Turan đã có quyết định.
Lời thách đấu này, nó nhận.
Tuy nhiên, trận đấu sẽ không diễn ra bây giờ.
Nó còn có một vài việc cần hoàn thành trước.
Thế nên Turan vung tay đẩy bảng thông tin hiển thị lời mời sang bên, làm cho biến mất.
Nó biết chính mình khi còn ở trong thế giới giả lập, lúc nào cũng có thể lại gọi ra.
Cứ để đối phương chờ một chút đi.
Xong, Turan bước tới trước hình nhân trên tường, hơi hạ thấp trọng tâm cơ thể rồi cứ thế tung ra một quả đấm vào thẳng mục tiêu.
Động tác đơn giản ấy lại gây ra một luồng khí đè ép nặng nề trong chốc lát rồi nổ tung.
Trước mặt, hình nhân tạo thành bởi những sợi dây từng vỡ tan thành muôn mảnh nhỏ rơi lả tả.
Uy lực này rất khủng bố.
Turan biết rõ độ cứng cáp và vững chắc của hình nhân trước mặt mình không hề thấp, thay đổi tương ứng với Thần cấp bản thân, hiện tại chính là 15.
Nếu còn ở thế giới thực, nó có cố đấm hết sức thì vẫn chỉ làm đứt gãy là cùng thôi.
Mà vừa rồi, cũng chỉ là kỹ năng ‘Đấm mạnh’, còn chưa phải kỹ năng có yêu cầu cấp độ cao hơn như ‘Cú đấm ngàn cân’.
Vậy mới thấy sự khác biệt khi thi triển kỹ năng nơi đây lớn đến thế nào.
Hơi suy nghĩ, Turan đưa tay về trước, chạm nhẹ lên hình nhân lúc này đã hoàn toàn khôi phục.
Từ đó, một tấm bảng hiện ra đưa cho nó một vài sự lựa chọn, đều là dùng để điều chỉnh trạng thái của hình nhân.
Độ dẻo dai, độ bền, độ cứng, sức kháng lửa, sức kháng lạnh, vân vân.
Từ vài lựa chọn chung ban đầu, mở ra chi tiết rất nhiều những loại lựa chọn.
Thậm chí, trong số đó còn có lựa chọn điều chỉnh không gian, cơ bản nhất có khoảng cách, diện tích phòng tập, phức tạp hơn thì là độ vững chắc, nồng độ nguyên khí, hay cả môi trường, thời tiết.
Tuy nhiên, không phải mọi lựa chọn đều cho phép thực hiện điều chỉnh.
Phần lớn đều bị tô lên một màu xám xịt, biểu thị không cho phép.
Turan chẳng rõ lý do vì sao, nhưng nếu đã không thể điều chỉnh chúng thì nó cũng chẳng để ý thêm làm gì.
Hiện tại nó chỉ cần tăng thêm một số thuộc tính của hình nhân để không bị phá hủy quá dễ dàng là đủ rồi.
Turan trực tiếp tăng sức chống chịu lực phá hoại tổng hợp của hình nhân lên đến gấp đôi.
Ngay sau đấy, nó dùng thử lại đòn tấn công với kỹ năng ‘Đấm mạnh’ vừa nãy.
Kết quả lần này chỉ khiến hình nhân rung một hồi.
– Không tệ.
Turan nói nhỏ, và để xác nhận cho đánh giá của mình, nó vung tay đấm tới lần nữa, nhưng giờ không có kích hoạt bất kì kỹ năng nào.
Cảm giác tê điếng người lập tức từ nơi va chạm ở nắm tay lan đi, rồi kế đó là cơn đau thấu xương.
Turan gắng nhịn một tiếng kêu thé.
Cơn đau chỉ kéo dài vài giây, cơ thể chốc thì hồi phục hoàn toàn, nhưng trải nghiệm ấy hoàn toàn không dễ chịu chút nào.
Còn tốt là, Turan đã thành công xác định chênh lệch giữa hai lần tấn công, từ đó biết được hiệu quả của kỹ năng ‘Đấm mạnh’ là cực kì lớn so với khi ở thế giới thực.
Điều này rất quan trọng, vì mục đích lớn nhất của nó khi tham gia thế giới giả lập hiện giờ là có thể đem chính loại hiệu quả này mà phát huy ở bên ngoài.
Thực lực của nó theo đó cũng sẽ tăng lên một mảng lớn.
Thử đấm thêm vài lần nữa để tạo cảm giác quen thuộc xong, Turan bèn đổi sang dùng kỹ năng ‘Cú đấm ngàn cân’.
Kỹ năng này so với kỹ năng ‘Đấm mạnh’ là cùng một loại, đều là tập trung nguyên khí để tăng cường lực lượng khi tung ra nắm đấm.
Kỹ năng ‘Cú đấm ngàn cân’ gần như là một bản nâng cấp của kỹ năng ‘Đấm mạnh’ vậy, nhưng chi tiết thì vẫn có một vài điểm khác biệt.
Cụ thể, kỹ năng ‘Cú đấm ngàn cân’ ngoài gia tăng sức mạnh trên đòn đánh đến 100% thì còn gia tăng sức nặng trên đòn đánh đến 100%.
Đổi lại, kỹ năng này không có khả năng khiến cho sức mạnh trên đòn đánh tăng thêm 100% nữa như kỹ năng ‘Đấm mạnh’.
Thực tế, Turan chẳng mấy khi thấy hiệu quả thứ hai của kỹ năng ‘Đấm mạnh’ được kích hoạt, đều là trong vài trăm lần đấm mới có một lần, và giá trị tăng thêm cũng chỉ đạt mức 20% đến 30%.
Chính vì vậy, cộng thêm việc cả hai kỹ năng đều tiêu hao cùng một lượng nguyên khí mỗi khi ra đòn, kỹ năng ‘Cú đấm ngàn cân’ nghiễm nhiên thay thế kỹ năng ‘Đấm mạnh’ trong chiến đấu kể từ khi nó học được.
Turan thật lòng tò mò muốn biết xem kỹ năng ‘Cú đấm ngàn cân’ ở thế giới giả lập sẽ mang đến cho nó bất ngờ như thế nào.
Hạ thấp trọng tâm cơ thể, vận chuyển nguyên khí, cẩn thận dồn vào nơi bàn tay đã siết thành nắm đấm.
Khi mọi thứ đạt đến độ nhất định cho thấy kỹ năng đã sẵn sàng được kích hoạt, Turan hơi nghiêng người, tung nắm đấm về trước, nhắm thẳng vào hình nhân.
Va chạm xảy ra, nhưng Turan không hề nghe được âm thanh đáng chú ý nào, thay vào đó cánh tay của nó bắt đầu cảm nhận được cơn đau tê tái.
Cũng không phải là quá đau, nhưng Turan đã chẳng trông chờ kết quả như thế này.
Nó có thể thấy rõ ràng rằng hình nhân còn chẳng hề phản ứng một chút nào.
Uy lực của cú đấm so sánh ra thì còn kém hơn nhiều so với khi sử dụng kỹ năng ‘Đấm mạnh’.
“Sao lại như vậy?”
Turan nhướn mày khó hiểu, đã sớm quên cơn đau ở tay.
Nó vội vàng thử lại lần nữa, và kết quả càng khiến nó thêm thất vọng.
Kỹ năng ‘Đấm mạnh’ có cấp độ yêu cầu chỉ là 5, phẩm chất và độ hiếm đều kém hơn so với kỹ năng ‘Cú đấm ngàn cân’.
Thế nhưng trong thế giới giả lập này, tác dụng lại lớn hơn không chỉ vài lần.
— QUẢNG CÁO —
Event
Turan là người thông minh, đầu óc cũng nhanh nhạy, nên nó chẳng mấy chốc nắm bắt được vấn đề.
Dù vậy, nó lại không muốn lối suy nghĩ của mình bị trói buộc vào trong một phương hướng nhất định.
Và cứ thế, vẻ trầm tư kéo dài trên gương mặt.
– Chẳng lẽ thật sự là do sách kỹ năng mua từ cửa hàng vạn vật?
Turan lẩm bẩm sau hồi lâu nghĩ ngợi.
Nó nhất thời không tìm ra nguyên nhân nào khác phù hợp hơn để giải thích tình huống hiện tại.
Thế giới giả lập vốn là được tạo ra bởi Đại Thánh Tôn, cửa hàng vạn vật cũng là như vậy.
Hai thứ do đó có liên quan mật thiết đến nhau là điều dễ hiểu.
Thế nhưng chuyện Turan nắm bắt thuần thục một kỹ năng lại không thể giải thích như vậy.
Nó chưa từng nghe có chuyện như vậy xảy ra bao giờ.
Vì lẽ đó, Turan đã nhận định rằng viên đá màu xanh lam hoặc kỹ năng chủ đạo của bản thân mới là nguyên nhân.
Giờ xem ra, việc đó còn có giới hạn ở chỉ những kỹ năng nó mua từ cửa hàng vạn vật nữa.
– Di vật.
Turan mở miệng, đưa tay về trước, tập trung tinh thần.
Bốn đốm sáng tinh thần trong vùng đêm tối của nó lóe lên, truyền đi luồng năng lượng đến cánh tay và toàn bộ tâm trí.
Cùng lúc ấy, cơ thể nó cảm nhận được một cảm giác lâng lâng lẫn chút tê dại như có dòng điện chạy qua.
Một cách mơ hồ, Turan trông thấy được một luồng sáng đánh tới trước, khiến cho hình nhân trên bức tường khẽ run lên, rồi bắt đầu giật mạnh, còn nơi bàn tay của mình thì xuất hiện sự thô ráp như thể đang nắm chặt lấy mục tiêu.
Turan khẽ siết bàn tay, vung đi, làm động tác ném.
Hình nhân liền bị kéo sang bên, giằng co một lúc thì tách khỏi bức tường, cứ thế bay đi, rơi trên mặt đất.
Sự việc diễn ra trông đến thật dễ dàng.
Tinh thần lượng của Turan tiêu hao đến gần một nửa nên nó hơi có cảm giác chóng mặt, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến nó không buồn để ý.
Kỹ năng ‘Di vật’ đã được thi triển thành công.
Turan ở thế giới thực còn chưa học được kỹ năng này, nên đối với nó đây là một trải nghiệm rất mới mẻ, và mang lại cảm giác vui mừng.
Thử tưởng tượng, nếu một du hành giả nắm được cổ của kẻ địch mà chẳng cần tiếp cận, sau đó ném đi, hay đơn giản hơn là bóp nát thì đã có thể lập tức kết liễu đối phương rồi.
Turan mỉm cười.
Có điều, niềm vui ấy không kéo dài quá lâu.
Nó hiểu rằng muốn áp dụng kỹ năng ‘Di vật’ vào thực tế là không dễ, gần như chỉ có thể dùng làm đòn tấn công bất ngờ.
Nếu kẻ địch đã biết trước và có sự chuẩn bị, sẽ rất khó tạo ra ảnh hưởng, giống như khi dùng súng vậy.
Thế mạnh duy nhất của kỹ năng này so với súng có lẽ là ở việc ít có người sẽ chuẩn bị trước cho tình huống đụng độ phải kẻ địch vận dụng tinh thần.
Số lượng du hành giả có thể làm được như vậy rất thấp, độ hiệu quả lại thường chẳng được cao, chỉ cần phản ứng tốt để đối ứng kịp thời là đủ.
Trong trường hợp ấy, bùa chú gây xung chấn mạnh hoặc gây nhiễu tinh thần là biện pháp rẻ và dễ dàng tiếp cận nhất.
Thứ khác, chỉ đành nhờ vào đồng đội của mình nếu có mà thôi.
Turan vẫn hài lòng.
Sử dụng kỹ năng ‘Di vật’ gần như không tiêu tốn nguyên khí, chẳng khác nào giúp cho mình có thêm một tay trong chiến đấu.
Với lượng tinh thần lượng nó đang có, thi triển đến lần thứ ba hẳn là vừa đủ.
Nếu dùng tốt, đây còn có thể xem như là một con bài tẩy.
Vấn đề là liệu Turan có thể làm y như vừa rồi ở thế giới thực hay không.
Kỹ năng ‘Di vật’ mua được từ cửa hàng vạn vật, giờ lại đang ở thế giới giả lập nên nó mới có thể thi triển một cách thuần thục, còn đạt đến độ hiệu quả cao đến vậy.
Turan cảm thấy trong lòng mình như có ngọn lửa nóng rực bùng cháy lên.
Đó là ngọn lửa của quyết tâm, và của sự háo thắng.
Nó thèm khát thứ sức mạnh này.
Và vì vậy, Turan thi triển thêm vài lần kỹ năng ‘Di vật’ nữa, ném hình nhân bay đi khắp phòng.
Nó còn muốn thử dùng kỹ năng ‘Gây choáng’, tiếc là không có mục tiêu phù hợp ở đây.
Hình nhân, có nghĩ bằng chân cũng biết là chẳng có cách nào thể hiện rằng mình bị choáng, vì vốn đã chẳng có ý thức hay tinh thần để mà bị tác động.
– Xem ra, trận đấu kia là phải đánh rồi.
Turan nói, khóe miệng hơi nhếch lên.
Nó nóng lòng muốn vận dụng những kỹ năng mạnh mẽ này của mình trong thực chiến, trải nghiệm một hồi cảm giác nắm chắc mọi thứ trong tầm tay, và thỏa sức thể hiện mình..