Vật Rơi Tự Do FULL


Kiều Tê hơi ngẩng mặt đón ý nói hùa với anh, một nửa tầm nhìn là Khúc Ức Hành, nửa trên là bầu trời với muôn vàn vì sao nhỏ vụn, cô nghĩ ngày mai hẳn sẽ là một ngày đẹp trời.
Hơi thở ấm áp của Khúc Ức Hành tiến vào khoang miệng cô, đầu lưỡi ướt mềm quấn lấy đầu lưỡi cô, triền miên.
Hồi lâu sau, anh mới buông cô ra, giữa môi răng hai người vẽ ra sợi chỉ bạc lấp lánh.
Bọn họ tiếp tục tiến về phía trước, trên đường đi qua xà đơn trong góc sân thể dục Kiều Tê bỗng nhiên nhớ tới:
"Nghe người trong hội nói năm nay thể dục có thêm mục kiểm tra, nam sinh đu xà nữ sinh hít đất."
Cô hứng thú bừng bừng giới thiệu: "Bọn họ còn nói, có rất nhiều nam sinh đu xà..."
Kiều Tê còn chưa dứt lời Khúc Ức Hành đã đu lên xà làm liên tiếp hơn hai mươi cái mới ngừng lại, anh vẫn treo trên xà đơn.
"......!Lực eo thật tốt."
Cô theo bản năng đếm theo từng cái của anh cuối cùng mới bổ sung lời vừa rồi còn chưa nói hết.
"Eo của anh có được không, em còn không biết à?"
Cô đỏ mặt đi đến trước người Khúc Ức Hành, ngẩng đầu nhìn bộ dáng cao cao tại thượng của anh, anh giống như vị thần đáp xuống trong đêm.

Rõ ràng vừa rồi ăn cơm chỉ nhấp vài ngụm từ ly rượu của Khúc Ức Hành nhưng bây giờ Kiều Tê lại cảm thấy mình có chút say.

"Cách xa một chút anh sợ đá đến em." Khúc Ức Hành nói.
"Bây giờ anh đừng xuống." Kiều Tê đứng gần anh hơn, cởi quần Khúc Ức Hành ra.
"Kiều Kiều?"
Cô bắt lấy côn thịt, tay nhỏ non mịn xoa nhẹ hai cái, đã thấy nó nhanh chóng dựng thẳng lên.
"Kiều Kiều." Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói kìm nén của Khúc Ức Hành
"Em đang muốn.....!Xem lực tay của anh kéo dài hay bên dưới kéo dài hơn à?"
Kiều Tê vẫn không nói lời nào, tiếp tục động đậy, thỉnh thoảng cô còn đánh bạo dùng môi hôn lên, đầu lưỡi cọ qua hành thân thô to của anh.
Sự thật chứng minh, đúng là bên dưới Khúc Ức Hành kéo dài hơn.

Tay Kiều Tê đã mỏi nhừ mới nghe anh nói:
"Buông tay ra trước, Kiều Kiều.

Anh muốn xuống"

Kiều Tê vừa lui một bước, Khúc Ức Hành đã đứng trước mặt cô, anh dẫn Kiều Tê xoay người đi đến chỗ khác, để cô dựa trên tấm rào chắn, ngay sau đó ghé sát vào cơ thể cô, kéo tay cô nắm lấy một lần nữa, cô ngửi thấy mùi rỉ sắt trên tay Khúc Ức Hành.
"Bây giờ to gan thế à?" Chóp mũi Khúc Ức Hành và cô chạm vào nhau.
Xung quanh một mảnh đen nhánh, đôi mắt anh so với màn đêm càng thêm sâu thẳm.

Ánh mắt của Kiều Tê trên người anh còn sáng ngời hơn cả ánh trăng.
"Vâng." trong cổ họng cô phát ra một tiếng nho nhỏ, bày tay lại động đậy, nhón chân hôn lên cằm anh.
Răng cô khẽ cắn cằm anh, Khúc Ức Hành nhắm mắt lại, khi mở ra một lần nữa anh muốn cúi đầu hôn cô lại bị cô dịch xuống dưới, tránh thoát.
Kiều Tê thuận thế cắn lên hầu kết anh.

Sau khi vận động trên người anh toát ra một tầng mồ hôi mỏng, mang theo hương vị dễ ngửi lại có mùi hương độc đáo thuộc về Khúc Ức Hành, làm cho không khí xung quanh cô trở nên sền sệt.
"Học hư rồi." Khúc Ức Hành cái gì cũng không chạm vào, chỉ dùng cằm cọ hai cái trên đỉnh đầu cô.
"Còn không phải học anh à." Kiều Tê liếm hầu kết anh nói.
Phía sau rào chắn, lùm cây um tùm tiếng côn trùng kêu hết đợt này đến đợt khác.
Trong nháy mắt Khúc Ức Hành bắn Kiều Tê theo bản năng lui về phía sau vài bước, bụi cỏ bị cô dẫm lung lay, côn trùng giống như bị dọa chạy lung tung, âm thanh của chúng dần trở nên xa xôi.
Chất lỏng màu trắng ngà bắn đầy tay cô, dính một chút lên chiếc váy màu đen của cô.
Từng giọt từng giọt giống như vô vàn tinh tú trên bầu trời.
...........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận