Vệ Linh Phong

Phạm Tuyên nhanh chóng mang hòm thuốc chạy tới.

Khám xét một hồi phát hiện ra chỗ thắt lưng Vệ Linh Phong có một vết bầm tím khiến người kinh tâm.

Không biết y đã nhịn đau bao lâu.

” Hoàng thượng, công tử trước đây trường kỳ dùng thuốc tránh thai, thuốc dù gì cũng có ba phần độc, độc này tổn thương xương cốt lại thêm thời gian mang thai ăn uống không đầy đủ càng khiến xương cốt thiếu nuôi dưỡng. Hiện tại cột sống đã tổn thương cần tĩnh dưỡng nhiều. Sau này cũng nên chú ý nếu không sẽ tự nhiên bị gãy xương”.

Huyễn Phượng nhíu mày, Vệ Linh Phong từ trước đến giờ đã bao nhiêu lần tự tổn thương bản thân?

” Thêm nữa” Phạm thái y nói tiếp ” bồn cốt yếu, lúc sở sinh có thể không chịu được áp lực mà vỡ vụn. Sẽ không đi lại được nữa”.

Phượng Huyễn mi gian càng nhíu chặt. Hắn nhìn Vệ Linh Phong đang nằm trên giường mà đau lòng. Tâm hắn lại trào lên sự xót xa cùng yêu thương vô hạn. Phải, yêu thương Huyễn Phượng yêu Vệ Linh Phong. Hắn là đế vương nên hắn dám nhìn thẳng vào cảm xúc của mình, hắn yêu một người trên người đầy thương tổn Vệ Linh Phong.

Vệ Linh Phong vì cột sống bị tổn thương chỉ có thể nằm trên giường. Đôi khi sẽ ngẫu nhiên đọc sách.

Lúc Huyễn Phượng tới là thấy Vê Linh Phong đang đọc sách, nhẹ nhàng tới bên y,bàn tay không yên phận mà dặt lên bụng y xoa xoa. Vệ Linh Phong yên lặng nhìn hắn.

“ Hài tử có ngoan không?” Phượng Huyễn ân cần hỏi.

“ Cũng khá tốt”Vệ Linh Phong đáp rồi đặt tay lên bụng.

Quá khứ vẫn như bóng ma đeo bám, tuy vậy hài tử trong bụng là vô tội Vệ Linh Phong lúc đầu bài xích nhưng sáu tháng qua cũng dần dần chấp nhận.

“ Lưng ngươi sao rồi,còn đau nhiều không. Mỗi làn hài tử đạp chắc ngươi cũng chịu không ít khổ” Phượng Huyễn nói.

“ Không sao. Bảo Bảo đâu rồi?”Huyễn Phượng lúc tới đây không thấy Vệ Ngữ Nghi chạy loạn ngoài sân liền hỏi.

“ Tỷ tỷ đang cùng Lạc Họa náo dưới bếp, bảo phải nấu cháo sen bát bảo”Vệ Linh Phong ôn nhu nói.

“ Vậy sao? Ngươi có muốn chơi cờ không?” Phượng Huyễn hỏi.

“ Bệ hạ” Vệ Linh Phong lên tiếng, vừa nói y vừa lật chăn lên toan xuống giường.

Phượng Huyễn vội ngăn y lại

“ Ngươi có việc gì? Thái y vẫn chưa cho ngươi xuống giường đâu”

“ Thần có một chuyện muốn cầu xin”

“ Được,ngồi lên giường rồi nói” Huyễn Phượng đỡ Vệ Linh Phong ngồi ngay ngắn lại.

“ Tỷ tỷ vừa sinh ra thần trí không được tốt, thần muốn nuôi dưỡng nàng cả đời nhưng e mọi người sẽ bàn ra tán vào. Bảo bảo từ nhỏ đã chịu không ít khổ, vì vậy thần muốn nhờ hoàng thượng ban hôn, tìm một vị quan trong triều chính trực thật thà, đã có chính thất. Tất nhiên không phải là thành thân thật mà chỉ là sự gửi gắm của đệ đệ này, mong tỷ tỷ có nơi nương tựa”.

Phượng Huyễn liền đồng ý, hắn mỗi lần thấy Vệ Linh Phong không nề hà bản thân hoài thai nặng nề chăm sóc Vệ Ngữ Nghi Phượng Huyễn lại cảm thấy có chút ghen tỵ cùng thương xót.

Phượng Huyễn ở lại một chút rồi đi xử lý tấu chương Vệ Linh Phong nhìn theo bóng lưng Phượng Huyễn rời đi, trong lòng có chút mơ hồ.

Vì hợp ý, nên rất nhanh hôm sau Huyễn Phượng đưa Lưu Tề tới gặp Vệ Linh Phong.

“Công tử” Lưu Tề thi lễ, mắt nhìn nam nhân xinh đẹp vô cùng, bụng lại to thành một vòng trong lòng có chút khinh miệt. Hôn sự này hắn tới là để từ chối,hắn với phu nhân lưỡng tình tương duyệt không chấp nhận lấy Vệ Ngữ Nghi.

“ Lưu đại nhân chớ đã lễ, ta không dám nhận” Vệ Linh Phong ngồi trên giường, mặc áo gấm màu xanh vội ngăn cản Lưu Tề hành lễ. Phượng Huyễn thấy vậy liền phất tay áo nói:

“ Lưu ái khanh bình thân, thưởng tọa”

“ Hoàng thượng, thần không thể đồng ý hôn sự này được” Lưu Tề lập tức vào chuyện chính, ghế cũng không ngồi.

“ Đại nhân là chê tỷ tỷ của ta” Vệ Linh Phong không vui nói.

” Phu nhân trong nhà đoan trang, chu đáo, theo vi thân từ thủa hàn vi thần không thể cô phụ nàng” Lưu Tề không nhìn Vệ Linh Phong mà chắp tay thưa với Phượng Huyễn.

Vệ Linh Phong nhìn Lưu Tề, một thân chính trực, lông này rậm, mắt sáng lại biết ân nghĩa liền cười. Vén chăn bước xuống giường. Phượng Huyễn muốn cản lại nhưng không kịp, Vệ Linh Phong đã quỳ trước mặt Lưu Tề.

“ Lưu đại nhân, Vệ Linh Phong hôm nay quỳ tại đây xin giao phó tỷ tỷ cho ngài. Thành thân lần này không phải là thành thân thật, chỉ là tại hạ muốn tìm một người để gửi gắm chăm sóc tỷ tỷ” Vẹ Linh Phong nói rất chân thành, sự yêu thương và bảo hộ của y với tỷ tỷ khiến Lưu Tề cảm động.

“ Ngươi mau đứng lên” Huyễn Phượng thấy Vệ Linh Phong hơi nhíu mày, biết y chưa khỏe hẳn liền bắt y nằm lại trên giường.

“ Vệ công tử, là tại hạ chưa hiểu rõ mọi chuyện. Nay nếu Vệ công tử muốn gửi gắm tỷ tỷ thì Lưu Tề cũng không ngại”

“ Đa tạ Lưu đại nhân”

“ Được rồi, nếu Lưu khanh đã đồng ý vậy hôn sự cũng tiến hành sớm đi. Khanh về nhà chuẩn bị, mười năm ngày nữa rước dâu”. Phượng Huyễn thấy Lưu Tề đã đồng ý cũng không muốn giữ người ở lại nữa.

“ Vậy vi thần xin cáo lui”

Lưu Tề vừa ra khỏi điện thì Vệ Linh Phong nhìn Phượng Huyễn bối rối, có điều muốn nói lại thôi.

“ Hoàng thượng. Có thể cho tỷ tỷ xuất giá từ trong cung không?”

Vệ Ngữ Nghi dù thần trí không tỉnh táo vẫn là con gái Vệ gia, xuất giá cũng phải từ Vệ gia. Tuy nhiên, nghĩ tới phải đặt chân vào Vệ gia tay y đã không tự chủ nắm chặt.

Phượng Huyễn nắm tay y

“ Đừng tự làm bị thương mình. Trẫm sẽ phong Bảo Bảo thành Bảo quận chúa, cho phép xuất giá từ trong hoàng cung”

“ Đa tạ hoàng thượng” Vệ Linh Phong rụt tay về,khách sáo nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui