Vans Force Phế Tích Thế Giới Các Thần


Turan mở lòng bàn tay, thu về những chiếc rễ.

Đầu có hơi choáng, nhưng đây là thứ yếu.

Nó vội vàng đóng vùng ngăn cách, xuất hiện trước mặt Lily.
Vừa thấy được Turan, Lily liền nhỏ giọng bảo:
– Mừng anh trở lại.
Kèm theo đó là một nụ cười tươi.

Nét ngây thơ đã biến mất đi đâu.

Em ấy chợt trưởng thành lên rất nhiều.
Chỉ là một cô nhóc mười hai tuổi thôi.
– Cậu nhóc đó…
Turan cất tiếng, ánh mắt dần lộ rõ sự ngạc nhiên.

Tên nhóc còn sống.

Hơi thở dù không có, nhưng linh hồn đang ẩn hiện sâu, chỉ cần thân xác không chết, hoàn toàn có thể sống tiếp.
Nhất là, tái sinh.

Đại Thánh Thế không bỏ sót một ai, trừ phi thân xác và linh hồn không còn có thể duy trì sự tồn tại nổi nữa.
Không chờ Lily hồi đáp, Turan bước vội tới, bắt đầu thực hiện một loạt thao tác cứu chữa.

Bùa trị liệu, thuốc hồi phục, trợ tim, kích thần kinh, ép ngực, vân vân.

Nó dù sao chẳng phải y thuật sư, cố gắng là tốt.
Cứu được.

Tên nhóc bắt đầu thở đều, rất yếu.
– Anh… Turan?! – Lily khó mà tin nổi thốt.
– Đây không hẳn là Velt mà em biết.

– Turan nói – Trước mắt cứ chờ cậu ta tỉnh lại đã.
Nơi này không tiện nói chuyện, Turan nghĩ rồi đưa cả Lily lẫn tên nhóc lên phòng.

Sau khi đảm bảo không có kẻ nào liều lĩnh theo dấu mình, nó mới ôn tồn bảo:
– Velduran đã bị bắt giữ, còn đây hẳn là Velt.

Có điều, người mà em gặp cho tới giờ nên chỉ là tên pháp sư kia thôi.


Dù nói vậy, ký ức của cậu ta về em có thể vẫn sót lại.

Về phương diện này, hiểu đơn giản rằng cậu ta và tên pháp sư đã cùng chung sống trên một thân xác.
Lily chăm chú nghe, nhưng có vẻ khó mà nắm bắt được ý nghĩa trong lời của Turan.

Chuyện này cũng không thể trách được, bởi chính nó còn khó mà tin được những gì đang diễn ra.
Dù cho đó là sự thật.

Linh hồn thực sự đã sinh ra trên thân xác mà tên pháp sư Velduran đã mượn dùng, mặc kệ rằng thân xác ấy được tạo ra bằng bất kì phương thức nào đi chăng nữa.
Chi tiết, Turan không muốn hỏi Velduran.

Nó đơn thuần ghét bỏ.

Chuyện trước mắt cứ xem diễn ra như thế nào đã.
– Nói vậy, cậu ta là Velt?
Lily đưa ra một câu hỏi ngờ nghệch.

Có lẽ em ấy cũng chằng biết nên đối diện với chuyện này ra sao.

Nói không chừng, thà rằng tên nhóc chết hẳn đi còn tốt hơn.

Phiền phức.
Hơi suy nghĩ, Turan bảo:
– Giờ mà nói thì vẫn còn sớm.

Chờ cậu ta tỉnh dậy, em thử trò chuyện xem như thế nào.

Mặt khác, anh sẽ để người đưa cậu ta về nhà.
Đó là phương án tốt nhất.

Bất kể Velt có nhớ những gì đã xảy ra hay không, thân phận cậu ta vẫn không hề phù hợp với tên pháp sư kia.

Cậu ta nên có, và trở về với cuộc sống của riêng mình.
– Vâng.

Em biết rồi.
Lily nhỏ nhẹ đáp.

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn ấy, Turan cũng thấy an lòng thay.


Mọi chuyện có lẽ không tệ như nó đã nghĩ.

Có tên nhóc Velt giảm xóc cho đống bất ngờ vừa xảy ra có khi lại là chuyện tốt, giúp một cô bé chỉ mới mười hai tuổi như Lily chấp nhận thực tế khắc nghiệt dễ dàng hơn.
– Quyển sách kia, đưa anh mượn được chứ?
Turan dò hỏi.

Nó không có ý ép buộc, nhưng lòng thật mong Lily không từ chối.

Quyển sách mà tên pháp sư đưa cho tất nhiên đáng ngờ.

Trước khi xác định quyển sách không vấn đề gì, việc cho phép em ấy tiếp tục giữ và đọc là rất nguy hiểm.
– Đây ạ.
Đối với chuyện này, Lily không chút do dự liền đưa cho Turan, chừng như vốn đã chuẩn bị sẵn từ sớm.

Cho dù nó không hỏi tới, hẳn em ấy cũng sẽ chủ động nhắc đến.
Turan cầm lấy, xem xét.

Nội dung quyển sách trông khá bình thường, chỉ đơn thuần là một bộ nhiều câu chuyện kết hợp lại với nhau, thông qua đó mang lại kiến thức về ma pháp.

Kiến thức cơ bản có, nâng cao cũng có, nhưng đa phần là loại đơn giản, để bất kì ai cũng có thể thực hiện được.
Tất nhiên, yêu cầu nhất định phải có năng lực vận dụng ma năng, cũng tức đã khai mở vòng vận chuyển ma năng.

Như vậy xem đến, quyển sách này rất phù hợp với một người mới bắt đầu như Lily đây.

Chỉ là Turan thấy khó hiểu.

Nếu nội dung bình thường đến thế, tên pháp sư Velduran đã chẳng có lý do gì cố giao cho Lily cho bằng được.
Tạo dựng thân phận, hoàn cảnh, thậm chí qua mắt một du hành giả Thần cấp cao như Wyndur, mọi thứ đều là được lên kế hoạch sẵn.

Velduran không thể giấu giếm nổi Turan, nhất là khi những gì hắn ta làm đều nhằm vào Lily và cần nhờ vào em ấy.

Nếu cần thiết, nó chỉ cần hỏi vài câu là có thể xác nhận.
Turan lại không định làm thế.

Tra hỏi Velduran hay Lily đều là ý hay, nhưng nó ghét bỏ tên pháp sư, càng không muốn Lily phải suy nghĩ nhiều về chuyện này.

Vụ việc có liên quan tới Tử thần Sứ đồ, tốt nhất nên để Turan gánh lấy hết cả.
Do đó, kỹ năng ‘Thông hiểu’ được kích hoạt.


Hàng đống thông tin trôi ồ ạt vào tâm trí Turan.

Nó hời hợt loại bỏ những thứ có vẻ tầm thường và chỉ tập trung vào những điều có phần thú vị hoặc đáng chú ý.
Các câu chuyện, ma pháp, ma năng, ma chú, ma pháp trận, ma pháp cụ; chúng đều là những kiến thức phổ biến, chỉ cần hơi chịu khó tìm hiểu thì đều có thể đạt tới được.

Turan quả quyết bỏ qua.
Các công trình và kiến trúc đặc thù, vật liệu chứa đựng và làm điểm tựa cho ma năng hay ma pháp trận, các vị ma pháp sư đã từng tồn tại trong lịch sử, các vị thần đã từng ban phát ân huệ và đặt nền móng cho ma pháp; nội dung tương đối thú vị và mặc dù khó xác định thực hư, vẫn không thể phủ nhận rằng chúng rất có ích và đáng để tham khảo.
Turan tiếp tục duy trì kỹ năng.

Chút ít thông tin ấy so với nó ở Thần cấp 15 hiện tại chẳng thể gây nên bao nhiêu áp lực.

Dù sao cũng là có kinh nghiệm.
Ma văn.

Turan bắt được luồng thông tin đáng chú ý đầu tiên.

Thứ này chắc chắn không hề phổ biến, kể cả đối với pháp sư Thần cấp cao thì đây vẫn là một chủ đề xa xỉ.

Bởi ma văn yêu cầu không chỉ về Thần cấp mà nhiều nhất là kiến thức, khả năng vận dụng và độ chuẩn xác.

Bên cạnh đó, vật liệu để khắc vẽ ma văn cũng chẳng dễ kiếm và đa phần là đắt đỏ.
Nội dung về ma văn trong quyển sách tương đối cụ thể, bao gồm cả vật liệu, phương thức vận dụng và các ghi chú có liên quan.

