Ngày Hội sinh viên tuyển thành viên mới Lâm Á Tề tới đăng ký vào Hội bí thư, Kiều Tê còn chưa nói lời nào đã mơ hồ nghe thấy tiếng bình giấm chua đứng cách cô không xa "Khụ khụ khụ" không ngừng.
Cô ở trong lòng âm thầm thở dài một hơi, biết Khúc Ức Hành chắc chắn không vui vẻ, nhưng cầm lấy đơn đăng kí của Lâm Á Tề cậu ta chỉ điền duy nhất Hội bí thư, giống cô lúc trước.
"Cậu...!Có muốn vào hội khác không" Kiều Tê châm chước nói.
"Không."
Khúc Ức Hành giống như lơ đãng bước tới, vốn dĩ chỉ nghĩ nghe lén hai câu, lại vừa vặn nghe thấy Lâm Á Tề nói: "Tôi muốn vào Hội bí thư giúp chị."
Anh tức giận đến ngứa răng, lập tức đứng ở bên cạnh Kiều Tê không đi nữa.
Nhưng mà Lâm Á Tề nói thật.
Cậu ta không phải muốn tự làm mất mặt, một màn trong buổi tiệc tối chỉ cần không ngốc đều biết giữa hai người này không có ai có thể chen vào.
Lần này cậu tới chỉ vì thật sự muốn giúp đỡ Kiều Tê báo đáp cô, không hơn.
Đương nhiên, nếu có thể thuận tiện cách xa Khúc Ức Hành một chút cậu cũng thấy vui mừng.
"......" Lâm Á Tề nói trắng ra khiến Kiều Tê khó xử.
"Chị đang lo lắng cái gì vậy học tỷ."
Tuy là nói như thế nhưng đôi mắt Lâm Á Tề lại ngước lên, từ bên dưới nhìn về phía Khúc Ức Hành đang đứng cạnh cô:
"Anh sợ cái gì?"
Khúc Ức Hành ngại với thân phận của mình không tiện mở miệng, chỉ đặt tay lên vai Kiều Tê, từ trên cao liếc xuống nhìn cậu, cười nhạo một tiếng.
Thân là hội trưởng, Kiều Tê cũng không tiện vì lí do cá nhân mà quyết định giữ Lâm Á Tề, cho nên chỉ bảo cậu chờ thông báo, sau đó nhét việc chọn lựa cho người khác làm.
Ngưu Khải tuân lệnh đi theo hỏi Khúc Ức Hành.
"Nói chuyện bằng năng lực." Khúc Ức Hành chỉ ném cho hắn một câu như vậy.
Nói đùa hả, anh sẽ sợ cậu ta chắc?
Nếu cậu ta muốn tiến vào Hội bí thư vậy để cho cậu mỗi ngày xem anh và Kiều Tê show ân ái.
Lâm Á Tề thật sự có năng lực.
Lần phỏng vấn thứ hai, trong khi thảo luận tập thể cậu đã thể hiện mười phần xuất sắc.
Cho dù Ngưu Khải muốn chụp mông ngựa cũng không thấy được sai lầm của cậu, cuối cùng Lâm Á Tề vào hội bí thư.
Đối với việc này, Lâm Á Tề không có ý kiến.
Tuyển thành viên kết thúc, đội bóng rổ lại khua chiêng gõ trống bắt đầu tổ chức tuyển chọn.
Trừ các thành viên năm tư rời đội còn có Phùng Dật Luân vì chấn thương mà không thể tham gia huấn luyện.
Tính cả Khúc Ức Hành trong đội cũng chỉ có 3 thành viên chính chức và 2 người dự bị.
Lần này bọn họ muốn chọn từ sinh viên năm nhất mấy người để quan sát huấn luyện một thời gian rồi một lần nữa lập thành một đội.
Ngày đội bóng rổ chiêu tân âm hồn bất tan Lâm Á Tề lại xuất hiện.
Tuy là Khúc Ức Hành rất không thích cậu, nhưng sau khi nhìn bọn họ biểu hiện cũng không thể không thừa nhận, Lâm Á Tề trong đợt này không kém thậm chí không phân cao thấp với Phùng Dật Luân.
Nếu, hai người bọn họ có thể phối hợp cùng nhau, nói không chừng cuộc thi bóng rổ sang năm có thể đi sâu vào giành quán quân.
Anh muốn đoạt danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất, anh đã hứa với Kiều Tê.
Nhưng cầu thủ xuất sắc nhất chỉ thuộc về đội quán quân, chỉ dựa vào một mình anh là không thể.
Anh cần Lâm Á Tề, đồng thời anh cũng tự tin sẽ vượt qua Lâm Á Tề, đoạt được cầu thủ xuất sắc nhất.
===
2 chương nữa truyện hoàn...