edit:rồng
"Câm miệng!" Liên Cẩn Viên đang ngủ trong xe chợt lên tiếng. Tô Ngưng Mi quay đầu thì nhìn thấy Liên Cẩn Viên đã tỉnh rồi, phủi phủi quần áo ngồi dậy khỏi ghế, mái tóc màu đen xốc xếch, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy khó chịu, đôi mắt đỏ bừng, bên trong là sự nóng nảy mà Tô Ngưng Mi chưa từng thấy qua trước đây, lạnh lẽo, và hình như có dấu hiệu không khống chế được. dien.dan. le. quy. don
Tô Ngưng Mi nghiêng người đi tới bên cạnh anh, nhẹ giọng hỏi,"Anh làm sao vậy? Anh có sao không?"
Tầm mắt của Liên Cẩn Viên âm lãnh nhìn hai người ngoài xe, dừng lại trên khuôn mặt của Tô Ngưng Mi, nóng nảy và âm lãnh trong mắt dần dần rút đi, ánh mắt cũng sáng lên, anh hôn lên trán Tô Ngưng Mi một cái, cười nói,"Anh không sao, tình huống bên ngoài như thế nào vậy?" Nói xong, liếc mắt nhìn sắc trời bên ngoài, "Ưmh, bây giờ qua trưa rồi"
Mấy ngày nay cũng không nghỉ ngơi tốt, lại liên tục phi kiếm một ngày một đêm, buổi sáng nghỉ ngơi trong xe, bây giờ tỉnh lại đã là bốn giờ chiều.
Trần Kiều Kiều ở trước cửa sổ xe đương nhiên bị Liên Cẩn Viên dọa sợ, nước mắt lưng tròng nhìn người ở bên trong, cũng may không có khóc lên, hình như chỉ có ở trước mặt Tiêu Linh Vũ cô mới không kiêng kị làm nũng, ánh mắt Tiêu Linh Vũ lạnh lẽo nhìn Liên Cẩn Viên.
Tô Ngưng Mi nhìn hai người một cái, nói: "Hai người này là tới tìm một con Kim Mao Khuyển." Nhìn mắt Liên Cẩn Viên còn có tia máu, Tô Ngưng Mi lo lắng, "Anh nghỉ ngơi không tốt đúng không? Anh nên ngủ tiếp đi."
Liên Cẩn Viên đưa tay che mắt một cái, bàn tay quét qua trán, mái tóc đen được kéo lên, để lộ vầng trán đầy đặn, lúc này mới buông tay ra, anh cười một tiếng với Tô Ngưng Mi, "Anh không sao rồi, chúng ta tìm kiếm tiếp không?" Nhìn hai người còn đứng ngoài cửa xe, Liên Cẩn Viên nhìn về phía bọn họ, ánh mắt bình thản, "Chúng ta không thấy chó của các ngươi, các ngươi có thể đi rồi."
Từ nhỏ Trần Kiều Kiều được người Trần gia nâng niu như công chúa nuôi lớn, đi học ở thành phố G bên cạnh cũng có rất nhiều người thích. Mặc dù hiện tại là mạt thế, lúc bắt đầu có bạn học thích cô bảo vệ cô, lúc sau có thêm Tiêu Linh Vũ tới, Tiêu Linh Vũ tiếp tục bảo vệ nàng, dù cho cô là một người bình thường cái gì cũng không biết, trải qua mạt thế rất êm đẹp, chưa từng có bị khó chịu cái gì. d.đ.l.q.đ Nhìn thấy người đàn ông tuấn tú trong xe đối với cô như vậy, trong lòng không phục, nói với anh: "Ngươi hung dữ cái gì? Tôi cũng chỉ là hỏi một chút có thấy Kim Mao Khuyển của tôi ở đâu hay không, chưa từng thấy thì chúng tôi đi là được."
Liên Cẩn Viên nói: " vậy thì nhanh lên đi."
Trần Kiều Kiều quả nhiên lập tức tức giận kéo Tiêu Linh Vũ đi ra bên ngoài trận pháp, đi vài bước ngừng lại ở dưới một cây đại thụ, Trần Kiều Kiều mờ mịt nhìn khắp nơi một vòng, "Tiêu đại ca, anh nói Đậu Đậu của em sẽ chạy trốn đi đâu? Nó rõ ràng rất hiểu chuyện, cho dù là con báo biến dị, Đậu Đậu cũng sẽ không sợ chạy mất"
Tiêu Linh Vũ lạnh lẽo nói: "Không biết!"