Không dừng lại ở đó, Turan còn tìm thấy cả một số thông tin về nguồn gốc của vài ma văn, dù cho còn tương đối sơ xài và thiếu độ tin cậy.
Turan liếc mắt nhìn sang Lily một chút, rất muốn hỏi em ấy về nội dung quyển sách, hay rằng em ấy có biết thêm gì về ma văn hay không.

Đây rất có thể là điểm mấu chốt của mọi chuyện.
“Thế còn ma pháp trận dịch chuyển không gian thì sao?”
Turan tự hỏi.

Nó vốn tưởng rằng Velduran sẽ dẫn dụ Lily hướng tới điểm đó, nhưng rõ ràng ma pháp trận không phải là nội dung đáng chú ý gì trong quyển sách.

Mặt khác, nó cũng chẳng tìm thấy chút gì liên quan tới dịch chuyển không gian.

Có lẽ chúng đều được giấu ở trên đỉnh tòa tháp.
Tạm đặt những nghi vấn sang bên, Turan tiếp tục tóm lấy những luồng thông tin có được từ kỹ năng chủ đạo.

Không có nhiều nữa, năng lực của nó hiện tại cũng chỉ có thể làm được đến thế mà thôi.
Turan có ý định truy tìm về nguồn gốc của quyển sách, song lại từ bỏ.

Không có ý nghĩa.

Đọc đến giờ thì quyển sách chẳng nghi ngờ gì là do tên pháp sư viết nên.

Truy về nguồn gốc của quyển sách có thể mang đến vài thông tin thú vị, nhưng thực chẳng đáng.


Nhanh thì cũng phải mất cả buổi, còn ảnh hưởng đến tâm trí nó một khoảng thời gian dài.
Nghĩ rồi, Turan đưa tra quyển sách lại cho Lily, cất tiếng:
– Em cứ giữ lấy.

Nó đối với em rất có ích.

Nếu là có thắc mắc gì thì đừng ngại nói với anh.

Ngoài ra… nếu muốn thử nghiệm thứ gì thì nên báo với anh trước.
Tạm thời xong việc.

Thấy thế, Lily vội nói:
– Anh Turan! Chuyện hồi ở thành phố cảng ấy… Em…
Turan lắng nghe, không có ý thúc giục.

Nó biết được từ Wyndur rằng đã từng có một vụ nổ xảy ra, may mắn thay Lily không có bị thương quá nặng.

Em ấy hẳn là đang muốn nói tới vụ việc ấy.
– …cây gậy phép anh tặng em… mất rồi.
Cuối cùng, Lily chỉ thốt ra được có vậy.

Điểm tập trung của câu chuyện trong đầu em ấy dừng lại ở đó, và chỉ có bấy nhiêu mà thôi.
Turan thấy khó xử.

Nó vốn còn muốn răn dạy Lily một hồi về an toàn bản thân, nhưng nghe ra giờ lại thành việc bảo quản món quà của mình không tốt.

Kì thực, cây gậy phép đã bị hủy hoại hoàn toàn rồi.
– Đừng lo.

Anh sẽ mua cho em gậy phép mới.
Turan mới đầu nghĩ tới cây gậy phép mình đang có, nhưng rất nhanh thì bỏ qua ý nghĩ ấy.

Lily đến cùng vẫn chỉ là một Nihr, nên tìm gậy phép có yêu cầu thấp hơn mới thích hợp.
Còn về vụ nổ ma năng đã xảy ra, nếu Lily không tiện nhắc tới thì Turan sẽ vờ như không biết.

Nó có đủ lý do để tin tưởng rằng em ấy không cố ý, và sẽ tự biết cẩn thận hơn.

Dù sao, đường đi còn rất dài.
Ánh mắt của Lily lộ vẻ nuối tiếc, nhưng cũng chẳng nói gì thêm, đơn giản lễ phép gật đầu cảm ơn Turan.

Gậy phép giá cả đối với Turan thì không đáng bao nhiêu, nhưng đối với một Nihr như Lily hay bản thân nó đã từng thì hoàn toàn có thể xem như báu vật.

So sánh, giá của gậy phép thường là gấp mười lần các loại vũ khí khác, ngay cả súng cũng khó mà sánh bằng.
Đó là ngoài mặt.

Trên thực tế sử dụng súng sẽ tiêu hao đạn, và cần hao phí bảo quản, còn dễ hỏng nữa nên lâu dài chi phí không nghi ngờ gì sẽ vượt qua gậy phép..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận