Sau khi Hạ Tiểu Vũ đi rồi, Tôn Tử Hàn cho người đến thu dọn phòng thì nhìn thấy vết máu trên ga giường nên tâm trạng anh vô cùng bất ổn, anh vừa cảm thấy có lỗi với Kỳ Liên Tuyết Vũ vừa không biết nên làm thế nào để đền bù cho Hạ Tiểu Vũ nữa.
Từ sau hôm thức dậy trên giường cùng Hạ Tiểu Vũ thì tâm trạng của Tôn Tử Hàn luôn bất an, luôn sống nơm nớp lo sợ vì lỗi mà mình đã gây ra.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn thấy Tôn Tử Hàn cứ như người mất hồn liền lên tiếng hỏi: “Anh bị sao vậy bộ gặp chuyện không vui trong chuyện làm ăn hả?”.
Tôn Tử Hàn liền lắc đầu đáp: “Không có”.
“Vậy sao gần đây em thường thấy anh ngồi ngẩn ngơ một mình vậy hả? Gặp phải chuyện gì thì có thể chia sẽ cùng em mà”.
Tôn Tử Hàn ôm lấy cái eo nhỏ của Kỳ Liên Tuyết Vũ đặt cô ngồi lên đùi anh rồi lên tiếng hỏi: “Anh nói là nếu thôi nha, nếu vì một lý do bất khả kháng mà anh làm chuyện có lỗi với em thì em có tha thứ cho anh không hả?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhíu mày hỏi: “Nhưng chuyện đó là gì mới được chứ?”.
Tôn Tử Hàn liền đánh trống lãng: “Thôi đi, anh đùa em một chút thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nghĩ gì đó rồi lên tiếng nói: “Tử Hàn tối mai chúng ta hẹn hò đi, cũng lâu rồi anh và em chưa ra ngoài ăn tối cùng nhau đó”.
Tôn Tử Hàn liền gật đầu đáp: “Được, ngày mai anh đặt bàn trước chúng ta ra ngoài ăn tối cùng nhau”.
Ngày hôm sau, Tôn Tử Hàn hẹn Kỳ Liên Tuyết Vũ đi ăn tối như đã hẹn trước, hai người đã đến nhà hàng đặt phòng trước, lúc nhân viên đang dọn đồ ăn lên thì anh nhận được điện thoại của Hạ Tiểu Vũ nên có chút lúng túng đành ra ngoài nghe.
“Tôi nghe đây Tuyết Dao?”.
Giọng của Hạ Tiểu Vũ ủy khúc vang lên: “Tử Hàn, hôm nay em đi xem mắt bị người ta từ chối rồi”.
“Tại sao vậy hả?”.
Hạ Tiểu Vũ trầm giọng đáp: “Em nói thật với người đàn ông đó em không còn trinh nguyên nên anh ta đã từ chối còn sĩ nhục em nữa hu hu em phải làm sao đây?!”.
Chuyện lần trước Tôn Tử Hàn uống say bị hạ thuốc đã lấy đi lần đầu tiên của Hạ Tiểu Vũ luôn khiến anh áy náy đến tận bây giờ, hôm nay cô lại vì chuyện đó mà bị người ta từ chối anh càng cảm thấy bản thân mình có lỗi hơn.
“Tử Hàn, anh đến đây ngồi với em một lúc có được không, em thấy buồn quá”.
Tôn Tử Hàn chần chừ cuối cùng cũng hỏi địa chỉ nơi mà Hạ Tiểu Vũ đang ở để đến an ủi cô, anh sợ là cô vì chuyện bị người ta sĩ nhục mà nghĩ quẩn nên cảm thấy vô cùng lo lắng trong lòng.
Lúc Tôn Tử Hàn quay trở lại, Kỳ Liên Tuyết Vũ tỏ vẻ hiếu kỳ hỏi: “Tử Hàn, là ai gọi mà sắc mặt anh nghiêm trọng vậy hả?”.
Tôn Tử Hàn đành nói dối: “Hợp đồng bên công ty anh có chút vấn đề với đối tác chắc là anh phải đến đó giải quyết gấp”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ gật đầu: “Em hiểu rồi, không sao đâu anh cứ đi đi”.
Tôn Tử Hàn nhìn vẻ mặt ngây ngô tin tưởng mình của Kỳ Liên Tuyết Vũ thì cảm thấy vô cùng có lỗi: “Tiểu Vũ cho anh xin lỗi đã hẹn là cùng em ăn tối vậy mà lại vì công việc mà bỏ em lại một mình rồi”.
“Không sao đâu, chúng ta là người trẻ tuổi bên cạnh hạnh phúc gia đình còn phải lo xây dựng sự nghiệp, anh cứ đi đi lát nữa em tự về sau được mà”.
Tôn Tử Hàn gật đầu: “Được, lát nữa anh sẽ tranh thủ về sớm với em”.
Nói rồi Tôn Tử Hàn vội vàng lái xe đến quán cà phê mà Hạ Tiểu Vũ đang ngồi để an ủi cô ta, vừa nhìn anh đến cô ta liền bày ra bộ mặt đầy nước mắt.
Hạ Tiểu Vũ ôm chầm lấy Tôn Tử Hàn: “Anh đến rồi, ngày hôm nay đúng là tệ em gặp một tên xấu xa đã nói những điều cay độc hắn bảo rằng đứa con gái thất thân như em sau này không ai thèm cưới đâu hu hu hu”.
Hạ Tiểu Vũ thừa biết Tôn Tử Hàn là người có trách nhiệm với tất cả những việc mà anh làm ra vì vậy luôn lấy chuyện lần đầu tiên của mình ra làm điểm yếu khiến anh đồng cảm, khiến anh cảm thấy áy náy có lỗi.
Tôn Tử Hàn nhìn thấy Hạ Tiểu Vũ như thế thì cảm thấy rất là đau lòng liền đưa tay lau nước mắt cho cô ta: “Tôi xin lỗi Tuyết Dao, toàn bộ những chuyện này đều do tôi mà ra hết, tại tôi mà em mới bị người ta sĩ nhục chuyện trinh tiết”.
“Thôi bỏ đi, thời buổi này còn đem chuyện đó ra nói thì đúng là không đáng mặt đàn ông chút nào, chỉ sợ hắn ta sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh của Kỳ Liên mà thôi”.
Tôn Tử Hàn rủ mắt: “Xin lỗi Tuyết Dao tôi là người đã có gia đình nên anh không thể nào chịu trách nhiệm với em được hết, tôi không để Tuyết Vũ bị tổn thương vì tôi được”.
“Em hiểu mà, không sao đâu, em biết danh tiếng của hai bên gia đình rất quan trọng còn cảm nhận của Tuyết Vũ nữa chúng ta cứ xem như chuyện đó chưa từng xảy ra đi, để một mình em chịu đựng là đủ rồi”.
Tôn Tử Hàn nhìn thấy Hạ Tiểu Vũ một mình chịu thiệt vẫn một lòng nghĩ đến gia đình và hạnh phúc của Kỳ Liên Tuyết Vũ thì anh càng cảm thấy áy náy có lỗi hơn, anh thật sự rối không biết nên làm thế nào mới hợp lý vẹn toàn cả đôi bên nữa.
Lạc Vy Vy đi làm bài họp nhóm cùng đám bạn ngay cái quán cà phê mà Tôn Tử Hàn và Hạ Tiểu Vũ đang ngồi, lúc cô bước vào quán là lúc là Hạ Tiểu Vũ lao đến ôm lấy Tôn Tử Hàn nên cô đứng thẫn người ra nhìn.
Lạc Vy Vy cau mày tự hỏi “Sao anh Tử Hàn và chị Tuyết Dao đều ở đây vậy kìa, nhìn hành động cử chỉ của họ không bình thường lắm cứ như là tình nhân vậy, đặc biệt là ánh mắt tình cảm mà chị Tuyết Dao nhìn anh Tử Hàn”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ vừa đứng dậy đi về thì nhận được điện thoại của Lạc Vy Vy: “Mình nghe đây Vy Vy, trùng hợp ghê mình còn đang tính tìm cậu nè”.
”
“Cậu tìm mình có chuyện gì không Tiểu Vũ?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền giải thích: “Mình và anh Tử Hàn hẹn nhau đi ăn tối nhưng mà rốt cuộc anh ấy có việc đột xuất nên đi mất rồi, mình ăn một mình thì chán nên bảo nhân viên bên nhà hàng đóng gói mang về, tính qua nhà tìm cậu ăn chung với mình cho vui nè”.
Lạc Vy Vy nhíu mày: “Chời, anh Tử Hàn bỏ cậu lại một mình luôn hả?”.
“Công việc mà phải chịu thôi, với lại tụi mình còn trẻ song hành với tình yêu gia đình còn có sự nghiệp mình phải thông cảm cho anh ấy chứ”.
Lạc Vy Vy liền nói: “Cậu tin người quá rồi đó có ngày mất chồng mà không hay đó nha”.
“Cậu nói vậy là có ý gì vậy hả Vy Vy?”.
Lạc Vy Vy cúp máy ngang khiến cho Kỳ Liên Tuyết Vũ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lúc cô bấm số tính gọi lại thì thấy Lạc Vy Vy gửi mấy tấm hình qua Zalo nên nên mở lên xem.
Kỳ Liên Tuyết Vũ khá bất ngờ khi nhìn thấy Tôn Tử Hàn và Hạ Tiểu Vũ ngồi cạnh bên cạnh nhau vô cùng tình tứ.
[Hình này cậu lấy ở đây ra vậy hả Vy Vy??].
[Mình vừa gặp hai người bọn họ ở quán cà phê A đây nè, Tiểu Vũ mình cảm thấy mối quan hệ giữa hai người đó không bình thường chút nào hết cậu nên cẩn thận với chị Tuyết Dao thì hơn].
Kỳ Liên Tuyết Vũ đứng thẩn người ra, bộ quần áo mà Tôn Tử Hàn đang mặc trên người là do hôm nay cô chọn còn giúp anh thắt caravat làm sao mà sai cho được chứ.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhíu mày thầm nghĩ “Nhìn hình thì chị Tuyết Dao đang khóc hình như rất là thương tâm, nếu chị gặp chuyện sao không gọi cho mình mà lại gọi cho Tử Hàn chứ, rốt cuộc hai người họ là mối quan hệ gì đây?!”.
Sau đó rất nhiều lần Tôn Tử Hàn lỡ hẹn với Kỳ Liên Tuyết Vũ hoặc là hay ra ngoài lúc nửa đêm khiến cho cô cũng hoài nghi là anh có người thứ ba bên ngoài nhưng lại không nghĩ đến người đó là chị gái mình.