Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Thú triều đi tiên phong bởi phi điểu phi long thú, đúng hạn xuất hiện.

Đối diện với những kẻ có cánh này, mọi năm các chiến sĩ bộ lạc Trường Hà nhiều lắm dùng côn gỗ vót nhọn ném lên trời, hoặc nhân lúc chúng đáp xuống nghỉ ngơi, giăng bẫy bắt chúng, thu hoạch ít ỏi, nếu bất hạnh gặp phải hung cầm, ai gây họa cho ai không dễ nói.

Có mấy loại phi long thú thể hình lớn, đặc biệt thích săn bắt nhân loại, chúng luôn kết thành đàn xuất hiện, mấy trăm trên ngàn con, phủ trời lao tới, dỡ nhà, bắt người ăn người, nơi chúng đi qua, chỉ có bộ lạc lớn thực lực cường đại có thể kháng cự, bộ lạc nhỏ vừa lực thực kém chút chỉ có kết cục cả tộc hủy diệt.

May mà chúng rất hiếm khi chiếu cố bộ lạc ở Hắc Sắc sâm lâm, nhưng mỗi lần xuất hiện, đều là một tai họa không hơn không kém.

Còn có một vài hung cầm, chúng không thích hành động tập thể, tính phá hoại cũng không lớn như thế, nhưng chúng thích ăn trẻ con nhân loại. Chúng giỏi ẩn náu, cũng rất có kiên nhẫn, một khi có mục tiêu, chúng sẽ trốn trong bóng tối chờ đợi thời cơ, thời cơ vừa đến, chúng sẽ bắt trẻ con rồi chạy, bốn chân làm sao có thể đuổi được kẻ có thể bay trên trời?

Trân mắt nhìn con mình bị bắt đi, làm cha mẹ có thể không hận sao?

Cho nên, khi thú triều bay xuất hiện, các phụ huynh có kinh nghiệm đều nhốt con mình trong nhà, cố gắng không cho chúng ra ngoài.

Nhưng, năm nay thì khác, mọi người không chỉ không sợ phi cầm thú triều đi qua bộ lạc, ngược lại, còn chủ động tìm kiếm tông tích chúng.

So với năm ngoái, đường phi cầm thú triều chọn vẫn cách một khoảng với vùng Hắc Sắc sâm lâm, Bạch tính thời gian, để lại hai quân đoàn thú nhân ở bộ lạc phòng thủ, dẫn quân đoàn thuần nhân và hai quân đoàn thú nhân khác đến con đường chúng trở về chờ đợi.

Các chiến sĩ trốn trong lùm cây hoang vừa mọc mầm, đợi nửa ngày, trên trời quả nhiên xuất hiện lượng lớn phi cầm.


Lần này ra ngoài, chiến sĩ thuần nhân và chiến sĩ thú nhân đều có mang cung tên, trên mũi tên bôi vu dược đại vu và Vu Nặc cùng nấu ra. Loại vu dược này là Ngô Nặc dùng mấy loại dược liệu khác nhau, phối hợp nấu ra, sau khi cho kèm thêm vu lực, loại vu dược này không có độc tính chí mạng, nhưng có tác dụng gây tê rất mạnh, một khi bị mũi tên cọ thương, loại vu dược không màu không mùi này sẽ theo huyết dịch lan tỏa toàn thân trong thời gian cực ngắn, khiến kẻ trúng thuốc không cách nào cử động.

Loại vu được Ngô Nặc phối chế ra, hiệu quả kéo dài tùy theo lượng thuốc và năng lực chịu đựng của kẻ trúng phải, chút ít bôi lên mũi tên, đối phó phi cầm vóc dáng không quá mười cân, hiệu quả kéo dài khoảng 30 phút căn bản không thành vấn đề.

Phi cầm bay qua đầu càng lúc càng nhiều, Bạch hạ lệnh một tiếng, các chiến sĩ đã rục rịch nãy giờ lập tức rút mũi tên ra, thoáng cái tên bay đồng loạt, vô số phi cầm rú lên rớt xuống đất, cảnh tượng cực kỳ hoành tráng.

Đàn chim bị kinh hách nhanh chóng tản ra, các chiến sĩ chỉ kịp bắn ba đợt tên, chim bay trên đầu đã đổi đường hết.

Dù là thế, thu hoạch cũng phong phú ngoài dự liệu, các chiến sĩ đã rất lâu chưa ăn no, sau khi được Bạch cho phép, nhanh chóng đi nhặt phi cầm bị bắn rớt.

Lần đầu tiên dùng cung tên thực chiến, kỹ thuật bắn của các chiến sĩ dù có tốt cũng không tốt đến đâu, tuy bắn ba đợt, đối tượng còn là thú triều điểu mật độ cực lớn, nhưng bình quân một người còn không nhặt được hai con điểu thú.

Những phi điểu bị bắn rớt, chân chính vì mũi tên chí mạng không đến ba phần, phần nhiều là bị vu dược trên mũi tên làm tê té xuống.

Nhưng, bất kể nói sao, thắng lợi lần đầu đã để cho các chiến sĩ cao hứng.

Nhặt con mồi, rút mũi tên gỗ cứng xuống, đầu mũi tên hoàn hảo có thể lại bôi vu dược tiếp tục sử dụng, đầu mũi tên bị hư không thể dùng cũng thu lại, khi rảnh lấy dao đá mang theo bên người mài lại, lần sau cũng có thể dùng như mới.

Bạch chọn đợt điểu triều này chủ yếu là thú mỏ chim, thú mỏ chim vóc dáng đều khá lớn, ngoại hình khá giống vịt hiện đại, tuy không mập non nhiều thịt như chim thịt được tận tâm nuôi dưỡng trong bộ lạc, nhưng bình quân mỗi con cũng nặng hai ba cân, trong phi cầm hoang, đã tính là lớn.


Chiến sĩ sớm đã đói mờ mắt, chẳng chú trọng nhiều như thế, bắt điểu thú đã nửa sống nửa chết, qua loa vặt lông rồi bắt đầu gặm sống. Chiến sĩ thuần nhân còn đỡ, một con điều thú mỏ vịt nặng hai ba cân moi sạch nội tạng rồi ăn, chưa đến trình độ nửa no, nhưng ít nhất không đói đến phát hoảng. Chiến sĩ thú nhân lượng ăn lớn, vặt lông bỏ nội tạng, lại bỏ xương cốt, một con điểu thú mỏ vịt cũng chỉ còn một cân thịt, nhét vào bụng không chỉ không lắp đầy bụng, còn thấy càng đói hơn.

Ăn xong đợt điểu thú mỏ vịt săn được, Bạch dẫn các chiến sĩ đổi chỗ săn mồi tiếp.

Lặp lại vài lần, các chiến sĩ cuối cùng đã lắp bụng được kha khá, vung tay bắt đầu săn điểu thú cho bộ lạc, so với các chiến sĩ một mũi tên trúng một con, hiệu suất săn bắt của Bạch quả thật kinh người.

Hắn một mình cầm lưới cá thật lớn, dùng hay côn gỗ chia ra chống đỡ hai phần trên dưới lưới, hai tay túm hai đầu lưới không có côn gỗ, dùng tốc độ cực nhanh bay lên trời, đi ngược gió, sức gió thật lớn trực tiếp thổi lưới thành hình khí cầu, Bạch cầm một đầu lưới lao vào đàn chim, cấp tốc bay ngược, đàn chim bị kinh sợ căn bản không kịp phản ứng, đã bị hắn nhét vào lưới cá, chớp mắt, lưới đã nhét đầy điểu thú.

Để tránh đàn chim lao khỏi lỗ lưới, vừa chạm đất, Bạch đã ném dược phấn Ngô Nặc đích thân phối vào chúng, không được mấy phút, cả đám ngất hết.

Sau đó lại để thú nhân thủ hạ dùng dây thừng và dây mây đã chuẩn bị trước, giúp cột cánh và hai chân điểu thú, dược hiệu tan hết cũng đừng mơ chạy!

Cũng chỉ có Bạch đại miêu cực thích ăn cá bắt cá, mới có thể nghĩ được tiện chiêu dùng lưới cá bắt chim ╮(╯▽╰)╭.

