Đi cùng với đám người, Kull và Darmil không gặp phải bất kì một trở ngại nào.
Quái, người hay cả chướng ngại vật thiên nhiên đều chẳng có xuất hiện.
Cả đám đi trên một chiếc xe bán tải, chạy trên đường mòn, tốc độ dù không cao nhưng ổn định.
Suốt chuyến đi, đối phương không nói một lời, mặc cho Kull mấy lần gợi chuyện.
Cậu muốn thăm dò xem mấy người này là ai, dưới mắt đội trưởng có vai trò gì.
Nhưng lạ là nhìn mãi không ra.
Kull đã liên kết các mối thông tin mình có lại, vẫn hoàn toàn chẳng có manh mối.
Cảm giác cứ như bọn họ không có danh tính, đột nhiên xuất hiện vậy.
Xe chạy xuyên đêm, và dù là ở trong đêm, vẫn chẳng có con quái nào làm phiền đến.
Kull có để ý thấy dấu vết chiến đấu xuất hiện, đoán chừng phía trước đã có người giải quyết hộ mình.
Dù vậy, Kull lại không có mở rộng vùng lĩnh vực để xem thực hư.
Chuyện đó là không cần thiết, vì đã quá rõ ràng rồi.
Chẳng may do làm thế mà phát hiện điều không hay thì khốn.
Thông tin có lúc không biết mới là tốt hơn.
Gần sáng, khi xe đã rời khỏi khu rừng phủ khắp hai bên dãy núi Taurus, Kull mới xác nhận được mình đang đi đâu.
Thành Junil.
Một tòa thành yên bình giả tạo được dựng trên sự tranh đấu sống còn của những nơi khác.
Kull không thích tòa thành này, nhưng thành thật mà nói thì nơi đây rất phù hợp để cậu thể hiện bản thân.
Tất nhiên là làm loạn, trong cái khuôn khổ buồn cười ấy.
Nghĩ đến, Kull tò mò không biết cô nàng y thuật sư kia có đang có mặt ở tòa thành này hay không.
Cô ta tìm gặp cậu một cách bí ẩn, giờ thì chẳng rõ đã đi đâu.
Nếu sau đấy cô ta lại xuất hiện chỗ này thì quả là một trò đùa chẳng mấy vui vẻ.
Chiếc xe bán tải không đưa Kull và Darmil vào thành Junil, mà bỏ hai người lại ở một khoảng cách vài chục cây số.
Từ đây, cả hai nếu đi bộ thẳng tới thì cũng chỉ đến tầm trưa là cùng.
Điểm mấu chốt là, Darmil đói.
Vậy nên cậu ta bất mãn.
Đối phương không quan tâm, vội vã chạy đi.
Nhiệm vụ đã hoàn thành, nán lại thành lúng túng.
Đoạn đường vài chục cây số dĩ nhiên chẳng làm khó được hai du hành giả Thần cấp 14 và 15.
Lần này, Kull và Darmil không có ham giết quái mà tập trung để đến được thành Junil càng sớm càng tốt.
Tòa thành nhàm chán.
Kull có cảm giác mình không được chào đón bởi hàng chục ánh mắt đang dò xét.
Bọn kém cỏi.Kull nhận ra chúng.
Những kẻ thất bại trong tranh đấu đang diễn ra ở thành Nortre, giờ tìm tới đây ẩn nấp, chờ thời cơ, hoặc tệ hơn nữa là mong đợi gặp phải kẻ kém cỏi như mình.
Bị kẹp giữa thành Nortre bất ổn và thành Loirah đầy chiến cuộc, thành Junil tự nhiên trở thành một nơi được nhiều người hướng tới.
Dân chúng sinh sống mà không có chút lo sợ nào, trong khi du hành giả thì luôn quăng đi ánh mắt xem thường mà trong lòng thì e ngại.
Như nhau cả thôi.
Thậm chí chẳng đáng cho Kull ra tay sát hại.
Để cho Darmil quậy một trận lại là một ý không tồi.
Cậu có niềm tin rằng cậu ta sẽ không bị tóm gáy.
Không ai dám.
Tiếc là giờ không thích hợp.
Lại nói, chẳng sớm thì muộn, tai nạn sẽ ập xuống tòa thành này.
Lời của đội trưởng nhất định không sai, mặc dù kì thực Turan chưa từng nói qua, chỉ là có động thái khẳng định điều đó.
Huống hồ chi, mọi nguồn tin của Kull cũng đều xác nhận.
Cậu vốn là có ý muốn ham vui một lần ở nơi đây trước khi mọi sự đã trễ.
Kull và Darmil không nán lại thành Junil quá lâu, chỉ tranh thủ nghỉ ngơi một hồi.
Du hành giả Thần cấp cao dù cho có thể lực và tinh thần tốt hơn người thường, vẫn cần phải đảm bảo bản thân ở tình trạng tốt nhất, sẵn sàng cho bất kì tình huống nào có thể xảy ra.
Đoạn đường phía trước lại còn là không dễ đi.
Kull thuê một chiếc xe, lái chở Darmil rời thành.
Cậu cố tình đi qua đoạn đường thích hợp để người của Iskeiya tìm gặp mình nhất, nhưng hoàn toàn không có ai xuất hiện.
Cô ta có lẽ trải qua cũng chẳng dễ dàng gì.
Mục tiêu hướng tới là thành Carne.
Kull không muốn ghé ngang qua thành Nortre, nên tránh để tính toán của đội trưởng bị ảnh hưởng đến.
Giờ đã là gần nửa đêm, mấy con quái nguy hiểm xuất hiện không ít.
Thế nhưng so với hồi đợt bùng nổ quái thì chúng quá yếu rồi.
Darmil thậm chí chẳng buồn ra tay nữa sau vài lần hùng hổ đánh.
Ấn tượng của cậu ta về chiến đấu ban đêm phải là thật kích thích cơ.
Thế nên Kull đành tự tay giải quyết hết cả.
Cũng là dễ dàng, chỉ cần đừng xuất hiện quái tinh anh.
Nếu là du hành giả, cậu càng không sợ, ngược lại có thể giúp Darmil giải khuây một hồi.
Đáng tiếc, suốt đoạn đường cho tới tận gần trưa hôm sau, cả hai người đều không gặp phải bất kì du hành giả nào.
Lý do có lẽ là vì đoạn đường hai người đang đi có phần đặc thù.
Từ thành Junil đi thẳng tới thành Carne cần phải vòng qua rừng Hayet, sau đó vượt qua con sông Naruv.
Những nơi này đều có không ít quái xuất hiện, địa thế của mấy chỗ Kull lái xe đi qua lại chẳng phù hợp để dựng trại hay lập điểm đóng quân.
Có điều, vượt sông Naruv thì nhất định phải gặp người.
Kull tìm đến một bến đò nhỏ.
Họ không nhận chở xe, nên đành bỏ lại.
Người của bên cho thuê sau một cuộc gọi sẽ sớm chạy tới nhận về.
Rất chuyên nghiệp.
– Cậu an tâm.
Chúng tôi rất rành về con sông này.
Người chủ đò lên tiếng trấn an, cho rằng Kull đang căng thẳng.
Trên sông cũng là có quái, càng xuống bên dưới càng nguy hiểm hơn.
Thế nên chẳng mấy bất ngờ khi hành khách tỏ vẻ không thoải mái.
Con đò kì thực cũng không nhỏ, đủ chờ vài chục người vũ trang đầy đủ.
Giờ trên đò chỉ có mấy người khách cùng mười mấy thành viên thủy thủ đoàn hòng bảo vệ và vận hành nên tương đối trống trải.
Những con đò vượt ngang sông Naruv có không nhiều, bởi người dân hay cả du hành giả đều sẽ lựa chọn đi qua những cây cầu được bảo vệ bởi các quân đoàn hoặc hoàng gia.
Đó là con đường chính quy, lại còn không thu phí.
Dù sao đối với nơi quản lý, nắm bắt được thông tin những ai đi qua đã là rất có ích rồi, còn chưa bao gồm nguồn lợi như quái và các loại tài nguyên.
