Tối, trời trở lạnh.
Kull vừa bước ra khỏi cổng phó bản ‘Tàn tích Gufara’, nhịn không được rít lên một hơi.
Chênh lệch nhiệt độ giữa bên trong và ngoài phó bản thật sự quá lớn.
Khác với hiện tại ở bên ngoài đang là về đêm, trong phó bản luôn là giữa trưa nắng chói chang.
Sự khác biệt này khiến cho không ít du hành giả non nớt bị sốc nhiệt, có khi chưa bắt đầu càn quét đã bị mang đi điều trị rồi.
Đáng mừng là, các du hành giả có Thần cấp cao sẽ có sự tăng cường nhất định về khả năng đề kháng đối với nhiệt độ cùng nhiều yếu tố khác.
Một số người còn sở hữu kỹ năng chủ đạo chuyên đối phó với sự thay đổi của môi trường, thường được chọn giữ vị trí thám đạo trong một tổ đội.
Kull không sở hữu kỹ năng như thế, nhưng vẫn còn may môi trường trong phó bản ‘Tàn tích Gufara’ cũng không phải là khắc nghiệt.
Mặt khác, nó có cho mình kỹ năng ‘Lĩnh vực’, sẽ giúp ích rất nhiều cho những tình huống bất trắc.
Ở ngoài cổng phó bản, cách chừng mười mét có hai người thuộc quân đoàn Cáo hai đuôi đang trong ca gác.
Họ trông thấy Kull xuất hiện thì cử một người tiến đến, cất tiếng:
– Cậu có cần trợ giúp gì không?
Kull lắc đầu, cười nói:
– Không dám làm phiền.
Tôi còn có việc, đi trước vậy.
Lời là thế, nhưng chỉ vừa nhấc chân đi được chưa đến một bước, Kull đã xoay người tiến sát lại gần đối phương, nhẹ giọng bảo:
– Anh chàng tốt bụng, tôi tự nhiên thắc mắc vài điều, nhờ cậu giải thích giúp.
Người thanh niên nhướn mày, đưa tới ánh mắt dò xét, lại rất nhanh thả lỏng khi phát hiện lòng bàn tay của mình được dúi vào một chiếc túi nhỏ.
Đối với một người chỉ giữ nhiệm vụ canh gác cổng phó bản cho quân đoàn, thỉnh thoảng được tham gia vài chuyến du hành nhỏ như người lính gác đây thì tiền bạc luôn là một vấn đề nhức nhối.
Tất nhiên chuyện sống qua ngày của một du hành giả thì không cần phải lo, nhưng ai cũng đều có ước mơ cả.
Thông thường, với nhiệm vụ của người lính gác, người thanh niên cần giải đáp thắc mắc và hỗ trợ ít nhiều vấn đề lặt vặt cho các du hành giả tham gia vào phó bản này.
Tuy nhiên, người thanh niên có quyền từ chối giải thích hoặc đơn giản hơn là bảo mình không biết nếu đủ lý do để xác định rằng đối phương có thái độ không phù hợp, thậm chí có thể làm thành nghiêm trọng như là đối phương biểu lộ ý đối nghịch với quân đoàn.
Kull không hiểu nhiều về mấy quy tắc rườm rà này của quân đoàn Cáo hai đuôi, nhưng cậu biết chắc chắn rằng nếu bản thân muốn có được càng nhiều thông tin đáng tin cậy thì cần phải trả cái giá tương xứng.
Lại nói, dù đối phương từ chối thì cũng chẳng có hại gì cả, nên thử một lần là điều hiển nhiên.
Đáng buồn là, những gì mà người lính gác cung cấp không khác quá nhiều so với nội dung tài liệu mà Turan đã đưa cho Kull, thậm chí có thể thấy được một số điều sai sót và lạc hậu.
Nguồn tin của đội trưởng cậu hẳn là lấy được từ tầng cấp cao của quân đoàn Cáo hai đuôi, không cần phải nghi ngờ thêm nữa.
Việc cậu làm cho chắc, tự nhiên thành thừa.
Rời khỏi chỗ lối vào phó bản, Kull dạo một vòng quanh xác định tình hình canh phòng nơi đây rồi mới ngừng lại ở bên cạnh chiếc xe bán tải quen thuộc.
Gõ nhẹ lên cánh cửa hai cái, nó liền được mở ra để cậu bước vào.
– Nói đi.
Turan cất tiếng, trên tay cầm lấy một quyển sách, chăm chú đọc dưới ánh đèn hơi mờ.
– Không có gì bất thường, mọi thứ đều hệt như mô tả trong tài liệu.
Kull đáp ngay, tiện tay với tới một chiếc bánh bao ở chiếc đĩa trước mặt mình, há mồm ngoạm một miếng rõ to.
– Vậy là chỉ còn phòng kín và phòng bí mật là chưa được kiểm chứng? – Turan hỏi.
Kull gật nhẹ đầu, nuốt vội đống thức ăn trong miệng, nói:
– Không sai.
Im lặng hồi lâu chừng như suy nghĩ điều gì đó, Turan bảo:
– Được rồi.
Vậy đã đủ.
Cuộc càn quét của chúng ta cũng không cần phải đi qua những nơi đó.
Dứt lời, người đội trưởng lại tập trung vào những trang sách.
Kull liếc mắt nhìn nội dung bên trên nhưng những con chữ xa lạ lập tức khiến cậu hoa mắt, liền từ bỏ, thay vào đó chú tâm hơn vào bữa ăn đêm của mình.
“Sách kỹ năng ư?”
Kull nghĩ thầm, hai mày nhíu lại.
Cậu không hiểu lắm hành động của Turan, vì chưa từng có ai lại đi đọc nội dung của một quyển sách kỹ năng cả.
Đây hẳn là một loại hình nghiên cứu cao siêu nào đó mà một kẻ tầm thường như cậu không thể hiểu nổi.
Đang lúc Kull cầm tới chiếc bánh bao thứ ba chuẩn bị bỏ vào mồm thì Turan đóng quyển sách lại, chuyền sang cho cậu, kèm theo đó là lời dặn:
– Có thời gian thì xem qua.
Tôi nghĩ sẽ có giúp ích cho cậu.
Kull rùng mình ớn lạnh.
Cậu thật sự không ngờ rằng bản thân cuối cùng cũng phải chịu đựng cái cảm giác ngây người ra mà hành hạ đầu óc chính mình.
Chỉ mới liếc nhìn vài con chữ đã khiến cậu hoa mắt nhức đầu rồi, nếu tập trung cao độ như Turan thì chắc đầu cậu sẽ nổ tung mất.
– H-hay… hay là thôi? – Kull hơi ngả người ra sau vẻ tránh né, bảo.
– Không thích à?
Turan thắc mắc, loay hoay một chút lấy ra thêm vài quyển sách nữa, nói:
– Đây là sách kỹ năng ‘Theo dõi’.
Còn cái này là sách kỹ năng ‘Lắng nghe’.
Ngoài ra còn có sách kỹ năng ‘Chống đỡ’, ‘Chạy’ và ‘Nhảy’.
Cậu có thể chọn bất kì, hoặc là tất cả.
Kull không biết là mình đã làm sai chuyện gì.
Đây đâu khác gì là một sự trừng phạt được ngụy trang thành những bài luyện tập.
Tay cậu run run, môi mấp máy mất hẳn vài giấy mới cất được thành lời:
– Cậu là đang bắt tôi đọc hiểu hết đống này ư? Thật quá kinh khủng!
– Hả? – Turan thốt – Không.
Ý tôi là, cậu có thể học- ừm, sử dụng chúng để hình thành kỹ năng ở ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn.
Nghĩ cái gì thế?
Đáp lại vẻ cáu gắt của đội trưởng mình, Kull mở tròn mắt, ồ một tiếng, lại bảo:
– Ra là vậy.
Tôi cứ tưởng…
– Suy đoán lung tung.
– Turan nhận định – Phải.
Chuyện tôi đọc mấy quyển sách kỹ năng đừng để lộ ra ngoài.
Nếu tôi mà phát hiện thì…
Lời của Turan ngừng một cách đột ngột ở đó, rồi cậu ta cứ thế quay sang tiếp tục nhìn chăm chú vào mấy trang sách.
Cậu ta thậm chí còn chẳng buồn thể hiện một chút biểu lộ của sự đe dọa trên gương mặt cho phù hợp với lời của mình.
Tuy nhiên, tình huống thế này lại khiến Kull chịu áp lực lớn hơn hẳn.
Sự hời hợt và bất hợp lý trong lời nói và hành động của Turan làm cậu không thể đánh giá được vấn đề, cũng tức là mọi việc cậu làm sau đó đều có thể là sai, cũng sẽ dẫn tới hậu quả khôn lường.
Nhưng nhìn chung, tốt nhất vẫn là Kull không nên để lộ bất kì thông tin nào về đội trưởng của mình nếu chưa được cậu ta cho phép.
Đây kì thực đã được Kull xác định ngay từ những ngày đầu Turan nhận cậu vào tổ đội.
Bản thân là một thành viên thuộc hội Zalt, dù không tính là thành phần có máu mặt gì, cậu vẫn hiểu rõ tầm quan trọng của thông tin và chuyện bảo mật chúng.
Đây là chuyện có thể quyết định sự sinh tồn của một cá nhân hay thậm chí cả một tổ chức.
Nghĩ đến, có lẽ sự hời hợt vừa rồi của Turan là do cậu ta đoán rằng Kull đã nắm rõ vấn đề, không cần phải nhắc lại sẽ vì thành thừa thãi.
Thở phào một hơi tự trấn an bản thân, Kull mới đưa tay tới cầm đại một quyển sách nằm ở trên cùng của chồng sách vừa được Turan đưa sang.
Những con chữ trên đó hoàn toàn xa lạ, nhìn hệt như mấy con giun ngoằn ngoèo đang bò loạn hết lên.
Cảm giác được cơn đau đầu tìm đến, Kull quyết định bỏ ngang.
Yêu cầu của Turan là rõ ràng, không nhất thiết cậu phải cố gắng tìm hiểu nội dung đống sách kỹ năng này làm gì, cứ đem tới ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn chọn dùng là được.
Nhưng mà, Kull không cảm thấy bản thân cần đến bất kì kỹ năng nào trong mấy cái đây.
Người đội trưởng của cậu chẳng biết là suy tính sâu xa hay chỉ đơn thuần quăng đại cho cậu tự quyết định, nhưng cậu chắc chắn là nhìn không ra được sự cần thiết.
Dĩ nhiên, nhận định này chỉ dựa trên kiến thức của Kull về tên những kỹ năng vừa được Turan nêu.
Cậu có biết chuyện một số kỹ năng mặc dù trùng tên nhưng phẩm chất cũng như hiệu quả là khác nhau.
Vấn đề là đội trưởng hẳn sẽ nói rõ ràng với cậu trước để cậu có thời gian suy nghĩ mới đúng.
Hiện tại, khả năng cao hơn là đống sách này chỉ là những sách kỹ năng bình thường mà thôi.
Lắc nhẹ đầu vẻ hờ hững, Kull dẹp hết đống sách vào túi trữ vật.
Cậu đã quyết định để chuyện này sang bên, khi nào có cơ hội sẽ đến ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn coi thử một phen.
Đây dù sao cũng là yêu cầu cơ bản từ người đội trưởng của cậu, còn diễn biến thế nào thì cần phải chờ xem xét.
“Hi vọng có thể hoàn thành cuộc càn quét trong ngày mai.”
Kull nói thầm.
Turan có kế hoạch của mình, bản thân cậu cũng vậy.
Mặc dù không thể so được với đội trưởng, cậu vẫn không muốn kế hoạch của mình bị ảnh hưởng quá nhiều.
Kull không có ý trách Darmil khi làm chậm trễ cả đội.
Tuy nhiên, cậu thật sự là không vừa lòng với những gì đang diễn ra.
Vấn đề ở đây không chỉ thuộc về Darmil mà còn cả bản thân cậu.
Nhưng nếu tình huống không có sự chuyển biến tốt đẹp, đơn giản nhất là anh chàng đấu sĩ ngốc của đội chẳng chịu tỉnh dậy suốt mấy ngày liền, Kull sẽ phải thay đổi kế hoạch, và hậu quả là cậu cần tốn nhiều công sức hơn nữa, độ khó khăn cùng khả năng thất bại của kế hoạch cũng sẽ tăng theo.
Nếu tình thế bất đắc dĩ, có lẽ cậu đành nhờ tới người đội trưởng tài giỏi và đáng kính của mình, kể cả khi đó là điều cậu không mong muốn nhất.
.