Đàn điểu thú coi như xui xẻo độc hại, một lưới này, tính ít cũng có thể bắt được hai ba trăm con điểu thú, lúc nhiều có thể bắt sáu bảy trăm, một mình hắn đó thể so với cả một đoàn!

Bạch không chỉ hãm hại phi cầm, phi long thú ai ai cũng tránh không kịp hắn cũng dám hại. Nhưng, phi long thú luôn kết bạn mà đi, chúng khác với long thú bình thường không thể bay, bầu trời mới là chiến trường chính của chúng. Bạch dù có lợi hại cũng chỉ có một mình, cho dù lực chiến đấu của phi long thú còn lâu mới sánh kịp long thú hình thể lớn, dùng sức một mình đơn độc khiêu chiến cả tộc đàn đối phương hiển nhiên không mấy hiện thực, nhưng, lặng lẽ theo sau chút giết chết mấy con tụt ở đuôi, Bạch vẫn làm được.


Phi long thú không thể so với phi cầm bình thường, vóc dáng nhỏ cũng một hai trăm cân, vóc to có thể lên đến ba năm trăm cân, nhiều thịt hơn phi cầm nhiều.

Bạch dẫn các chiến sĩ dừng lại trên hoang nguyên, truy bắt điểu triều không ngừng săn mồi, con mồi săn được, được chiến sĩ đi tới tiếp ứng cuồn cuộn vận chuyển về bộ lạc, khi thứ trong rừng có thể ăn ngày càng nhiều lên, mọi người cuối cùng thoát khỏi bóng ma đói bụng, có càng nhiều tinh lực đi khai hoang trồng ruộng, nung gạch xây nhà vân vân.

Lúc đầu đào đủ hai mươi hầm để cất giống khoai trắng, mỗi hầm đều có mấy chục ngàn cân giống khoai trắng, tuy thời gian trước vì thật sự không có thức ăn, không thể không mở hai hầm, giống còn lại cũng nhiều hơn số giống năm ngoái đi thu gom khắp nơi.

Ngô Nặc nhớ hồi trước thân thích trồng khoai tây, sẽ ủ mầm, sau đó sắt khoai tây đã mọc mầm thành lát, rồi mới chôn xuống đất. Y từng nghe thân thích nói, khoai tây trồng thế này tính riêng sản lượng củ có lẽ thấp hơn khoai tây không sắt một chút, nhưng cùng là giống, sau khi sắt như thế, tổng sản lượng nhiều hơn không sắt nhiều.

Khoai lang còn đỡ việc hơn khoai tây, chỉ cần cắm dây khoai cũng có thể sống hơn nữa còn kết quả, sản lượng cũng không thấp.

Vị khoai trắng nằm giữa khoai lang và khoai tây, rất nhiều tập tính cũng giống hai thứ này.

Năm ngoái, Ngô Nặc đã từng thử nghiệm, y sắt hơn mười củ khoai trắng mọc mầm, có vài củ có thể sắt thành ba bốn lát, nhiều thì có thể sắt thành bảy tám lát, sau khi trồng, gần như toàn bộ đều sống, cuối cùng quả kết ra quả thật không nhiều như khoai trắng trồng cả củ, kích cỡ cũng nhỏ hơn chút, nhưng sản lượng tổng thể thì nhiều gấp ba thậm chí nhiều hơn lúc chưa sắt.

Còn về cắm dây khoai, Ngô Nặc cũng từng thử, lực sinh mạng của khoai trắng vô cùng ngoan cường, dây khoai sống sót và cũng kết một vài trái, nhưng có thể do thời gian cắm vào quá trễ cũng có thể vì nguyên nhân khác, cuối cùng quả kết ra chỉ lớn bằng một phần ba khoai trắng bình thường, nhưng kỳ thật cũng không tính là nhỏ, xấp xỉ khoai tây vụ thu ở quê Ngô Nặc, một ổ ít thì có hơn ba bốn củ nhiều có thể lên sáu bảy củ, sản lượng không kém hơn khoai tây bình thường.

Hiện tại bộ lạc Trường Hà cái gì cũng thiếu, duy chỉ không thiếu đất.

Đưa mắt nhìn, xung quanh bộ lạc toàn là đất phì nhiêu vô chủ, cứ như một bảo tàng thật lớn phủ bụi nhiều năm.

Hiện tại có chìa khóa mở bảo tàng này, sao có thể không nhân cơ hội tận dụng?

Trong mùa xuân, nhiệt độ cao, hạt giống ngủ say cả mùa đông, có nước và độ ẩm thích hợp, làm gì có đạo lý không nhanh chóng nảy mầm?


Nhiệt độ dưới hầm vốn đã cao hơn bên ngoài, rất nhiều giống khoai trắng còn chưa lấy khỏi hầm đã mọc mầm.

Túi mầm nhẹ chạm rất dễ bị rụng, trong quá trình di chuyển, mọi người không thể không cẩn thận hết sức.

Khoai trắng vừa ra khỏi hầm, lập tức được chôn vào ụ rơm trộn phân ươm giống, trong nhiệt độ cao cùng độ ẩm với dưỡng chất đầy đủ, khoai trắng đã mọc mầm gần như mỗi ngày mỗi dạng.

Ngô Nặc tay cầm tay truyền thụ kinh nghiệm sắt giống cho các giống cái khéo tay, rất nhanh, các giống cái đã nắm vững yếu lĩnh, sắt còn linh hoạt thuần thục hơn Ngô Nặc.

Khoai trắng sắt xong, dùng tốc độ nhanh nhất trồng vào đất đã khai hoang.

Đàn gia súc còn lại không bao nhiêu của bộ lạc cũng dốc sức khai hoang, mỗi ngày cắm đầu ăn cỏ non trên đất hoang, thịt mỡ trên người tích lũy với tốc độ dễ thấy.

Đáng nhắc tới là, trải qua một mùa đông, trẻ con mới ra đời trong bộ lạc tuy không nhiều, nhưng gia súc mới sinh lại nhiều. Heo thú đặc biệt mắn đẻ, một con heo thú mẹ có thể sinh một ổ ba bốn con con, nhiều thì mười một mười hai con. Gần như heo thú mẹ mỗi nhà đều sinh con, mùa đông chỉ có dây khoai phơi khô và vỏ khoai để ăn, tuy có thể lắp bụng, nhưng dù sao dinh dưỡng có hạn, heo thú mẹ không đủ sữa cho tụi con bú, đàn con đều không khỏe mạnh gì lắm, có đứa thậm chí còn chết yểu.

Nhưng, mùa đông vừa qua, sau khi cỏ non mọc lên, đàn heo thú mẹ lập tức có lượng lớn thức ăn tươi non nhiều nước, người béo lên, sữa cũng trở nên đầy đủ hơn, rất nhanh, đàn con có đủ thức ăn, đứa nào cũng giống như được thổi hơi, lớn nhanh chóng, mập tròn hơn.

Năng lực sinh dục của răng dài và heo thú không phân trên dưới, răng dài con mới sinh chỉ tính sơ đã có trên ngàn con. Răng dài dứt sữa sớm, đàn răng dài con vừa mọc lông đã bắt đầu theo mẹ học tự tìm cỏ non ăn, mỗi ngày ăn no ngủ đủ không cần lo lắng thiên địch gì đó, đàn răng dài con dùng thân thể mướt lông mập tròn chứng minh cái gì gọi là tâm thanh thản người mập tròn.

Năng lực sinh sôi của chim thịt cũng không tồi, nhưng mùa đông thiếu thức ăn, gần như tất cả trứng chim thịt đều bị mọi người xem thành thức ăn, chỉ có Ngô Nặc vất vả cực khổ gom được hơn trăm trái trứng chim thịt, hiện nay số trứng chim thịt này đã được mấy con chim thịt cái trong nhà ấp nở, nhìn sau lưng chim thịt cái đi theo một xâu chim thịt con tròn vo, Ngô Nặc cảm thấy không có chuyện gì càng khỏe khoắn hơn.

So ra, năng lực sinh sôi của bò man, dê, nai gạc vân vân yếu hơn, một bào thai chỉ có thể đẻ một hai, hai ba con. Nhưng lực sinh mạng của đám con rất mạnh, gần như sinh ra đã biết chạy biết nhảy, hiếm khi chết yểu, tốc độ dứt sữa và tốc độ sinh trưởng đều rất nhanh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận