Một lúc sau, hai miếng bít tết được dọn ra, nhà hàng vang lên bản nhạc nghe rất lãng mạn.
Văn Liễm cầm lấy dao nĩa, cắt một miếng đút cho cô.
Hạ Ngôn dừng lại, hai má hơi ửng hồng, cúi người cắn một miếng.
Đôi mắt Văn Liễm sâu thẳm nhìn cô cười, Hạ Ngôn cắn xong miếng thịt thì ngồi trở lại vị trí.
Ăn xong bữa tối.
Vào rạp chiếu phim đã đặt trước ở lầu trên, toàn bộ rạp được dọn dẹp rất sạch sẽ.
Hạ Ngôn kéo Văn Liễm chọn một chỗ ở hàng thứ năm rồi ngồi xuống, chiếc váy dài đến đầu gối làm lộ đôi chân dài trong không khí lạnh, Văn Liễm đưa áo khoác để cô khoác trên đùi, sau đó dựa vào ghế, đặt tay trên tay vịn, nghịch nghịch ngón tay cô.
Tim Hạ Ngôn đập thình thịch, dựa vào tay vịn giữa hai người, nhìn màn hình lớn.
Phòng chiếu phim chìm trong bóng tối.
Câu chuyện bắt đầu.
“Người yêu cũ”, nhìn nữ chính, Hạ Ngôn đã có thể tưởng tượng được tương lai sau này nếu chia tay với Văn Liễm, cô có lẽ cũng sẽ như thế này, sau lưng dần trở nên lạnh lẽo, nhưng cuối cùng cô lại thông cảm cho cô gái xuất hiện trước mặt nam chính, yêu một người đàn ông từng trải qua một mối tình nồng thắm, liệu cô ấy có cảm thấy bất an?
Thậm chí, cô còn cảm thấy tiếc nuối, tiếc nuối vì cuối cùng nam nữ chính lại thật sự trở thành người yêu cũ của nhau.
Hạ Ngôn khóc đến mức không thể kìm được, cô nhìn cô gái kia, phảng phất như nhìn thấy chính mình.
Văn Liễm hai tay ôm lấy mặt cô, xoay người cô lại.
Anh cau mày: “Xem phim mà cũng khóc thành như vậy à?”
Nước mắt trượt dài đến đầu ngón tay, Văn Liễm mím chặt đôi môi mỏng, nắm tay kéo cô đứng dậy, sau đó ôm cô ngồi lên đùi.
Hạ Ngôn lần này trực tiếp ôm lấy cổ anh, nước mắt tí tách nhỏ giọt xuống, bàn tay lớn của Văn Liễm vén tóc cô ra sau, cúi đầu nhìn mặt cô.
“Sớm biết như thế này, anh sẽ không để em chọn đâu, tối hôm qua em mới khóc xong.”
Hạ Ngôn đôi mắt đẫm lệ, nhìn vào mắt anh.
Văn Liễm khẽ thở dài, cúi người hôn lên chóp mũi đỏ ửng của cô, sau đó chặn môi cô lại.
Thân thể Hạ Ngôn lập tức căng thẳng, đầu lưỡi Văn Liễm chen vào, đem cô kéo vào trong ngực mà hôn.
Anh kiềm chế không luồn tay xuống chiếc áo khoác đụng đến đôi chân dài của cô.
Hai phút sau.
Anh ôm ngang eo cô, đi xuống bậc thang, bế cô xuống lầu, cúi người lên xe, vách ngăn được nâng lên, xe khởi động, Văn Liễm ôm cô ngồi trên đùi mà hôn.
Cho đến khi trở lại biệt thự, chiếc xe đậu trong ga ra, thư ký Lý không biết từ lúc nào đã rời đi, Văn Liễm ôm hôn lên trán cô.
Sau khi hít một hơi, anh mới bế người ra khỏi xe, trực tiếp đi thang máy lên tầng trên.
Vào phòng ngủ chính, Văn Liễm cởi bỏ cổ áo, kéo cô sang một bên, quỳ một gối xuống giường, lấp kín đôi môi đỏ mọng của cô lại đồng thời tiến vào.
Hạ Ngôn dùng đầu ngón tay nắm lấy chăn bông, mặt chuyển từ hồng sang trắng.
Anh nắm tay cô, ấn ở trên giường, thỉnh thoảng mười ngón tay lại đan chặt.
Anh tự nhiên dịu dàng chu đáo khiến Hạ Ngôn cảm thấy hoảng hốt.
Một lúc lâu sau, tóc đã ướt đẫm, Văn Liễm hất mái tóc dài sang một bên, nhỏ giọng nói: “Đi tắm nhé? Được không?”
Hạ Ngôn cắn môi gật đầu.
Anh bế cô đi vào nhà tắm.
Lại qua nửa giờ, Hạ Ngôn ngồi ở mép giường lau tóc, nhìn người đàn ông dựa vào thành ghế sô pha nghe điện thoại.
Điện thoại di động trên tay vang lên, là tin nhắn từ đoàn múa, đầu ngón tay Hạ Ngôn vẫn còn ửng hồng, cô cầm lên xem một chút.
Là một vài người trong nhóm B đang trò chuyện.