Chiều hiu hiu lạnh.
Từng đám mây trôi lơ lửng một cách từ tốn giữa bầu trời màu xanh xám.
Thenia cất nhẹ bước đi.
Cô trông không vội, nhưng lòng lại chẳng tránh khỏi sự nao núng.
Dù sao thì nơi cô sắp đến cũng không dễ chịu gì, họ càng chẳng chào đón một kẻ như cô.
Thenia mím môi, ngân nga vài tiếng như để tự trấn an bản thân.
Đây không phải là lần đầu cô đến một nơi như thế này, và chắc chắn cũng chẳng phải là lần cuối.
Dù địa điểm mỗi lần có khác nhau, nhưng đối với hội Tử thần Sứ đồ thì không có sự phân biệt.
Cô cũng vậy.
Dừng chân, ngẩng đầu nhìn lên, Thenia thấy được một cánh cổng bằng gỗ màu xám tro nằm trơ trọi giữa một vùng đất đá hoang vắng.
Từ cánh cổng, cô cảm nhận được áp lực nặng nề lên cả cơ thể và tinh thần mình.
Đó là dấu hiệu rõ ràng nhất của việc họ từ chối gặp cô.
Tự nhiên, Thenia không định bước qua.
Cô lẳng lặng chờ đợi.
Mạnh bạo xông vào cơ sở của hội tôn thờ và được bảo hộ với Đại Chính thần của Cái chết là điều không thể nào ngu ngốc hơn.
Chỉ có những kẻ điên mới dám làm như thế, và hậu quả luôn là khôn lường, tồi tệ đến không tưởng.
Thenia hít sâu một hơi.
Bầu không khí nơi đây càng lúc càng trở nên nặng nề hơn.
Đây có lẽ là dấu hiệu tốt, vì sự hiện diện của một Tử thần Sứ đồ có thể gây ra được hiệu quả như vậy.
Chỉ là, cô không rõ khi nào thì cô mới gặp được đối phương.
Từng tiếng ho nhẹ vang lên, bất ngờ như vậy.
Thenia liếc mắt nhìn sang, lại chỉ thấy một màn khói đen lạ thường bay lơ lửng.
Lần này họ còn dè dặt hơn trước nữa, nhưng đó chẳng phải là điều cô cần quan tâm bây giờ.
– Ta muốn hỏi.
Thenia cất tiếng, không hướng về màn khói đen kia.
Cô biết đó chỉ là biểu tượng, và đối phương thì vẫn đang ẩn mình ở gần đây.
Bằng một số phương thức nhất định, cô có thể phát hiện vị trí của hắn ta, nhưng đó toàn là hạ sách, vì biểu thị sự xúc phạm.
Trừ phi một sứ đồ tìm đến cô, mọi cố gắng tìm kiếm đối phương đều bị ghét bỏ, thậm chí dẫn đến xung đột.
Không có tiếng trả lời.
Dù vậy, Thenia vẫn tiếp tục ý định của mình:
– Các ngươi muốn xen vào sự tình của tòa tháp, hay chỉ đơn thuần làm nhiệm vụ vốn dĩ?
Lại thêm một khoảng im lặng nữa.
Xung quanh chỉ có tiếng gió thổi, trời thì tối dần, trở nên âm u.
Thenia có đủ sự kiên nhẫn, nhưng vẫn là không ưa nổi cách làm việc của đám Tử thần Sứ đồ.
Họ như một đám bị vấn đề và tâm thần tụ họp lại với nhau, và đáng nói hơn nữa là họ không xem đánh giá đó là sự xúc phạm, còn vui vẻ nhận lấy.
Rặt một đám điên, hay đúng hơn thì, là bọn biến thái.
Có lẽ, quanh quẩn bên cạnh cái chết tới và lui quá lâu khiến họ không còn giữ nổi sự tỉnh táo được nữa.
– Cả hai.
Gần nửa ngày trôi qua, Thenia mới nhận được câu trả lời, và chỉ có hai chữ vang vọng trong không gian.
Nhưng đó chẳng là gì so với việc vừa dứt lời, màn khói đen kia liền biến mất, cũng trả lại đây bầu không khí sáng sủa hơn.
Bọn họ từ chối tiết lộ thêm.
Thenia thất vọng.
Cô đã trông chờ rất nhiều vào chuyến đi này, còn cố tình chọn cơ sở ở khu vực nguy hiểm như đây, đổi lại chỉ là thông tin xác nhận rằng đối phương có nhúng tay vào sự tình sắp tới chỗ tòa tháp, thứ mà chẳng giúp cô có được chút lợi thế nào so với những kẻ khác.
Tuy nhiên, rõ ràng là nếu Thenia đặt câu hỏi cụ thể hơn, đối phương sẽ lập tức rời đi.
Họ đã phải mất tới nửa ngày chỉ để thốt nên hai chữ cơ mà.
“Vậy thì tại sao lại là Turan? Ở đây có điều gì ẩn khuất?”
Thenia nghĩ thầm.
Cô thật sự không dò ra được có bất cứ sự lạ thường nào ở sự tồn tại của Turan trước khi gặp được hắn ta.
Nếu vậy thì mọi chuyện sẽ bắt đầu ở sau đó, nhưng lại khó mà giải thích được khả năng cất lời cầu khấn bất chấp điều kiện.
Suy nghĩ một cách đơn giản, dễ dàng đi đến kết luận rằng hội Tử thần Sứ đồ chính đang nhằm vào khả năng kể trên của Turan.
Vấn đề là họ không có vẻ gì là cần một khả năng như thế, trừ phi đang có một cuộc tranh đấu nội bộ âm thầm diễn ra trong hội, và phải cực kì lớn tới mức đám sứ đồ dám mon men lôi cả người ngoài vào cuộc.
Thenia tặc lưỡi, vẻ buồn bực.
Cô không có ý muốn xen lẫn vào trong mâu thuẫn của đám Tử thần Sứ đồ làm gì cả, là quá sức.
Nhưng cô lại không thể làm ngơ việc họ làm ảnh hưởng tới những tính toán của mình.
Cứ làm như rằng cô còn chưa gánh đủ phiền phức ấy.
Hay là từ bỏ Turan, Thenia chợt nghĩ.
Nếu hắn ta là một hòn ngọc quý nóng bỏng tay, cô thật chằng muốn tranh làm chi, nhất là khi đối phương là hội Tử thần Sứ đồ.
Đáng tiếc là giờ cô chưa thể xác nhận được chuyện đó, không đành dứt bỏ.
Lại nói, hắn ta khiến cô gặp một đống rắc rối, làm tổn hao của cô tích lũy nhiều năm, nên là không trừng trị thật nặng một vài lần là cô quả quyết không cam tâm.
Nghĩ đến, lúc này tìm Turan chơi đùa với hắn một hồi tương đối phù hợp, nhất là để làm dịu cục tức vừa bị đám Tử thần Sứ đồ gây nên đây.
Dù sao thì chỉ cần Thenia không đụng chạm đến bản nguyên của hắn ta thì hẳn là không có vấn đề.
Vụ việc lần trước là sai lầm của cô khi quá vội vàng thi triển Thần thông lên đối tượng mà không kiểm tra, đơn giản vì chẳng nghĩ rằng một tên du hành giả nhỏ nhoi như vậy lại có thể chống lại Thần thông của mình.
– Đáng giận…
Thenia lẩm bẩm, hai mày nhăn càng lúc càng sâu, mang theo đó cũng là ham muốn trừng phạt đối phương.
Niềm vui sướng khôn cùng đang chờ đợi kia, chẳng mấy chốc nữa sẽ được dâng đến.
Tuy nhiên, Thenia không thể vội, đành dằn xuống.
Trước hết, cô còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Liếc mắt nhìn sang bên, Thenia xác nhận cánh cổng gỗ màu xám tro đã biến mất.
Đây là dấu hiệu cho thấy rằng cô đã bị đưa ra khỏi khu vực của hội Tử thần Sứ đồ.
Vấn đề là nơi cô bị đưa tới, cũng chính là nơi cô đặt chân đến để gặp được cánh cổng, lại là nơi vô cùng nguy hiểm, kể cả với một kẻ đã đạt Thần cấp 140.
Thenia đột nhiên thấy lạnh.
Cái lạnh đến từ trong tâm hồn, lại làm cả cơ thể thật sự cảm nhận được nhiệt độ hạ thấp xuống.
Bỏ vội vào miệng một thứ quả nhỏ chừng ngón tay cái màu đỏ cam, Thenia cắn nát, nuốt xuống.
Theo đó, sức nóng từ dạ dày bùng lên lan tỏa khắp cả người, giúp cô phần nào chống chịu lại cái lạnh đang đến.
Tlazyia, hay còn được biết tới với cái tên Dấu chân khói sương, là chủng quái sinh vật huyền bí có cấp độ ít nhất là 160.
Cái lạnh dị thường mà Thenia cảm nhận được chính là do nó gây ra, cũng là bằng chứng cho thấy rằng nó đang nhắm vào cô.
Dù vậy, con quái đến giờ vẫn chỉ đứng nhìn từ xa.
Có lẽ, nó muốn cẩn thận hơn nhận định đối phương là con mồi, kẻ địch hay một mối đe dọa
Thenia không tìm kiếm Tlazyia, vì không tìm được.
Khả năng của cô còn chưa đủ để chủ động dò tìm đối phương.
Ẩn thân chính là thế mạnh lớn nhất của chủng quái này, và trước khi xác định được rằng đối tượng mình nhắm đến có thể bị đánh bại, con quái sẽ không ra tay.
Nhưng thế lại chẳng có nghĩa là Thenia sẽ được an toàn.
Tlazyia không ra tay, nhưng nó thường sẽ thông báo và ra hiệu cho những chủng quái hiếu chiến khác nhào tới, ít nhiều làm suy yếu con mồi, rồi sẽ đến lượt mình xuất hiện và kết liễu.
Thenia tặc lưỡi.
Cô thật sự đang gặp rắc rối lớn, dù không nguy hiểm tới tính mạng, lại mất nhiều thời gian.
Sẽ thật là tuyệt vời nếu như đối phương không phải là một con Tlazyia.
Kì thực, đây đã là lần thứ tám Thenia đối đầu với chủng quái này, với ba trong số bảy lần trước đó cô đều chính tay hạ gục đối phương, còn lại thì có hai lần để chạy thoát và hai lần đến tận khi cô bỏ đi con quái vẫn không chịu lộ diện.
Ba lần hạ gục Tlazyia cho thấy rằng con quái không giỏi chiến đấu mà chỉ tập trung vào những đòn tấn công tinh thần, gây được hiệu quả quấy nhiễu là nhiều hơn cả.
Con quái chỉ tỏ ra nguy hiểm khi mà ở cạnh nó có thêm vài con quái khác như là Satezyia hay Rhizyia, một chuyên về tốc độ và sát thương chớp nhoáng, một chuyên về khả năng công phá và sát thương diện rộng.
Nhưng đó không phải là vấn đề Thenia cần phải lo lắng vào lúc này.
Ba chủng quái trên hiếm khi đi cùng nhau, và nếu có đi cùng thì cũng rất dễ phát hiện vì mỗi con đều liên tục phát ra Thần uy đè nén con còn lại, cốt không muốn chịu thua kém.
Trừ phi có một con quái thống lĩnh đang nắm quyền trong khu vực.
Khả năng cho một con quái thống lĩnh xuất hiện ở khu vực quái cấp trên 135 là vô cùng thấp, với tần suất lớn nhất được biết là một con mỗi hai trăm năm.
Nơi đây đã từng xuất hiện một con quái thống lĩnh gần trăm năm về trước, cũng đã bị tiêu diệt, vậy nên đó hẳn là không thể xảy ra.
Lạc quan là vậy, Thenia không cẩu thả.
Cô cẩn trọng cảm nhận sự thay đổi trong không gian.
Tlazyia cùng đồng bạn của mình không xuất hiện đồng loạt không có nghĩa là những con quái khác sẽ làm ngơ.
Chúng mặc dù yếu hơn, nếu tập trung thành bầy với số lượng lớn thì lại là chuyện khác, đôi khi còn đáng sợ hơn cả một con bất kì trong bộ ba kia.