Trần Kiều Kiều cũng sắp khóc, "Đậu Đậu đi theo em thật là nhiều năm, coi như gặp phải nguy hiểm vậy cũng sẽ không chạy xa , khẳng định còn ở lại gần chỗ này, Tiêu đại ca, anh ở đây tìm Đậu Đậu với em được không"
Tiêu Linh Vũ nét mặt không có nửa phần dãn ra, vẫn như cũ lạnh bỏ đi, khoanh tay trước ngực tựa vào phía sau đại thụ, "Đợi mấy phút, nếu Đậu Đậu có thể tự mình ra ngoài chúng ta liền dẫn nó đi, nếu không thể chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này, thành phố G không còn an toàn nữa."
Trong lòng Trần Kiều Kiều khó chịu, đang muốn phản bác mấy câu, đột nhiên nhìn thấy một con vật khổng lồ từ đằng xa vọt tới, cô vui mừng xông tới, "Đậu Đậu, Đậu Đậu mày có thể đi ra"
Tô Ngưng Mi và Liên Cẩn Viên nghe âm thanh cũng nhìn ra bên ngoài, cách đó không xa một con chó lớn với chiều cao hơn hai mét và một bộ lông vàng đang chạy về phía này, làm mặt đất chấn động lên, Đại Cẩu vừa chạy vừa cười toe toét miệng rộng, làm cho người ta từ thật xa đã nhìn thấy nụ cười đặc trưng của nó.
Rất nhanh Đại Cẩu chạy tới trước mặt Trần Kiều Kiều thấp xuống đầu lè lưỡi muốn liếm Trần Kiều Kiều, Trần Kiều Kiều lập tức cao giọng nói: "Đậu Đậu không cho liếm ta!"
Đại Cẩu lập tức yên, hướng về phía Trần Kiều Kiều ô ô hai tiếng, đàng hoàng nằm trên đất, hai cái móng vuốt to đặt trước mặt đầu lớn, hốc mắt to bằng đầu nắm tay ngập nước làm bộ đáng thương nhìn về phía Trần Kiều Kiều.
Trần Kiều Kiều sờ sờ cái đầu thấp xuống của Đại Cẩu, cười híp mắt nói: "Mày không thể liếm ta đâu, bây giờ mày cũng lớn như vậy, liếm một cái, trên đầu ta đều là nước miếng của ngươi."
Tiêu Linh Vũ tựa vào trên cây không nhịn được, hai ba bước đi tới trước mặt một người một chó, "Trở lại rồi bay giờ chúng ta đi quốc lộ 124 đi, đi GX, ở đó có bạn tốt của gia gia, ông ấy có máy bay trực thăng, chúng ta ngồi máy bay trở về thành phố B."
Đậu Đậu đã quay trở về, Trần Kiều Kiều tất nhiên không sao nữa, cô vỗ vỗ đầu con chó Đậu Đậu, ngồi lên Đậu Đậu, chỉ huy Đậu Đậu đi tới trước xe Tô Ngưng Mi, nói với Tô Ngưng Mi ở bên trong: " vị tỷ tỷ này, chúng ta muốn đi GX, các ngươi thì sao?"
"Chúng ta tạm thời phải ở lại chỗ này." Tô Ngưng Mi đem đầu ra ngoài cửa xe, ngửa đầu nhìn Trần Kiều Kiều trên người Đại Cẩu, "Các ngươi đi trước đi." Cô còn định tiếp tục tìm người nhà họ Tô ở lân cận thành phố G, nếu không tìm được, cô tính trở về trấn Phù Khẩu.
Tiêu Linh Vũ nhìn Tô Ngưng Mi và Liên Cẩn Viên một cái, lúc này cũng ngồi lên chó lớn của Trần Kiều Kiều rời đi.
Nhìn đi hai người một chó đi xa, Tô Ngưng Mi lúc này mới nhìn về phía Liên Cẩn Viên, anh đang bận nhìn bản đồ, sau đó chỉ vào mấy con đường trên bản đồ nói: "An toàn nhất ở thành phố G là quốc lộ 124 rồi, ở vùng ngoại ô. Hai cái quốc lộ khác phải đi qua thành phố G, trong thành phố G đều là zombie, muốn đi qua rất khó, trên quốc lộ 124 không có người nhà họ Tô, vậy hôm nay chúng ta đi dọc theo quốc lộ 318 và 222 tìm, xem có thể tìm được người nhà họ Tô không, bây giờ đi quốc lộ 318 thử trước thế nào?"
Tô Ngưng Mi nhìn Liên Cẩn Vên đang nghiêm túc chỉ ra đường thẳng, lại nghĩ tới trạng thái bất thường của anh, không khỏi nói: "Anh có sao không? Nếu không có nghỉ ngơi tốt thì nên nghỉ ngơi một chút, không nên cậy mạnh, lúc này không nên vội, anh có khát không? Có muốn uống chút đồ hay không?" Cô lấy ra từ trong ba lô một chai rượu Bồ Đào lúc trước chế riêng. (r: mình tra trên mạng thì trong tiếng trung bồ đào là nho đó >