Ngày hôm sau, Hạ Ngôn xuống xe, đi vào sảnh, cửa thang máy đúng lúc mở ra, Hạ Tình bước ra ngoài cùng Tần Lệ Tử và Lâm Viện, cô ta mặc quần jean, áo ngắn, giày cao gót, mái tóc dài hơi xoăn, cả người trông cực kỳ bắt mắt, khí chất vô cùng nổi bật.
Hạ Ngôn và cô ta cùng nhau đối mặt.
Bước chân Hạ Tình hơi khựng lại, cô ta cười nói: “Chào buổi sáng, em gái.”
Hạ Ngôn mím môi nói: “Chào buổi sáng, chị.”
“Ăn sáng chưa? Chị vừa mới mua một ít đồ ăn sáng để ở văn phòng nhóm B của em.”
Hạ Ngôn ngữ khí nhàn nhạt: “Em ăn ở nhà rồi.”
Ánh mắt Hạ Tình lóe lên, ngay sau đó lại cười nói: “Tốt thôi, nghe nói em muốn tranh cử chức đội trưởng đội múa, cố lên.”
Hạ Ngôn: “Em sẽ cố.”
Hạ Tình gật đầu, “Được, vậy chị đi trước, lát nữa nhớ về nhà ăn cơm.”
Hạ Ngôn “ừ” một tiếng.
Sau đó hai người đồng thời bước đi, hai chị em lướt qua nhau, mắt Hạ Ngôn nhìn thẳng, ý cười trên khóe môi Hạ Tình cũng nhạt dần, trước đây Tần Lệ Tử nhìn thấy Hạ Ngôn thì nói rất nhiều, nhưng ngược lại, hôm nay cô ta đi theo Hạ Tình lại im lặng, chỉ liếc nhìn Hạ Ngôn một cái.
Trái lại là Lâm Viện, cô ta đi lướt qua Hạ Ngôn.
Nhẹ nhàng nói ra một câu.
“Hạ Ngôn à, cô thật sự phải cố lên nha.”
Giọng điệu mang theo ý khiêu khích và khinh thường.
Hạ Ngôn phớt lờ cô ta, đi thẳng vào thang máy, Khương Vân nhìn thấy cô bước vào thì nhanh chóng nhấn nút đóng cửa, cô ấy ôm ngực, nói: “Vừa rồi thấy các cậu như vậy, giống như là sắp đánh nhau tới nơi ấy.”
Hạ Ngôn không trả lời.
Trước khi thang máy đóng cửa, cô nhìn thấy rất nhiều ánh mắt nhìn trộm, xem kịch vui ở sảnh.
Đi theo Khương Vân ra khỏi thang máy, hai người đi về phía phòng tập, vừa vặn đi ngang qua văn phòng của nhóm B.
Trong phòng ồn ào nhốn nháo, mọi người chốc lát thì ồ lên, chốc lát lại nói: “Chị Hạ Tình thật tốt bụng, bữa sáng này rất ngon.”
“Tôi đã xem video chị Hạ Tình tập múa ba lê hiện đại.
Thật sự rất lợi hại nha.”
“Ở đâu? Cho tôi xem.”
“Để tôi gửi nó cho cậu.”
“Đẹp thật, chính là lực đạo này, thật đơn giản, tôi rất mong chờ màn trình diễn của chị ấy ở Bắc Kinh lần này.”
Tất cả đều khen ngợi Hạ Tình, Khương Vân theo bản năng liếc nhìn Hạ Ngôn, Hạ Ngôn mặt không biểu cảm giơ tay đẩy cửa phòng tập ra.
Chỉ một lát sau, cô giáo Từ bước vào, bắt đầu nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn đang luyện tập.