Vật Thay Thế


Ba người bọn họ đi về phía phòng ăn, Hạ Ngôn lúc này mới đứng dậy, đi tới ngồi đối diện với Hạ Tình.

Trên bàn ăn, Triệu Lệ Vận hỏi thăm Hạ Tình về cuộc thi đấu trong thành phố tiếp theo, việc luyện tập điệu múa kia như thế nào rồi, ba lê hiện đại mới xuất hiện mấy năm gần đây, tương đối mới, không phải ai cũng biết thưởng thức.


Lúc Triệu Lệ Vận hỏi thăm, trên mặt lộ ra sự kiêu ngạo.


Hạ Ngôn yên lặng rũ đôi mắt xuống, yên lặng ăn thức ăn trong chén, hoàn toàn không nói chen vào, giống như người ngoài cuộc tự do bên ngoài.

Cơm nước gần xong, Hạ Du Côn đi nghe điện thoại, Triệu Lệ Vận vào phòng bếp, bưng tổ yến cho Hạ Tình, trên bàn ăn chỉ còn lại hai chị em, Hạ Tình đặt đũa xuống, ngước mắt nhìn Hạ Ngôn.


Cô ta yên lặng đánh giá.


Hạ Ngôn buông đũa xuống, cầm lấy khăn giấy lau nhẹ khóe môi.


Hạ Tình mỉm cười, nhưng trong mắt không hề có ý cười.


Cô ta nói: “Em ở cùng với Văn Liễm?”


Hạ Ngôn dừng lại, ngước mắt: “Đúng vậy.



Hạ Tình sau khi nghe xong, bỗng nhiên cười, gật đầu.


Không biết cô ta cười là có ý gì.


Đầu ngón tay Hạ Ngôn có hơi dùng sức, mới bỏ khăn giấy xuống.


Lúc này, điện thoại trên bàn vang lên, Hạ Ngôn cầm qua, bấm mở xem.


Văn Liễm: [Em về nhà sao? Khi nào quay về?]

Văn Liễm: [Chú Trần sẽ đến đón em.

]


Sau khi Hạ Ngôn trả lời anh thời gian, đặt điện thoại xuống.

Hạ Tình không lên tiếng mà ánh mắt nhìn theo về phía chiếc điện thoại kia.

Mười phút sau, một nhà bốn người ngồi ở phòng khách, Triệu Lệ Vận không ngừng nói luyên thuyên, bảo Hạ Tình nhất định phải tập luyện điệu múa kia cho thật tốt, đến lúc đó bạn bè đều sẽ tới xem, Hạ Tình kéo tay mẹ Hạ, gật đầu.


Hạ Du Côn nhìn Hạ Ngôn, nói: “Chị con đã trở về, con có rảnh thì trở về ăn cơm nhiều hơn, hai chị em ở chung một đoàn múa, nên giúp đỡ lẫn nhau.



Hạ Ngôn mím môi, không mặn không nhạt trả lời.


Lại qua mười phút, chú Trần đến, gửi tin nhắn WeChat cho cô, Hạ Ngôn xách túi tạm biệt với cha mẹ, sau đó xoay người đi ra cửa, sau khi rời khỏi đây, cô hít một hơi thật sâu không khí bên ngoài, sau đó bước nhanh xuống bậc thang, cúi người lên xe, bảo chú Trần lái xe đi nhanh.


Sau khi cô đi.


Hạ Tình đứng dậy, đi tới phòng khách nhỏ, kéo rèm cửa ra, nhìn chiếc xe Mercedes Benz màu đen kia chậm rãi chạy đi, đầu ngón tay cô ta hơi dùng lực.


Sau đó, cô ta buông tay.


Rèm cửa hạ xuống.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận