Mộ Dĩ Mai liền chen ngang vào: “Cô nói cho rõ ràng nhé, Tuyết Dao chỉ muốn cảm ơn Tử Hàn đã giúp nó lấy được hợp đồng đóng phim nên mới mời Tử Hàn ăn bữa cơm thôi, cô không hiểu chuyện mà ngang nhiên vu khống chị gái như thế là tội lắm đó biết không hả?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cố kìm lòng lại lên tiếng đáp: “Nếu chỉ đơn giản như thế thì đâu có gì để nói đâu mẹ, chị ấy là người yêu cũ của Tử Hàn lại năm lần bảy lượt hẹn gặp riêng lúc đêm khuya nếu là mẹ thì mẹ có tức giận không hả?”.
Kỳ Liên Thời Nhân ngẩn người ra: “Con bảo Tuyết Dao là người yêu cũ của Tử Hàn sao?”.
“Phải, hai người bọn họ đã quen biết nhau từ trước khi anh ấy quen biết con, bây giờ con không muốn chị ấy hẹn gặp riêng chồng con vậy nữa”.
Kỳ Liên Thời Nhân cau mày: “Tuyết Vũ à, ban đầu hôn sự này vốn là của Tuyết Dao vì chị con thất lạc mới để con gả thay…”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cau mày đáp lại: “Lúc ba cần thì một hai gả con đến Tôn gia, bây giờ chị trở về rồi có phải ý ba là kêu con nhường chồng lại cho chị ấy?”.
Kỳ Liên Thời Nhân liền lắc đầu: “Ba không có ý đó, nhưng mà là chị em trong nhà con đừng có quá cay nghiệt với Tuyết Dao được không dù sao nó cũng mới trở về nhà không bao lâu hết”.
“Ba nói chị ấy đừng đến gần Tử Hàn nữa thì gia đình này chắc chắn sẽ không có sóng gió nổi dậy đâu”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nói rồi liền tức giận rời đi, cô cảm thấy rất tủi thân khi ai cũng đứng về phía của chị gái chẳng có ai hiểu cho cô hết.
Kỳ Liên Tuyết Vũ hẹn Lạc Vy Vy đi uống rượu ở bar, cô uống rất nhiều nhưng lại càng tỉnh táo ra mà không hề say.
Lạc Vy Vy thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ bưng ly rượu lên liền ngăn cản lại: “Đủ rồi cậu uống nhiều lắm rồi đó Tiểu Vũ à”.
“Mình vẫn còn tỉnh táo lắm, cứ để mình uống đi”.
Lạc Vy Vy thở dài: “Lại là vị chuyện của anh Tử Hàn và chị Tuyết Dao hả?”.
“Nếu như hai người đó không phải người yêu cũ thì đã không có chuyện để nói rồi, cậu nghe người ta nói câu [Tình cũ không rủ cũng tới] chưa, mối quan hệ giữa hai người bọn họ là như vậy đó”.
Lạc Vy Vy liền lên tiếng an ủi Kỳ Liên Tuyết Vũ: “Cậu đừng có như vậy nữa mà, phải phấn chấn lên anh Tử Hàn là chồng của cậu còn chị Tuyết Dao không là gì hết”.
Lúc Kỳ Liên Tuyết Vũ và Lạc Vy Vy đứng dậy đi về thì vô tình gặp Kỳ Liên Thời Cung đi ra cùng đám bạn, hình như anh say rồi.
Kỳ Liên Tuyết Vũ biết Lạc Vy Vy từ nhỏ đã đem lòng yêu thích Kỳ Liên Thời Cung nên đẩy anh trai cho Lạc Vy Vy tạo cơ hội cho cô.
“Vy Vy cậu đưa anh hai tới khách sạn gần nhất nghỉ đi”.
Lạc Vy Vy ngẩn người ra: “Cái này…còn cậu thì sao hả?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền đáp: “Mình gọi Tử Hàn đến đón mình, một công đôi chuyện sẵn tiện giả vờ say làm lành với anh ấy”.
Lạc Vy Vy gật đầu đáp: “Được”.
Lạc Vy Vy lái xe của Kỳ Liên Thời Cung đến một khách sạn cao cấp, lấy phòng rồi dìu anh đi lên.
Lạc Vy Vy đỡ Kỳ Liên Thời Cung nằm xuống giường, do anh nặng quá nên cô cũng ngã nhào lên người anh, cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh rất gần.
Kỳ Liên Thời Cung say quá rồi nên không còn nhận ra được là ai đang ở bên cạnh mình nên mè nheo lên tiếng: “Triệu Ái Na anh yêu em”.
Thoáng qua trong mắt của Lạc Vy Vy là sự mất mát và đau thương, cô vội gạt tay của Kỳ Liên Thời Cung ra ngồi dậy đứng thẩn người nhìn anh.