Địa phận luôn là điểm mấu chốt.
Vậy nên, những kẻ đi đò chắc chắn không phải là người tốt lành gì.
Hoặc là tội phạm, hoặc là du hành giả mạnh mẽ.
Gì thì gì, đều là bất đắc dĩ cả thôi.
– Nói vậy, sẽ không có người chết chứ?
Kull hỏi, có ý thăm dò, nhưng biểu lộ lại là châm chọc.
Ai cũng biết vận hành những chuyến đò như thế này, chết người là điều thường xuyên xảy ra.
– An toàn của hành khách là trên hết.
Người chủ đò bình tĩnh và tự tin bảo.
Tiền kiếm được cho mỗi chuyến đò rất nhiều, chết một vài mạng thì có là gì đâu.
Kẻ lo ngại cái chết giờ đều đã bị mấy người họ dẫm đạp, vượt qua đã rất xa rồi.
Càng làm càng nghiện.
Chỉ là, công việc như thế vẫn khó mà so sánh được với các quân đoàn và hội lớn.
Nguồn lợi từ việc săn giết quái hàng loạt, các sự kiện và nhất là phó bản là khổng lồ, thật rất hấp dẫn.
Đoạn sông rộng gần năm cây số không thể xem là nhỏ, nếu mà con đò xảy ra chuyện gì, nhất là ở giữa sông thì rất khó để sống sót, dù cho có là du hành giả Thần cấp cao đi chăng nữa.
Do đó, càng đi xa, Kull càng thêm tập trung vận dụng kỹ năng ‘Lĩnh vực’ của mình.
Những lúc mấu chốt, vẫn cần phải dựa vào bản thân, và tất nhiên cả người đồng đội đáng tin cậy nữa.
Rắc rối đến cùng rồi cũng tới.
Khi con đò di chuyển tới gần giữa sông, mặt sông bắt đầu xuất hiện những đợt sóng dị thường.
Những thủy thủ dày dặn kinh nghiệm lập tức hành động, vào vị trí sẵn sàng, đồng thời mang lên một vài món vũ khí chuyên dụng, có thể gây sát thương cộng thêm lên các chủng quái từng được ghi nhận trên con sông này.
Kull tiếp tục quan sát.
Nhờ vào kỹ năng chủ đạo, cậu đã có thể phát hiện ra những con quái ấy.
Cá sấu lớn và Quỷ rùa.
Cả hai chủng quái này đều rất khó đối phó ngay cả khi chúng ở trên cạn.
Ở dưới nước, vượt lên trên chúng một vài cấp độ cũng chỉ có thể chịu chết.
Còn tốt là, cấp độ của đám quái này không cao, chỉ ở tầm cấp 8 đến 10.
Kull không có vì thế mà hạ thấp cảnh giác.
Dù sao đối với đám quái, chỉ cần phá hủy con đò là thắng rồi.
Chất liệu của con đò không quá tốt, chỉ có thể chống đỡ hơn chục đòn tấn công của mấy con quái.
Nhiệm vụ của đám thủy thủ trên đò là phải giải quyết được đám quái trước khi con đò bị phá hủy.
Cuộc chiến này thật khó mà nói trước.
Chẳng mấy chốc, chiến đấu bắt đầu.
Hai thủy thủ chủ động ra tay, điều khiển hai khẩu súng phóng giáo gắn trên đò, bắn mạnh vào phía dưới của mấy đợt sóng dị thường.
Nơi đó, vết máu màu đỏ thẫm lan ra có thể thấy được.
Rất nhiều máu.
Tiếng hò reo của mấy người thủy thủ vang lên.
Ngay phát bắn đầu tiên đã trúng mục tiêu không hiếm, nhưng quả thật là khởi đầu thuận lợi.
Chỉ là, Kull biết rõ rằng mấy con quái bị bắn trúng ấy vẫn chưa chết, bị thương mà thôi.
Đối với quái, bị thương hay không, chúng đều sẽ điên cuồng công kích mục tiêu..