Cao Thế Bân gọi điện cho Tư Châu nhưng không kết nối được.
Không biết cô có xảy ra chuyện gì hay không?
Cậu lo lắng đi ra ngoài xem cô đã đến chưa.
Rất tiếc, mọi người đang làm việc hối hả chỉ có điều không thấy bóng dáng của cô ở đâu.
Hứa Dĩ Quân vừa làm việc vừa nhìn ảnh của Tuyết Ngôn mà cười một mình.
Vài ngày nữa hai người họ sẽ đi thử đồ cưới.
Nghĩ đến sắp thoát khỏi cái cảnh sống độc thân anh vui hơn ai hết.
Vui hơn nữa vợ anh lại là Tuyết Ngôn.
Một mối tình trọn vẹn và duy nhất.
' Dĩ Quân...!'.
Thế Bân đột ngột xuất hiện làm cho mọi liên tưởng của Dĩ Quân hoàn toàn thức tỉnh.
Lại còn kêu lớn tên anh giống như có chuyện gì đó nghiêm trọng sắp xảy ra.
' Cậu có biết một chút phép lịch sự, sao lại không rõ cửa? '.
Anh lên tiếng nhắc nhỡ nhưng Thế Bân chẳng hề nghe lọt tai.
Đừng ỷ vào là bạn thân của anh rồi muốn làm gì cũng được.
Điều đó có quan trọng bằng việc Tư Châu mất tích.
Chỉ có duy nhất tên Dĩ Quân này là biết cô ấy đang ở đâu mà thôi.
Cậu hoàn toàn chắc chắn về điều đó.
' Tư Châu cô ấy đâu rồi, cậu mau cho tôi biết đi '.
Cậu nhanh chóng nói ra mục đích của việc mình đến đây.
Nếu không vì Tư Châu, đừng hòng Thế Bân cậu qua tìm cái tên khó ưa này.
Anh bật cười, nói:
' Cậu làm sao thế, cô ta đi đâu thì có liên quan gì đến tôi sao? Khi không lại nỗi điên qua đây kiếm chuyện '.
Nếu không nghĩ một chút tình cảm bạn bè cậu đã tống cổ tên này ra khỏi đây lâu rồi chứ không thể đôi co lâu như vậy.
' Ngoài cậu ra thì còn ai biết nữa, Mộ Đằng? '.
Trong đầu cậu xuất hiện cái tên của tình địch.
Nhưng chắc gì anh hỏi anh ta đã nói.
' Vậy thì tìm anh ta mà hỏi, ra ngoài cho tôi làm việc '.
Dĩ Quân xua đuổi cậu bạn của mình.
Biết là không có kết quả nên cậu lủi thủi ra ngoài.
Thấy bóng lưng của cậu, Dĩ Quân cũng rất xót.
' Mà nè, cô ấy nói là nghĩ phép một tuần, còn đi đâu thì tôi không biết '.
Anh chỉ đóng vai người tốt lần này thôi, còn biết nắm bắt hay không phụ thuộc vào khả năng của cậu ta.
' Sao lại phải nghĩ? ".
Nghe được chút thông tin của cô, cậu gần như hóa thành đứa trẻ.
Truyện Truyện Teen
' Cô ta nói là cần có thời gian để thiết kế cặp nhẫn đính hôn cho tôi và Tuyết Ngôn ".
Anh chỉ biết có sao nói vậy.
Nhưng thái độ của Thế Bân rất khó coi.
Thật sự, Thế Bân chỉ muốn đánh cho tên này một trận.
' Cậu bị điên rồi à, không lẽ cậu không nhận ra cô ấy có...!".
Mà thôi nói với người máu lạnh này cũng vô ích, chỉ hao tốn nước bọt của mình.
' Nhận ra cái gì? '.
Nói không đầu không đuôi ai mà hiểu cho được.
' Mà sao lại chọn cô ấy, sao cậu không tìm người nào có nhiều kinh nghiệm, dẫu sao cô ấy cũng vừa mới vào làm việc ".
Cậu thật sự không hiểu bạn mình đang suy nghĩ cái gì trong đầu.
Tư Châu chắc sẽ đau lòng khi Dĩ Quân đưa ra yêu cầu như thế.
' Tư Châu đúng là còn non kinh nghiệm nhưng tôi biết cô ta có tư duy sáng tạo và những mẫu thiết kế làm cho tôi rất ưng ý '.
Phải công nhận một điều Tư Châu rất giỏi nên anh mới tin tưởng giao cho cô làm.
Chuyện gì cũng biết nhưng lại không biết Tư Châu yêu cậu ta sao.
Nhớ đến vụ cậu ta gắp lửa bỏ tay người là cậu càng thêm tức, dám lừa gạt mình dẫn Tư Châu đến xem cầu hôn.
Làm cậu xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu, chẳng biết đối diện với Tư Châu như thế nào.
' Cậu đúng là không biết điều '.
Cậu tức đến nỗi không còn từ nào để nói.
Đùng
Thế Bân dùng lực rất mạnh để đóng cánh cửa làm cho Dĩ Quân cũng bị giật mình theo.
' Đúng là thất tình vô cái giống như bị điên '.
Tâm tình đang rất tốt lại bị tên này phá hỏng, chửi người ta cho đã rồi phủi mông đi như chưa có chuyện gì xảy ra.
...
Ông bà Hàn thì ngồi thư thả uống nước trà đợi con gái.
' Ông à, Tư Châu khi nào sẽ về '.
Bà Hàn vì quá lo lắng mà không biết mình đang nói gì.
' Bà từ từ, Hàn Tiêu nói có Mộ Đằng theo cùng, có thằng bé tôi cũng yên tâm '.
' Con trai ông đúng là hết nói nỗi, đã hứa sẽ về nào ngờ là quay lưng phút cuối tạo cơ hội cho hai đứa trẻ '.
Tuy là trách Hàn Tiêu quá nông nổi nhưng thật tâm bà rất hài lòng khi tác hợp cho Tư Châu và Mộ Đằng.
Từ nhỏ Mộ Đằng đã sống với gia đình bà, và bà nhìn ra được thằng bé rất yêu Tư Châu nhà này.
Bà không đặt nặng vấn đề môn đăng hộ đối, chỉ cần yêu thương con gái bà hết lòng là được.
' Không phải bà cũng rất tán thành à '.
Ông Hàn cười bất lực với vợ mình.
Miệng nói một đằng nhưng tâm lại đi một nẻo.
' Ừ thì...!như vậy cũng có sao.
Tôi thấy hai đứa nó rất đẹp đôi '.
Bị chồng nói đúng tim đen thì bà cũng đành khai thôi.
' Nhưng nghe đâu Hàn Tiêu nói con bé đang tương tư ai thì phải '.
Nếu đúng như con trai ông nói thì mọi chuyện có vẻ không dễ dàng như vậy.
Ông biết Tư Châu rất lụy tình, một khi đã yêu ai thì rất khó bỏ, tính con bé giống ông, chỉ tội cho Mộ Đằng thôi.
' Ba mẹ...!'...