“Triệu Ái Na mà anh ấy nói có phải là đại tiểu thư của Triệu gia không?” Lạc Vy Vy tự hỏi lòng mình.
Kỳ Liên Thời Cung cứ nói mớ: “Ái Na, anh yêu em, anh nhất định sẽ cưới em làm vợ”.
Lạc Vy Vy nghe thấy như thế thì cõi lòng tan nát liền một mình rời khỏi khách sạn đi lang thang trên đường trở về khu chung cư cũ của mình, cô khóc rất nhiều bản thân cô từ lâu đã nhận định được là mình không xứng với Kỳ Liên Thời Cung nhưng ngặt nỗi cô lại đem lòng ngưỡng mộ yêu thích anh nhiều năm như thế đâu phải nói bỏ là bỏ được ngay.
Tôn Tử Hàn nhận được cuộc gọi của Kỳ Liên Tuyết Vũ thì lập tức chạy đến quán bar đón cô, lúc nhìn thấy cô uống say ngồi mình bên vệ đường thì anh liền cau mày lo lắng.
Tôn Tử Hàn cởi áo khoác ra khoác người của Kỳ Liên Tuyết Vũ rồi lên tiếng trách móc: “Nửa đêm nửa hôm em còn ăn mặc phong phanh ngồi ngoài đường sẽ cảm lạnh cho mà xem”.
Lúc Tôn Tử Hàn đỡ Kỳ Liên Tuyết Vũ đứng dậy cô đã vòng tay ôm lấy anh rồi thổn thức lên tiếng hỏi: “Anh vẫn còn lo lắng cho em sao?”.
“Đương nhiên là phải lo rồi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cũng uống khá nhiều mặt cô phơn phớt hồng nhìn Tôn Tử Hàn bằng ánh mắt long lanh trong trẻo: “Anh còn giận em không?”.
Tôn Tử Hàn liền lên tiếng dỗ dành cô: “Là lỗi của anh nên anh không có giận em, mình cùng về nhà nha, sau này đừng có uống nhiều như thế nữa”.
Tôn Tử Hàn bế Kỳ Liên Tuyết Vũ lên theo kiểu công chúa, đặt cô ngồi trong xe rồi lên tiếng nói: “Anh xin lỗi Tuyết Vũ”.
“Em không cần anh xin lỗi, em chỉ cần anh đừng có rời xa em mà thôi”.
Tôn Tử Hàn gật đầu: “Được rồi, đời này kiếp này anh sẽ không bao giờ rời xa em đâu”.
Hạ Tiểu Vũ lại đến chỗ của Tống Minh, trong lúc hai người ân ái với nhau thì đột nhiên Hạ Tiểu Vũ cảm thấy bụng dưới truyền đến cảm giác đau đớn, mặt cô ta trắng bệch nên hai người phải đến bệnh viện.
Bác sĩ khám cho Hạ Tiểu Vũ rồi nói với cô: “Trời ơi, cô đang trong giai đoạn đầu của thai kỳ lại là lần đầu tiên mang thai cần phải cẩn thận chứ, quan hệ mãnh liệt quá không có được đâu, nên hạn chế qua ba tháng đầu tiên đi”.
Hạ Tiểu Vũ nhíu mày: “Ý bác sĩ là tôi có thai sao?”.
“Phải đã được gần ba tháng rồi, cô nên hạn chế chuyện chăn gối một chút mới tốt cho thai nhi, để tôi đi nói chuyện này với chồng cô biết”.
Hạ Tiểu Vũ liền giữ tay của bác sĩ lại rồi nói: “Bác sĩ chuyện này để tôi nói với anh ấy được rồi”.
Sau khi rời khỏi bệnh viện Hạ Tiểu Vũ lấy lý do sức khỏe nên về biệt thự Kỳ Liên gia luôn, cô ta ngẫm nghĩ rất lâu với vẻ mặt đăm chiêu “Đứa bé trong bụng mình là của Tống Minh, khoảng thời gian mình có nó cùng trùng khớp với chuyện hiểu lầm của Tử Hàn nếu mình lấy đứa bé làm cái cớ thì Tử Hàn có trở về bên cạnh mình không”.
Ban đầu Hạ Tiểu Vũ tính nói chuyện mình có thai cho Tôn Tử Hàn biết nhưng sau khi nhìn thấy tình cảm của anh và Kỳ Liên Tuyết Vũ lại tốt đẹp thì lại có toan tính khác.
Kỳ Liên Thời Nhân và Kỳ Liên Thời Cung bàn với gia đình sẽ tổ chức sinh nhật của Kỳ Liên Tuyết Dao và Kỳ Liên Tuyết Vũ thật là hoành tráng bởi vì hai cô con gái này sinh trùng một ngày.
Hạ Tiểu Vũ nghe thấy như thế liền lên sẵn một kế hoạch độc ác trong đầu muốn hãm hại Kỳ Liên Tuyết Vũ không ngốc đầu dậy nổi.
.