Vì Anh Đã Đến

Tháng 9, hạ đi thu đến.

Bên khung cửa sổ

An Nhiên khoác trên mình chiếc áo bông ấm màu trắng sữa.Tuy đã che chắn cẩn thận nhưng mỗi khi gió thu lạnh lẽo thổi qua, cơ thể không tự chủ liền rùng người một cái.

Hơn 30 phút nữa mới đến giờ vào lớp, cô lặng người nhìn xuống sân trường chỉ có vài bóng người, ánh mắt không giấu khỏi sự suy tư muộn phiền.Bỗng cô cảm nhận được nhiệt độ ấm áp từ bàn tay to lớn đặt lên bả vai mình:

" Nhiên Nhiên! Mai là sinh nhật tớ, nhớ tới đó "

Cô chậm rãi xoay người về phía trước.Nhìn người con trai cao ráo anh tuấn trước mặt, lạnh giọng đáp:

" Xin lỗi, mai tớ có việc rồi.Quà của cậu tớ tặng sau"

Gương mặt chàng trai không giấu khỏi sự thất vọng.Chưa kịp hỏi thêm gì thì đã nghe được giọng nói lảnh lót văng vẳng bên tai

" Anh Văn Khánh "

An Nhiên chăm chú nhìn cô gái đang ôm chặt cánh tay chàng trai. Khuôn mặt vô cùng thanh tú, vóc dáng thướt tha uyển chuyển.Nhìn hai người cười nói thân mật trông thật xứng đôi.

Văn Khánh mỉm cười, đưa tay vuốt lấy vài sợi tóc mai trên trán cô gái, giọng nói ấm áp cất lên:


" Giới thiệu với cậu đây là Ánh Mai, bạn gái của tớ!"

Ánh Mai đưa mắt nhìn từ đầu đến chân An Nhiên, nở nụ cười trên môi

" Em nghe anh Văn Khánh nhắc về chị nhiều lắm!Chị là cô bạn thân nhất của anh ấy.Sinh nhật ảnh chị nhớ đến góp vui "

" Mình có việc đi trước, mai gặp"

Tiếng bước chân vội vã vang lên.An Nhiên lao ra khỏi lớp, nước mắt từ khi nào đã lăn dài trên gò má.Cô ngồi gục xuống ghế đá, trách bản thân quá yếu lòng

"Cũng chẳng phải lần đầu"

Người như Văn Khánh nổi tiếng phong lưu " trêu hoa ghẹo nguyệt ", bên cạnh vốn chẳng thiếu các bóng hồng.Những mối tình chớp nhoáng liên tục của cậu ấy dường như cô đã quá quen thuộc.

Tiếc cho mối tình đơn phương ba năm của cô chẳng có được quả ngọt.Người thông minh như cậu ấy, sớm đã biết tình cảm cô dành cho cậu đâu phải bạn bè.Nếu đã không thích thì đừng gieo hy vọng, người với trái tim đầy vết xước vẫn chỉ là cô.

"Ba năm rồi "- Cô nở nụ cười chua xót

Cô cảm thấy bản thân bị xoay như chong chóng.Khi cậu ấy hẹn hò, bản thân An Nhiên liền tìm mọi cách để tránh mặt Văn Khánh.Sau chia tay, chỉ cần một cuộc điện thoại, cô liền trở thành " con cún " ngoan ngoãn chạy đến, an ủi cậu.


Một vòng lặp cứ thế mà tiếp tục.An Nhiên đeo chiếc headphone, nghe bài hát yêu thích:

Yêu người nhưng em giữ cho riêng em thôi

Yêu người em ngu ngốc khóc riêng em thôi

Hay vì em chưa biết biết yêu ai bao giờ

Biết thương ai bao giờ

Nên đêm hờ hững trôi

Anh hờ hững xa

Đau lòng quá

Ai chẳng muốn bản thân là nữ chính trong câu chuyện tình ngọt ngào.Ai cũng muốn có một cái kết thật viên mãn, trọn vẹn bên người mình thương.Thế nhưng chẳng mấy ai có được điều mình muốn.Tình đầu vốn thường dang dở.

Cái khoảng khắc nhìn thấy người mình thích tay trong tay với cô gái khác thì lòng mới chịu tin, người ta từ đầu đến cuối, vốn dĩ chưa từng là của mình.

Là do bản thân cô chấp niệm khó buông, tự mình đa tình.

các nàng góp ý giúp tớ nha!

nếu nàng thích bình chọn nhé ❤


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận