Vì Anh Thật Ngốc

32.
-Em có bị ai theo đến đây ko đó?
-Ko anh ơi, à có mà bị em cắt đuôi rồi...
-Vậy cũng nguy hiểm quá. -Trường Giang vật vã ngồi dậy, nó hơi hoản
-Anh đừng ngồi dậy...
Trường Giang hình như đau lắm, anh hí hoáy viết cho nó gì đó vào mảnh giấy nhỏ rồi nhét vào tay nó.
-Cất kĩ đi, mật mã két sắt của anh trong ngân hàng "Gringet", lỡ anh có bề gì thì còn có người biết mà lấy nó ra.
-Nó là gì hả anh?
-Tài liệu mật, em phải bảo đảm chúng được lấy ra an toàn và đến tay Minh Nhật nha!
-Là sao anh... Anh muốn làm gì Minh Nhật nữa?
-Thôi em mau rời khỏi đây đi, nguy hiểm lắm đó.
-Anh phải giải thích rõ ràng cho em, anh Quân nói anh đang nhúng tay vào chuyện của "DREAMLOVE".
-Sao lại gọi là nhúng tay... Hắn ta gặp em sao?
-Nói đi có phải anh đã sắp đặt kế hoạch *** hại để trả thù Minh Nhật vì em ko yêu anh đúng ko?
-Cái gì? Em nói gì vậy Bánh Dâu?
-Em đã biết hết rồi, anh đừng giấu em nữa, em sang đây vì muốn anh thôi làm những chuyện xấu xa ấy nữa đi.
-Em hiểu lầm rồi, giờ ko còn thời gian để anh giải thích nữa đâu, em đi mau đi...

-Ko em ko đi...
.
.
.
-Áaaa...
Nó bị bịt miệng từ phía sau... Nó cố ú ớ... Huhu gì thế này...
Tay chân nó bị trói lại...
Một đám người xông vào, quen quá, có cả ông lái taxi cho nó ban nãy nữa, ông cũng bị trói khắp người, vào trong nhà rồi thì bọn chúng vất ông sang một bên.
Thì ra là bọn người đã theo dõi nó từ sáng >_ Gì vậy, nó ko hiểu chuyện gì đang xảy ra hết. Trường Giang cũng bị bắt trói vào thành giường... Nó thì đứng trong góc phòng... Nó sợ quá huhu...
Bọn người đó sao khi trói xong xui nó và Trường Giang thì ko làm gì nữa, chúng gọi cho ai đó, chắc là tên chủ mưu trong việc theo dõi và bắt trói nó này.
Huhu...
"Rầm..."
...
Cánh cửa được đạp bung mạnh... Nó cố nhoài người ra dòm xuống...
Thêm một băng đảng khác nữa...
Trời sao mà lắm rắc rồi thế :((
Nó khóc lúc nào hok hay... hu..hu...
Bọn những tên theo dõi nó vội chạy xuống tham chiến...
Nó nghe những tiếng súng đùng…đùng.. cứ thay nhau nổ ầm cả căn nhà hoang lên…
Đây là Mỹ... Nó quên mất đây là Mỹ... Người ta đấu nhau bằng súng đấy :((... Ko phải là dao là gậy như ở Việt Nam đâu :((...
Nó sợ, càng lúc càng sợ...
-Bánh Dâu...Bánh Dâu...
Nó ngước nhìn.
Là anh,
Minh Nhật của nó...
Sao mới lúc sáng bảo ở Việt Nam cơ mà. ?_?
...
Minh Nhật cởi trói cho nó, nó ôm chầm anh khóc huhu...

Vì nó sợ...
Vì nó lo...
Và vì nó nhớ...
...
-Sao anh lại ở đây? Hức...hức...
-Minh đi em ở đây nguy hiểm lắm.!
Một chàng trai khác cũng đã cởi trói cho Trường Giang, nó ko quen anh chàng này, nhìn lạ quá.
.
Sau này thì nó mới được biết đó là Phan Thanh bạn trai của Hạ Nhi và là người đã tìm nó ở Úc nhưng ko thành. Là cái anh chàng hơi xanh xao đội nón lưỡi trai xụp xụp đó.
...
Nhưng sao nó vẫn ko hiểu chuyện gì đang xảy ra thế này...
Bên dưới đạn ko còn nổ đúng đùng nữa.
Thay vào đó là những tiếng "rầm...rầm...bốp...bốp..." từ những cuộc ẩu đả bằng tay bằng gậy. Trên sàn nhà bê bết vết máu me...
Nó níu chặt lấy Minh Nhật.
Bốn đứa xuống lầu chuồn ra sau bếp để rời khỏi bằng cửa sau...
Nhưng tai họa lại ập đến...
Bọn theo dõi nó ban sáng gọi thêm đồng minh...
Lần này bọn chúng bao vây và vào bằng 2 ngõ trước sau. Phan Thanh thì bị thương ở chân, Trường Giang băng bó ở bụng, thành ra tụi nó ko thể đi nhanh được đâm ra bị chận liền ngay sau ngõ.
4 đứa, nhưng có đến 2 anh chàng bị thương và 1 cô gái thì làm sao chống cự nỗi bọn côn đồ ấy...
Kết quả là cuộc hỗn chiến bên trong nhà đột ngột dừng lại.

Nó, Minh Nhật, Trường Giang và Phan Thanh bị bắt ngược vào trong và trói chặt.
...
-Xong xui rồi đại ca.
-Mày làm tốt...
...
Trong căn nhà ẩm thấp tối tăm này bỗng có thêm một người bước vào...
Anh ta cho 2 tay vao túi quần nhếch mép cười đắc ý...
Anh ta tiến lại gần chỗ đang trói 4 đứa...
Có 3 đứa lạ hoắc anh ko muốn quan tâm...
Anh ta dừng lại trước người thứ 4...
.
.
.
Dừng lại trước Minh Nhật...
Anh đưa con dao sáng loáng lên nghoe nguẩy...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận