Đêm tĩnh mịch , lạnh lẽo rét buốt
Ở phía ngoài ban công , tiếng gió thổi gòa vào tiếng cây xào xạc tạo nên những âm thanh quái lạ rợn người.
Bên trong căn phòng người đàn ông ame đạm dựa lưng vào thành giường , chiếc áo sơ mi cởi toang để lộ bờ ngực săn chắc răn rỏi.
Từ cổ đến xương quai xanh lộ rỏ từng dấu hôn đỏ
Khuôn mặt hắn diễm lệ tinh xảo , chưa kể lại vừa mới trải qua cơn kích tình , càng làm tăng thêm nét gợi cảm , quyến rũ.
Nữ nhân vên cạnh hơi thở hỗn hển , từ từ nhích thân lại gần sát hắn ta.
Bàn tay mềm mại không quên sờ chạm lên bờ ngực săn chắc , giọng nói nhỏ nhẹ yêu kiều " Nhậm thiếu hômnay phong độ không bằng mọi ngày , lẽ nào ngày đang có chuyện không vui "
Hắn không vội đáp lại với tay cầm bao thuốc lá , trực tiếp châm lửa đốt cháy.
Khói trắng lập lườn trước mặt , phong thái người đàn ông ảm đạm càng khiến cho người khác không rét mà run
" Nếu hômnay tâm tình Nhậm thiếu không tốt tôi xin phép đi trước " Tư Mã Lệ bên cạnh nơm nớp lo sợ vội vàng lên nằm dậy rút lui.
Nhỡ đâu hắn giận cá chém thớt đá văng cô ta ra chuồng gà thì sao?cái đùi to tướng này cô ta có chết cũng không từ bỏ !
" Tư Mã Lệ , nghe nói sau cô hai khóa có người tên Vương Sở Nhiên "
"..." đáy mắt cô ta khẽ động cơ miệng cứng đờ cố nở ra một nụ cười gượng " Nhậm ..Nhậm thiếu ý anh là sau tôi không hiểu "
Hắn đưa điếu thuốc lá tới miệng rít một hơi sâu rồi từ từ nhả khói ra.
Nhớ lại gương mặt thanh thuần mà ban sáng đã gặp , hắn không khỏi hài lòng nhếch môi .
" Tôi nói vị trí tình nhân của cô Tư Mã Lệ , đến lúc cũng nên nhường cho người khác rồi "
Tư Mã Lệ nghe xong liền chấn động cả kinh , không nghĩ đến việc bản thân mình lại bị hắn đá nhanh đến như vậy.
Tiền bạc lẫn địa vị cô ta còn chưa lấy đủ , sau có thể thỏa lòng rời đi?
Tư Mã Lệ cố găng tỏ vẻ điềm tỉnh nhất có thể , gượng gạo trèo lên thân thể cường tráng kia , không quên ưỡng ẹo làm trò " Nhậm thiếu , từ bao giờ sở thích của ngài lại là mấy đứa nữ sinh ngoan ngoãn tẻ nhạt kia vậy ? loại người như Vương Sở Nhiên cô ta làm sao có đủ trình độ để hầu hạ ngài ? giữa một đứa gà mờ không hiểu biết , thì chọn người am hiểu như tôi không ohair tốt hơn sau , Nhậm thiếu ngày thường không phải nói kĩ năng làm tình của tôi rất giỏi sao, ngài...."
" Tư Mã Lệ từ bao giờ sở thích của Nhậm Địch tôi lại nằm lên một ả đàn bà như cô vậy " Hắn ngừng lại , ngón tay kẹp điếu thuốc từ tốm hướng đến bờ ngực căng đầy kia.
Ngón ta nhẹ nhàng khẩy tàn thuốc rơi xuống khe ngực đối phương , giọng điệu không khỏi chăm chọc Tư Mã Lệ cô vì gì mà leo được lên giường tôi , cô quên mau vậy sao ?
Tư Mã Lệ run lên từng chập , tại sao cô ta lại quên mất điều này , sở thích của Nhậm Địch hắn từ trước đến nay đều là mấy cô nữ sinh đơn thuần mới lớn ?
Chết tiệt !
Phải làm sao đây ? Cô ta bây giờ đã là sinh viên năm cuối rồi , nếu so với một Vương Sở Nhiên mới vừa tròn đôi mươi thì cô ta không thể nào sánh bằng.
Cô ta thực sự không muốn từ bỏ tên nam nhân này !
Tôi sẽ cho cô 5 tỷ nếu cô đưa được Vương Sở Nhiên lên giường của tôi
..Nhậm thiếu ngài đã từng ...để tôi trong tâm chưa ?
Môi mỏng hắn cong lên điệu bộ bỡn cợt đi kèm với khí chất ngạo mãn vốn có Tư Mã Lệ làm người không nên quá tham vọng.
Số tiền tôi cho cô trong thời gian qua , với cô lẽ nào vẫn chưa đủ ?
Tư Mã Lệ mím môi , thứ mà cô ta muốn nào chủ có mỗi tiền ? cô ta còn muốn hắn , muốn có được trái tim của hắn.
Có điều loại người như hắn , đến cùng vẫn chỉ là kẻ không tim.
Được tôi nhất định sẽ đưa được vương Sở Nhiên đến cho ngài
Truyện : Vật Nhỏ Mê Người Của Thẩm Thiếu.