pangol.
Lời này không chỉ dành cho riêng người được gọi tên.
Nhóm hai cung thủ và hai pháp sư hiểu ý, lập tức dồn công kích vào con quỷ lùn duy nhất đang chiến đấu với Pangol, dễ dàng tiêu diệt, giúp làm giảm không ít áp lực cho cậu ta.
Pangol sau đó không chút do dự liền lao tới Noh, trông bộ dáng còn là rất phấn khích.
Dù sao thì quái trùm chọn cậu ta, không phải đội trưởng, ở góc độ nào đó cũng là chuyện đáng tự hào.
Turan thấy vậy không khỏi thở dài một tiếng.
Nó biết Athenia có cách kéo thù hận, còn có kỹ năng đặc thù cho chuyện đó, tự nhiên có lý do mới nhường cho Pangol.
Thông thường thì, sau khi quái trùm bị thu hút bởi một người, số còn lại trong tổ đội sẽ tập trung tiêu diệt hết toàn bộ đám tay chân, tranh thủ thời gian mới quay sang đối phó với quái trùm.
Hiện tại, chính là thời điểm tốt nhất để Turan kiếm cho mình lượng lớn Thần tinh.
– Một mình cậu ta đủ chứ?
Turan tò mò hỏi, đã chuẩn bị di chuyển.
– Không cần phải lo.
Cùng lắm thì chết một mạng.
Đây cũng không phải lần đầu.
Lời Shelah nói ra rất tự nhiên, vào tai Turan lại thành khó nghe vô cùng.
Nó nhăn mày thật sâu, trầm trọng bảo:
– Mọi người lúc bình thường đều liều mạng như vậy?
Shelah cũng là nhận ra biểu hiện khác thường của Turan, hơi suy nghĩ, đáp:
– Không tính là liều mạng.
Đây cũng chỉ là nói trường hợp xấu nhất mà thôi.
Nếu chỉ vì tồn tại nguy cơ mà trốn tránh, chẳng phải sẽ rất nhu nhược, càng không thể nào mạnh lên sao?
Turan gật nhẹ đầu.
Nó nghe lời giải thích này thì có phần đồng tình.
Chỉ là vừa nãy nghe Shelah nói tới việc để mất mạng nhẹ nhàng như thế, nó không khỏi muốn phản bác.
Nhìn tới Pangol, Turan thấy cậu ta mặc dù biểu hiện có chút chật vật, nhưng hẳn là trong thời gian ngắn không bị đánh chết đi.
Điểm mấu chốt hẳn là khi nào thì cậu ta cạn kiệt nguyên khí, vì giờ mỗi đòn đánh đều là phải dùng tới kỹ năng.
– Tôi không mong cuộc càn quét mà mình tham gia xuất hiện tử vong vô ích.
Nếu là được, vẫn muốn mọi người xem trọng mạng sống.
Turan nói rồi, vừa định chạy đi lại chần chừ một hồi, bổ sung:
– Nếu chỉ vì có thể tái sinh mà xem nhẹ cái chết, không thể mạnh lên được đâu.
Dứt lời này, nó mới lao người về trước, bỏ lại Shelah thừ người ra, một mặt khó mà hiểu nổi.
Số lượng quỷ lùn ngoại trừ Noh ra hiện giờ là tám con, hai trong số đó đã là có lượng sinh lực rất thấp.
Turan liền nhắm tới hai mục tiêu béo bở ấy.
Chỉ hai phát đạn, không thể xem là khó khăn.
Dù sao thì kể cả khi không có sự tham gia của Turan, số phận của chúng vẫn là bị tiêu diệt dễ dàng, nó chỉ ra đòn kết liễu mà thôi.
Theo đó, số quỷ lùn còn lại là sáu.
Athenia thấy Turan đã tới, liền dùng kỹ năng, khiến tấm khiên phát ra ánh sáng màu xám nhàn nhạt, trông có vẻ trở nên nặng lên rất nhiều, rồi cô ta dùng đó đập tới một con quỷ lùn.
Cú đập khiến con quỷ lùn văng đi một đoạn, choáng váng, trong thời gian ngắn hẳn là không tỉnh lại được.
Mục tiêu của Turan cũng không phải là con quỷ lùn bị choáng kia.
Nó biết hiện giờ bản thân vẫn nên tập trung vào việc ra đòn kết liễu, không cần phải hao tổn sức lực cùng thời gian để cố gây sát thương cho một con quái.
Athenia đánh văng con quỷ lùn xong thì quay sang con còn lại, cất đi tấm khiên, vung kiếm bằng hai tay chiến đấu.
Những nhát chém của cô ta không nhanh, nhưng rất có lực, sát thương gây lên mục tiêu tự nhiên là lớn.
Con quỷ lùn hẳn không ngờ rằng kẻ mà nãy giờ một mực phòng thủ lại có thể làm ra loạt công kích mạnh mẽ đến vậy.
Turan nhìn, theo dõi kỹ lượng sinh lực còn lại của con quái, nhắm khi một viên đạn xuyên ngực có thể giết được liền dứt khoát ra tay.
Viên đạn được bắn ra trước sự kinh ngạc của Athenia.
Cô ta có thể thấy rõ ràng con quỷ lùn còn rất có sức nên vẫn tiếp tục tiến công, viên đạn vừa rồi không cẩn thận là có thể bắn trúng mình.
Nếu không phải chỉ hơn một giây sau đó con quái liền biến thành những đốm sáng li ti, Athenia sẽ thật sự nghĩ rằng Turan đang cố tình gây chuyện.
– Cậu…
Athenia không nói nên lời.
Cô ta lòng là có hoảng sợ, càng thêm thắc mắc vì sao Turan lại hành động vội vàng như thế.
– Tin tưởng tôi sao?
Turan cười nói, chưa có gấp chạy đi tìm mục tiêu khác.
Nhìn chằm chằm Turan một hồi, Athenia sau cùng vẫn là không thể tìm ra lời phù hợp, đành bảo:
– Tùy ý cậu.
Turan nghe vậy, ngược lại cảm giác có chút bất đắc dĩ, giống như bản thân đang ép người quá đáng.
Tuy nhiên, trông thấy Pangol ở đằng khác chiến đấu càng lúc càng hăng, lượng nguyên khí tiêu hao cũng nhanh, sớm không chịu nổi nữa, nó liền vội quay người, chạy đi giải quyết những mục tiêu còn lại.
Đám quỷ lùn vốn đang ở thế yếu, nhóm Athenia bộc phát công kích lập tức đẩy chúng vào chỗ bất lực.
Turan ra tay cũng là rất dứt khoát, di chuyển cũng nhanh, thoăn thoắt một hồi liền giải quyết gọn.
Mười một con quỷ lùn cấp 15, mang về cho nó tận 3241 Thần tinh, nâng mức tiến trình thăng Thần cấp đến 46%.
Kẻ địch cuối cùng chỉ còn lại con quái trùm tên Noh.
Pangol trên người đã đầy vết thương, giáp trụ cũng tróc vỡ từng mảnh, vũ khí càng là xuất hiện không ít vết nứt, chừng có thể gãy nát bất cứ lúc nào.
Dù vậy, cậu ta vẫn rất hung hăng, nhìn như muốn lấn tới mà áp đảo con quái.
Đáng tiếc là thực tế thì cậu ta mới là người đang bị ép phải lùi từng bước.
Không có cách, con quái trùm quá mạnh.
Pangol cũng chỉ mới đạt giới hạn Thần cấp 15 mà thôi, Noh đã là cấp 16 rồi, càng là quái trùm.
Con quỷ lùn mỗi lần quật thân cây tới đều là khiến Pangol giật ngược về sau, hơi thiếu cẩn thận liền sẽ ngã mất.
Ngược lại, đòn đánh của cậu ta rất hiếm khi có thể chạm được tới đối phương, hầu hết đều bị thân cây kia chặn hết cả.
Thoáng xem qua, Turan còn tưởng thân cây kia là một loại vũ khí đặc biệt nào đó, đến mức phải dùng kỹ năng chủ đạo của mình lên, phát hiện rằng cũng chỉ là một thân cây hơi vững chắc chút mà thôi.
– Còn chưa ra tay sao?
Turan cất tiếng, không được vui vẻ lắm.
– Cậu ta còn chưa lên tiếng.
– Athenia đáp – Hơn nữa, tôi biết cậu ta còn có thể đánh được.
Turan cũng biết Pangol còn có thể đánh được, thậm chí có phần tự tin hơn cả Athenia về điều đấy.
Tuy nhiên, nó không cho việc để Pangol đơn độc đối phó tiếp với con quái trùm là một ý hay.
Nhìn kiểu gì thì cậu ta cũng không có gây sát thương được cho Noh.
Chợt nghĩ tới gì đó, Turan bảo:
– Tôi có nghe Wyndur đề cập tới một số hình thức luyện tập…
Đột nhiên nhắc tới phó đoàn trưởng, Athenia bộ dáng liền trở nên khẩn trương.
Mất một lúc, cô ta mới bình tĩnh lại, đáp:
– Cũng không coi là luyện tập.
Chỉ là xem xem giới hạn mỗi người tới đâu.
Turan cười thầm.
Còn may Athenia không tránh né chuyện này, cho thấy cái nhìn của cô ta về nó đã thay đổi.
Mặc dù theo nó nhận thấy thì chưa đủ tốt, nhưng sau này vẫn còn nhiều thời gian cải thiện.
– Ý nghĩ đó không tệ.
– Turan nói – Nhưng nhắm ngay vào độ khó quá cao, tự nhiên không thể xác định được giới hạn thật sự.
Athenia hơi có chút tò mò nhìn Turan, không biết dựa vào đâu nó lại có lời như thế.
Tuy nhiên, trông tình cảnh hiện tại của Pangol, cô nàng cho là mình cũng hiểu một hai.
– Cô muốn nhìn thấy cậu ta làm được gì? – Turan dò hỏi.
– Có thể khiến Noh tiến vào giai đoạn hai là đủ.
Athenia đáp ngay, ánh mắt hiện lên sự tin tưởng cùng mong chờ.
Turan có ý muốn lắc đầu, lại thôi.
Nhìn cô nàng, ắt hẳn sẽ không chịu nghe lời khuyên của nó.
Turan đối với luyện tập là rất có xem trọng.
Tuy nhiên, nó càng hướng tới luyện tập một cách đúng đắn, chứ không phải mù mờ thúc ép bản thân.
Như một người muốn rèn luyện cơ bắp đạt được thể hình đẹp đẽ, là muốn hiểu biết nhiều về cách vận hành của cơ thể, cách mà cơ thể bù đắp những phần cơ bị tổn thương, còn phải bổ sung đủ dưỡng chất cần thiết.
Hoặc như một người muốn học chuyên sâu về một môn pháp thuật nào đó, là phải xác định đúng hướng tiếp cận, khai mở vấn đề ở đúng trọng điểm, không phải cứ đọc nhiều, thử nghiệm nhiều liền đạt được điều mong muốn.
Đằng sau sự thành công của mọi nỗ lực, đều tồn tại hình bóng của nguyên lý chống đỡ nó.
Phương hướng, nền tảng từ đầu đã sai, có cố gắng bao nhiêu cũng là vô ích.
Dù là may mắn đạt được chút thành tựu, sau đó vẫn là nhiều khả năng sụp đổ, thất bại càng thêm thảm hại.
Nếu không thì đã chẳng cần có thầy dạy học, huấn luyện viên chuyên nghiệp.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Đại Thánh Thế chỉ vừa mới giáng lâm hơn ba năm, những con đường mà du hành giả nên đi qua là chưa có ai biết.
Wyndur để cho đội nhóm dưới quyền mình đào ra một con đường cũng là không sai.
Nói không chừng, ngay bây giờ, là đang có không ít tổ đội nữa thử nghiệm một con đường khác.
Turan nghĩ là nó đã hiểu hơn lý do vì sao Wyndur rất kiên trì trong việc mời nó làm huấn luyện cho quân đoàn.
Tự nhiên không chỉ là đánh ra một con đường đúng, nhưng cũng là một trong những lý do.
.