Ngồi trên giường, Turan lại đang dán mắt vào trên những trang sách.
Nó đã làm ra quyết định, rằng trong hôm nay sẽ thăng đến Thần cấp 15.
Đọc sách chỉ coi là thứ yếu.
Để nâng cao Thần cấp, dựa vào săn giết quái thu lấy Thần tinh mới là đáng tin cậy hơn cả.
Thế nên nếu chút nữa vẫn không được, Turan sẽ rời làng Naveur để tiến hành săn giết vài con quái ngay.
60 497 bậc Thần tinh, con số tích lũy được này chính là tiến trình nâng cao Thần cấp hiện tại của Turan.
Đã gần chạm giới hạn rồi.
Dẫu vậy, Turan không tỏ ra vội vã, ngược lại còn là điềm tĩnh đọc lấy từng con chữ một.
Nó không cho rằng ngay khi mình thăng Thần cấp sẽ có chuyện gì đặc thù xảy ra.
Thần Syrathr dù cho biết, đồng thời muốn làm gì đó cũng sẽ tìm thời điểm thích hợp mà xuất hiện.
Nhưng hồi hộp là sự thật.
Du hành giả, hẳn ai sắp thăng Thần cấp cũng đều như thế đi.
Quyển sách mà Turan đang đọc có nội dung kể về một truyền thuyết ở lục địa phía Tây, kèm với những sự kiện của vùng đất xoay quanh truyền thuyết ấy.
Lời kể có phần khô khan và thậm chí là phiến diện, nhưng nhờ có kỹ năng ‘Thông hiểu’, nó không mấy khó khăn thu thập cho mình những thông tin có ý nghĩa.
Sở dĩ Turan chọn quyển sách này cũng là vì để bản thân rõ hơn những gì đang diễn ra ở nơi mà mình sắp đến trong vòng một tháng nữa.
Sự kiện ở tòa tháp Ma pháp Tối thượng chắc chắn là không thể xem nhẹ, nhưng cụ thể là gì, chịu ảnh hưởng và tác động như thế nào thì phải nói rằng nó còn đang rất mơ hồ.
Kì thực, thông tin về riêng tòa tháp Ma pháp Tối thượng, Turan đã nắm vững một lượng lớn, và hoàn toàn tự tin chính mình hiểu biết về tòa tháp nhiều hơn cả học giả thâm niên.
Thế nhưng, càng là vậy, nó mới càng thấm thía rằng sự tình không hề đơn giản.
Hay nói cách khác, nó biết còn quá ít.
Vậy nên Turan sau nhiều lần suy nghĩ chỉ đành tìm tòi ở bên trong những quyển sách mà nội dung nghe qua có vẻ viển vông, lừa gạt như này đây.
Nói là thế, để tìm mua được một quyển sách lại không dễ.
Lý do là vì chúng đều đã sớm bị thị trường bài trừ, nhà xuất bản và cả tác giả theo đó cũng chỉ có thể từ bỏ.
Một số trường hợp, thậm chí tới cả tác giả là ai Turan cũng không có cách nào tra đến.
Đó là về sách có thời gian xuất bản trong vòng vài năm gần đây.
Sách cũ hơn, căn bản quá khó tìm, phần lớn mua được đều dựa vào vận may.
Tất nhiên, nếu Turan chịu bỏ thêm thời gian và công sức, nghiêm túc mở rộng tìm kiếm thì sẽ đạt được kết quả khả quan hơn nhiều.
Nhưng nó giờ còn có không ít thứ quan trọng hơn cần phải để ý.
Chuyện đọc sách, vẫn lấy trọng tâm là giúp bản thân nâng cao hiểu biết và thu thập Thần tinh, không nên quá nghiêng về một mặt nào cả.
Về phần sách kỹ năng, Turan mấy ngày nay đặc biệt hứng thú với ba quyển còn lại trong bộ sách kỹ năng cấp 0 đã từng mua cùng với sách kỹ năng ‘Luyện tinh thần’, gồm có ‘Nhìn trời đất’, ‘Tăng cường vận động’ và ‘Dựng thần kinh’.
Hứng thú là vậy, kiến thức trong cả ba quyển quả thật đều không dễ dàng nắm bắt, và hẳn trong thời gian ngắn Turan sẽ khó mà làm nên bất cứ thành quả gì từ dù chỉ một quyển.
Thế nên nó lựa chọn nhìn xem một cách tổng quát nội dung của cả ba mà không đặt nặng thành bại, coi như là một loại giải trí.
Bên cạnh đấy, Turan cũng dành ít thời gian xem xét sách kỹ năng ‘Gọi hồn’, ‘Gây choáng’ và ‘Di vật’.
Đáng tiếc là với kỹ năng ‘Gọi hồn’, nó vẫn hoàn toàn đang dậm chân tại chỗ, mặc kệ rằng bản thân đang sở hữu thứ gọi là viên đá sinh mạng.
Mặt khác, kỹ năng ‘Gây choáng’ và ‘Di vật’ có chút tiến triển so với trước, nhưng dựa trên tình huống thực tế thì quá chậm.
Muốn học được kỹ năng hệ tinh thần hay xa hơn là vận dụng một cách hiệu quả thì ngọc dưỡng thần sẽ là thứ không thể bỏ qua.
Turan cần có nguồn cung lượng lớn thứ đó.
Việc như vậy, lại chỉ có thể kiên nhẫn chờ.
Mối quan hệ hợp tác với Iskeiya không thể gấp được, nhất định phải để cho đối phương tìm tới Turan trước.
Mồi câu nó đã thả ra rồi, cô ta nếu không chịu cắn câu thì chứng tỏ nó có chủ động cũng sẽ không mang lại kết quả gì, còn khiến cho nhiều tính toán có liên quan bị ảnh hưởng xấu.
Do đấy, chuyến đi sang vương quốc Danlion với Turan mà nói là đặc biệt quan trọng, không chỉ bởi sự tồn tại của phó bản mang tên ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’ mà nữ người sói Camilier cần.
Iskeiya mặc dù không phải đối tượng duy nhất mà Turan có thể lợi dụng, nhưng nắm nhiều hơn một lá bài hữu dụng trong tay thì nó chẳng bao giờ chê cả.
Turan hơi nhướn mày, khóe môi vô thức nhếch lên làm thành một nụ cười đắc ý.
Luồng cảm giác mát lạnh vừa xuất phát từ sống lưng mà lan đi khắp người nó làm cho vô cùng khoan khoái đã chứng tỏ rằng, nó vừa thăng Thần cấp.
Turan không chút vội vã thi triển kỹ năng chủ đạo của mình, rồi cứ thế từ tốn thu nhặt từng mẩu thông tin một.
“Họ và tên: Turan Mers Falanzt.
Tuổi: 19.
Thần cấp: 15.
Tiến trình: 0 (0%).
Yêu cầu tiến trình: Không có.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 51 bậc.
+ Thể lực: 46 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 42 bậc.
+ Khéo léo: 39 bậc.
+ Trí tuệ: 72 (+11) bậc.
+ Minh mẫn: 61 (+11) bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 101 (+11) bậc.
+ Phản xạ: 54 bậc.
+ Cảm giác: 41 bậc.
+ Ma lực: 17 (+11) bậc.
+ Tinh thần lực: 19 bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 1 331 747 (+65 013) bậc.
+ Nguyên khí: 96 001 bậc.
+ Ma năng: 10 588 bậc.
+ Tinh thần lượng: 8 837 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 75 bậc.”
Thần cấp 15, không hề có tí cảm giác ngộ nhận nào ở đây.
Các loại thuộc tính và thông số đều chỉ có sự tăng trưởng nhỏ, nhưng Turan biết đây là một cột mốc quan trọng cho riêng mình.
Nhớ lại lúc mà thần Syrathr lần đầu tiên nhắc về yêu cầu Turan phải thăng đến Thần cấp 15 trong vòng hai tháng, nó đã lập tức nhận định là hoang đường.
Bây giờ hơi suy nghĩ một chút cũng có cảm giác không phải là chính mình không thể làm được.
Mặc dù một lượng không nhỏ Thần tinh của Turan cho tới hiện tại là bằng vài cách đặc thù thu lấy, nhưng nó cũng đồng thời dành ra lượng lớn thời gian để làm đủ những điều không giúp ích cho việc gia tăng Thần cấp.
Như thế cân bằng qua lại, nếu Turan có thể dành thêm công sức, tin chắc sẽ càng sớm đạt đến Thần cấp 15.
Huống hồ chi, mấy ngày gần đây, Turan còn là cố tính làm chậm tốc độ thu thập Thần tinh của bản thân.
Vậy, hẳn đã đạt đến tiêu chuẩn của thần Syrathr rồi đi.
Đây lại chẳng phải là điều gì đáng tự hào.
Turan nhận định đơn giản như thế, rồi trực tiếp bỏ qua, không có bị chìm đắm trong cảm giác lâng lâng như thể chính mình vừa làm ra một thành tựu to lớn lắm.
Kiểm tra một lượt tình trạng cơ thể xong, Turan tiếp tục đọc lấy quyển sách còn dang dở.
Mọi việc đang diễn ra theo đúng kế hoạch, nó chẳng cần phải bận tâm thêm.
Thứ nên làm, cứ làm tốt là được.
Thần Syrathr ắt hẳn sẽ bằng cách nào đó biết được Turan đã thăng Thần cấp đến 15, nó tin tưởng vào điều đó.
Mặc dù cô ta đã bảo rằng sẽ không tiếp tục giám sát nó nữa, lại không có nghĩa rằng một chút mối liên hệ nào cũng đều không có.
Cơ bản nhất, chính là cánh hoa bị cháy sém mà Turan giờ vẫn còn cảm nhận được.
Thứ đó là tàn dư của cái gọi là Thần ấn mà thần Syrathr đã từng khắc lên người Turan, sau khi bị viên đá màu xanh lam trấn áp thì nó cũng chẳng lo lắng nhiều thêm, chỉ còn coi như là một công cụ.
Dĩ nhiên, nếu thần Syrathr lựa chọn làm ngơ, thì Turan rồi cũng sẽ chủ động tìm tới đối phương.
Chỉ là thời gian ở hiện tại, nó vẫn cần tranh thủ một hồi.
Trước hết là hội họp với hai thành viên tổ đội là Darmil và Kull.
Darmil đã báo tin cho nó rằng cậu ta đã đạt tới Thần cấp 14, tốc độ thu thập Thần tinh quả thực là đáng sợ.
Một thân một mình săn giết hàng trăm con quái tương đương Thần cấp bản thân suốt nhiều ngày liền rõ ràng là điều mà chẳng mấy ai dám nghĩ đến sẽ làm, càng không nói tới là có làm được hay không.
Ngoài thông tin ấy, Darmil bảo rằng bản thân đụng độ phải một con quái thống lĩnh, còn đấu một trận.
Turan nhất thời không tin tưởng.
Anh chàng cuồng đấu sĩ của tổ đội này quả thật là mạnh, nhưng đối đầu với quái thống lĩnh chắc chắn là quá sức.
Quái thống lĩnh có sức mạnh và năng lực vượt trội so với quái trong cùng khu vực.
Không kể đến những con quái xung quanh sẽ chịu ảnh hưởng và gây nên một đợt quái lớn mạnh bất thường, chỉ riêng bản thân quái thống lĩnh đã là một mối đe dọa đến mức có thể xem là thảm họa.
Quái thống lĩnh mà Darmil đụng phải, có cấp độ sẽ không thấp hơn 25, nhiều khả năng là 30.
Chênh lệch lớn như vậy, Turan e rằng đồng đội của mình chỉ va chạm với đối phương được chừng ba đến bốn chiêu là đã bị hạ gục rồi.
Mà đó là tình huống đã rất lạc quan.
Thế nhưng Darmil đã trở về thành một cách an toàn, và nguyên vẹn.
Cậu ta trong lời kể còn tỏ ra háo hức lẫn với chút tiếc nuối, chứ chẳng hề nhắc đến việc chiến đấu đã diễn ra tồi tệ cho bản thân ra sao.
Nghe đến mơ hồ..