Vệ Sĩ Không Thời Hạn


Ngày cuối tuần là lúc hồ tay trở nên sống động nhộn nhịp hơn hắn mọi ngày , nhưng cả Bình An và Đình Trung đều không phải là người yêu thích nơi náo nhiệt.

Cậu rồi nên ghế bập bênh* ở vườn hoa đọc sách thư dãn , cái nắng nhạt nhoà giao mùa từ thu sang đông .
Nhấp môi uống hụm trà bá tước* nhẹ nhàng hướng thụ ngày chủ nhật yên bình này.

Bình An nằm trên ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi rồi dịu em chìm vào giấc ngủ , gió heo may mang theo những khí lạnh đi qua những đám hoa nhỏ trong khu vườn .
Trong lúc cậu nằm hưởng thụ như vậy thì ở sopha phòng khách Đình Trung đang phát mệt với đống công việc hắn tăng ca.

Tuy là mệt mỏi như thế nhưng hắn lại không mất ngủ hay nghe thấy những âm thanh ầm ĩ đau đớn trong đầu nữa.

Từ lúc gặp cậu bản thân hắn đã gần như thay đổi có lẽ mọi cái điên đấy của hắn là do mất ngủ cũng với những âm thanh gào thét đó mà tạo thành.

Giờ không còn rồi tính tình sẽ tứ khác tốt trở lại .
Nhìn dì Hoa đưa chăn mỏng cho chú Tư :" cậu chủ tầm này đã ngủ rồi , trời lạnh như vậy phải mang chăn ra nếu không sẽ ốm mất ."
Không để chú nhận việc hắn đã nhận lấy chăn mà đi ra vườn.


Dì Hoa thấy vậy kiền lắc đầu thở dài .
" tuy lúc đầu Trần thiếu gia tình cách có chút khiến người khác sợ hãi và không coi ai vào mắt nhưng giờ đã đỡ rồi nhỉ ?"
" đứa nhỏ đó mong là không phụ lòng của Bình An ." Chú Tư nhẹ nói với vợ mình
dì Hoa nhìn chú mà không nói nhưng ánh mắt trìu mến thủ thỉ với chú Tư :" chúng ta đã già rồi , chuyện của cậu chủ chúng ta cũng không lo được như xưa nữa em chỉ mong khi hai ta về già có thế giống ông bà Năm mà thôi ."
" thế mà hồi mới cười em nói muốn ngắm cảnh đêm lãng mạng ở paris cơ mà."
" anh thế mà còn nhớ sao ?"
Dì Hoa nhớ lại nhưng năm tháng không quên lúc đó mà đôi mắt cong lai hạnh phúc .
" em nói xem sao tôi quên được , chúng ta đợi Bình An xử lí xong mọi chuyện sẽ xin phép thằng bé mấy tháng đi du lịch vòng quanh châu Âu thế nào ?"
Tuy hai con người bọn họ đã hơn 45 tuổi rồi nhưng tình cảm còn đó năm tháng ấy không phải tinh yêu của cả hai vẫn vĩnh cửu như ban đầu .
Cảnh cảm động vừa rồi Đình Trung nào có thấy , hắn đi rất nhanh nhưng lại không dám phát ra tiếng động .
Đi đến gần cậu động tác dịu dàng đắp chăn lên , nhìn thấy cuốn sách của shakespeare mà cậu đọc dở cầm lên gấp lại đặt sang bàn để ấm trà.

Ngẩn ngơ thẫn thờ nhìn cậu , nhìn khuôn mặt xinh đẹp tựa như thiên sứ ngủ say giấc .
Nhưng chính lúc đó hắn ánh mắt hắn lại chú ý đến một thứ khác là ngôi nhà kính đó.

Như bị ai kéo đi hắn vô thức đến gần đó nhưng mới bước được nửa đường liền tỉnh táo quay người đi về chỗ cậu.

Vừa đi hắn nghĩ sao bản thân mình lại muốn đến đó , dù có là tò mò đi nữa cũng không được đến gần.

Đúng là thói quen của việc không để ai vào mắt mà ra , vì hắn trước này thích làm gì thì làm dù người khác không thích hay cấm làm hắn đều theo ý mình hết.

Chính là như vậy nên hắn mới đi đến nơi đó trong vô thức Thật may là hắn tỉnh đúng lúc .
Đi lại bên cậu mà thì thấy đôi mắt đen xinh đẹp của cậu nhìn hắn.

" à em tỉnh rồi ."
Giọng nói trầm của hắn mang theo chút chột dạ , cậu lấy hai tay xoa thái dương rồi nhìn hắn bất đắc dĩ mà nói :" em mong anh không đến ngôi nhà kính đó ."
" bản tình tò mò thôi những anh sẽ không đến đó nên em không phải lo ."
Nhưng thấy cậu vẫn tỏ vẻ không vui hắn dỗ dành nói :" anh mới mua được một túi trà Kim Qua Cống* em có muốn thử không ?"

Thấy trà ngon cậu liền vui vẻ kêu hắn mau ẩn xe vào nhà để uống trà.

Cậu vui như thế làm hắn thấy mình bỏ bao tiền ra mua trà cho cậu uống cũng được thú vui tao nhã như vậy hắn cũng thích .
Mọi người trong nhà nhìn túi trà trước mặt cũng kinh ngạc trợn tròn mắt.

Ông Năm như không tin vào mắt mình chỉ vào túi trà mà lắp bắp nói :" k..im ...qua ..

công ."
Đồng vợ đồng chồng , Bà Năm cũng phỉa cảm thán :" cả đời không nghĩ một này sẽ thấy được loại trà này ."
Chú Tư nhìn vợ mình cẩn thận pha trà mà thở dài :" thú vui này của cậu chủ nhỏ nhà chúng ta đốt tiền quá ."
Khi dì Hoa mang trà ra , Bình An đã rất háo hức rồi , nhìn hơi nóng từ chén trà bay lên Đình Trung phải nhắc cậu cẩn thận không bỏng lưỡi .
Uống trà trong hạnh phúc kiến đôi mắt cậu lấp lánh , chỉ qua một chốc cả ấm trà đã hết lam cậu chưa hết thèm.

Nhìn đứa nhỏ này cơm canh không thích ăn chỉ nghiện trà thôi , còn bày ra bộ mặt dễ thương này ai chịu nổi.

Hắn vđưa tay ra véo mà cậu , tuy là không thích nhưng vừa uống đồ người ta tặng xong cậu cũng lười để ý .
" em đừng lo tôi mua tận 1 kg lần cơ , tôi cũng mang tín dương mao tiêm sang nữa cơ mà ."
" nhiều vậy ? Anh mua bao nhiêu tôi thanh toán giả anh ."
Thấy cậu muốn ra mình tiền anh liền véo luôn bên mà còn lại :" thằng nhóc này coi như là anh cảm ơn em đi , nhờ có em anh mới bớt đau đầu với mất ngủ đấy ."
Vì lí do quá thuyết phục chứ không phải cậu ham hố mấy cân trà đó đâu nhé.


* ghế bập bênh
* trà bá tước (Earl Grey )
*Trà Kim Qua Cống hay còn được gọi là Trà Cống, Trà Phổ Nhĩ, Trà Nhân Đầu Cống.

Trà có nguồn gốc từ Phổ Nhĩ, Vân Nam, Trung Quốc.

Trà Kim Qua Cống thường là những loại trà ủ.

Thời gian ủ càng lâu thì giá trị trà càng cao bởi lúc này, hương thơm và vị trà càng đậm đà.
Hiện nay, do nhu cầu thưởng trà và sưu tầm trà ngày càng gia tăng mà thời gian trà xuất bán đã được rút ngắn.

Những phẩm trà Kim Qua Cống trên thị trường hiện nay thường là trà có 2 - 3 năm tuổi.

Giá trung bình trên thị trường của trà Kim Qua Cống là khoảng 3.5 triệu nhân dân tệ/kg, tương đương 12.5 tỷ VNĐ/kg.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận