- Này~ cô làm gì ở đây vậy? Sao không nghe điện thoại của chị Yumi? Cô có biết mọi người rất lo cho cô không?…
Hàng loạt câu hỏi được đưa ra, nhưng Sora không hề trả lời. Cô chỉ biết ngồi và khóc…
- Cô sao vậy? Có chuyện gì thì phải nói chứ…
Key càng hỏi, Sora càng khóc nhiều, cô òa lên như một đứa trẻ khiến Key bối rối, không biết nên làm gì….
- Bình tĩnh lại nào? Cô sao vây Sora?
Key ngồi xuống cạnh Sora. Nhưng bỗng anh cứng người. Sora ôm chầm lấy anh và tiếp tục khóc không ngớt.
- Em phải làm sao đây? – Sora nói trong tiếng nấc.
“Em?”
- Anh trai em găp tai nạn….
Sora không hề để ý là cô đang ôm Key rất chặt…
- Bình tĩnh nào, đừng khóc nữa mà….
Key trấn an Sora trong khi bản thân anh cũng đang không bình tĩnh. Nhận ra mình đang ôm Key, Sora vội buông tay, lúng túng.
- X..xi..in…lỗi…
Key nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
- Chuyện gì xảy ra với anh trai cô vậy?
- Anh ấy….găp tai nạn giao thông……trấn thương rất nặng….Mẹ tôi nói không cho tôi về vì tôi mới đi làm, chưa ổn định cuộc sống….nói tôi yên tâm….nhưng sao tôi yên tâm được chứ…… – Tiếng nói vẫn lẫn với tiếng khóc của Sora.
Key chỉ biết ngồi đó, im lặng. Anh chẳng biết làm gì với một cô gái đang khóc nức nở thế này….
- Ở kia!
Giọng của Taemin từ đầu sân bên kia, rôi cả bọn chạy lại chỗ Sora và Key…
- Em làm gì ở đây Sora? Sao vậy? – Yumi lo lắng.
- Chị~ – Sora ôm lấy Yumi và tiếp tục khóc.
- Có chuyện gì vậy? – Onew hỏi Key.
- Anh trai Sora gặp tai nạn giao thông…
Bây giờ thì tất cả đều im lặng, không có âm thanh gì ngoài tiếng khóc của Sora….
Chợt chuông điện thoại của Sora reo, nhạc chuông của cô bây giờ chính là Lucifer bản live mà hôm trước cô đã lén thu lại.
“Geobu hal su eopneun neo.ae maryeok.eun Lucifer….”
“Cô ấy ghi âm lại sao? Lại còn để làm chuông điện thoại nữa”
Key cười vẩn vơ một mình, tiếng chuông nghe thật vui tai.
- Mẹ~ – Sora mếu máo.
- Con gái, yên tâm nha, anh con không sao rồi nhé.
- Thật ạ?
- Ừ, thôi, đừng khóc nữa, cố gắng làm việc con nhé.
- Vâng, con chào mẹ…..
- Ssao rồi? Anh trai em không sao chứ? – Yumi sốt ruột.
- Anh trai em qua thời kì nguy hiểm rồi…
- Vậy thì tốt rồi, chúng ta về phòng thôi, em lạnh quá…. – Jonghyun chỉ với một chiếc áo phông trên người đang run lên bần bật.
- Áo khoác của anh đâu? Sao không mặc? – Key vô tư hỏi.
- Cậu còn hỏi sao? – Jonghyun quát lên – Thế áo cậu đâu sao cậu không mặc? Lại mặc áo tôi hả?
Key nhìn chiếc áo mình đang mặc rồi im re, không nói được gì nữa
- Jonghyun, xin lỗi anh, chắc anh lạnh lắm… – Lúc này Sora đã mỉm cười.
- Sao em lại xin lỗi anh chứ? Anh không sao, chúng ta về thôi….
Mọi người lại vui vẻ đi về, nhưng Key thì vẫn không vui…
- Cậu vẫn nghĩ đến chị Mina hả? – Key ngồi xuống cạnh giường Key.
- Làm sao em không nghĩ được….
- Thôi, đừng nghĩ nữa, ngủ đi, mai còn phải đi làm nữa.
Jonghyun đứng dậy đi về phòng. Còn Key thì thở dài rồi trùm chăn kín mít, nhưng anh vẫn chẳng thể nào ngủ được khi nghĩ đến Mina….
*****
Ba ngày sau….
- Chào em, Sora…
- A! Chào chị Hyemin!
- Chân của em còn đau không?
- Dạ, nó hết đau rồi, nhưng em chưa thể đi giày cao được.
- Ừ, vậy là tốt rồi, thôi chị đi nha…
- Vâng, em chào chị…
Sora vui vẻ cúi chào Hyemin rồi đi thẳng đến phòng tập của SHINee.
- Sao hôm nay không thấy chị Yumi nhỉ? – Taemin nhìn quanh rồi bỗng tròn mắt – Chị Sora?
- Chào mọi người, em đi làm rồi…
- Chân em….
Onew ngó xuống chân Sora. Hôm nay cô đi giày thể thao, trông hơi lạ nhưng có vẻ hợp với phong cách ăn mặc của Sora.
- Nó không sao rồi… – Sora nở nụ cười quen thuộc.
- Mọi người – Jin bước vào, thông báo – Hôm nay Mina nghỉ phép.
- Thế bọn em mặc gì? – Taemin ngây thơ hỏi.
- Thích mặc gì diễn cũng được ạ? – Jonghyun cười thầm, vẻ mặt mong chờ.
- Tất nhiên là không. Mina đã chuẩn bị sẵn đồ diễn cho các cậu rồi…
Nụ cười trên môi Jonghyun tắt phụp, nhưng Key lại khẽ cười. Tâm trạng anh đã khá hơn…có lẽ do không phải đối diện với Mina….
*****.
Tối hôm đó, Key sang phòng tìm Jonghyun nói chuyện…
- Anh, có lẽ em nên nói chuyện với chị Mina….
- Ừ, cậu nên làm thế, anh tin chị ấy sẽ hiểu thôi.
- Nhưng em thực sự không biết nói gì cả, sao chị ấy lại có thể thích em nhỉ?
- Anh cũng không hiểu, nhưng chuyện tình cảm thì khó nói lắm…
- Hai người đang nói chuyện gì đó? – Minho đi vào khiến Jonghyun và Key giật mình
- Cậu ở đâu chui ra vậy? – Key ngớ người hỏi.
- Câu này phải là tớ hỏi mới đúng, cậu làm gì ở phòng tớ?
- Tớ sang chơi với Jonghyun, sao?
- Không sao, nhưng tớ muốn ngủ.
- Thì cậu cứ ngủ, tớ cũng về phòng đây…
Key đứng lên về phòng, Minho nhìn theo Key rồi quay lại hỏi Jonghyun:
- Cậu ta dạo này sao vậy? em thấy hai người hôm nào cũng nói chuyện rất nhiều, nhưng không để cho tụi em biết hai người đang nói gì…
- Đến lúc cần biết cậu sẽ biết thôi mà…
Câu nói của Jonghyun khiến Minho càng thêm tò mò.
Hôm sau, Key tìm gặp Mina và…..
- Chị Mina~ – Key ngập ngừng – em có chuyện muốn nói với chị..
Hai người đi xuống căng tin của công ty…
- Sao? Có chuyện gì muốn nói với chị? Ngày hôm sau, mọi người đã tập hợp đầy đủ chuẩn bị đi quay hình cho Star King, chỉ còn Mina là không ai thấy đâu cả…
- Anh~ đến giờ qua đài SBS rồi, sao chưa thấy chị Mina?
- Mina không qua chào các cậu à? Cô ấy nghỉ việc rồi. – Jin ngước lên nhìn Onew, ngạc nhiên.
- Gì cơ?
Năm cặp mắt trợn tròn ngạc nhiên. Key giật mình…
“Không phải vì mình chứ”
- Hôm nay chúng ta sẽ làm quen với stylist mới….
- Chào mọi người – Sora tiến vào – đến giờ đi rồi phải không ạ?
- Chưa đâu, chúng ta phải đợi stylist mới nữa….
- Dạ? stylist mới? Chị Mina đâu ạ? – Sora cũng tròn không kém năm anh chàng kia.
- Mina nghỉ việc rồi, hợp đồng hết hạn và cô ấy đã không kí hợp đồng mới. Cô ấy cũng thật là… sao không qua chào mọi người một tiếng chứ? – Jin thở dài.
- Chào mọi người…..
- Chị Hyemin? – Tất cả sững sờ.
- Chị là stylist mới của tụi em sao?
- Tất nhiên là không – Hyemin mỉm cười – Chị đưa stylist mới đến.
Hyemin quay sang người bên cạnh mình:
- Cậu ấy là stylist mới của SHINee.
- Xin chào! Tôi là Han Jaebin. Rất vui đc gặp mọi người!
- Xin chào~ Chúng tôi là SHINee~
- Đây là Jin – Hyemin giới thiệu – Jin là quản lí của SHINee, hai người bằng tuổi nhau. Còn đây là Sora, chuyên viên make up.
- Rất vui được gặp anh
Sora khẽ cúi đầu chào thân thiện. Và cũng như nhiều người khác, Jaebin đã đổ gục trước nụ cười của Sora.
- Thôi, tôi phải đi rồi…
- Chị nhắc anh Changmin bữa nảo rảnh sang đây chơi nha…
Minho cố nói với theo Hyemin.
- Được rồi ~
Jin nhìn đồng hồ và giật mình, mọi người đã nói chuyện quá lâu.
- Chúng ta cũng đi thôi, sắp muộn rồi, chúng ta sẽ nói chuyên trên đường đi…
- Vâng..
Mọi người lên xe đến địa điểm ghi hình. Tuy nhiên, Key vẫn nghĩ về Mina, về lí do cô đột nhiên nghỉ việc. Đột nhiên Key nhận được tin nhắn từ Mina:
“Kibumie, cậu em trai đáng yêu của chị. Chị xin lỗi vì đã không chào mọi người, nhưng chị sợ mình nhìn thấy mọi người rồi sẽ không đi được nữa. Ba chị tuổi đã cao, đi lại khó khăn. Vậy nên chị sẽ về Busan làm việc để tiện chăm sóc ba. Em yên tâm, chị sẽ sống tốt, em cũng hãy sống tốt nhé, tạm biệt…”
- Gì thế? – Jonghyun ghé mắt xem cái tin nhắn của Key.
- Là chị Mina…
Key đưa điện thoại cho Jonghyun…
- Hóa ra là vậy…
- Vậy mà em cứ nghĩ…
- Nghĩ là vì cậu chứ gì? – Jonghyun nhìn Key, mỉm cười – Đừng nghĩ nữa, thoải mái đi….
*****
Sau buổi quay hình…
- Sora à~ – Jaebin khẽ gọi
- Có chuyện vậy gì ạ?
- Anh… – Jaebin ngại ngùng – muốn mời Sora đi ăn….
- Dạ… xin lỗi, giờ tôi không thể đi với tiền bối được. Cũng muộn rồi, tôi phải về kí túc xá bây giờ…
- Vậy để dịp khác… – Jaebin cười, ánh mắt đầy thiện cảm với Sora…
Jonghyun vô tình tháy cảnh ấy, anh chỉ cười nhạt.
“Kibum có đối thủ rồi”
- Sora~ về thôi – Jonghyun gọi to.
- Vâng…
Sora nhanh chóng chạy theo Jonghyun ra xe. Có lẽ cô cũng đã nhận ra ý của Jaebin, và cô khong muốn dính vào rắc rối. Thế nhưng ngay trưa hôm sau, Jaebin lại tìm gặp Sora:
- Sora~ – Jaebin tiến đến, mỉm cười.
- Tiền bối, có chuyện gì không ạ?
- Trưa nay…Sora đi ăn với anh được không?
- À, vâng, trưa nay chúng ta và SHINee, cả quản lí Jin cũng sẽ đi ăn cùng nhau…
- Không ~ Ý anh là Sora và anh ra ngoài ăn, chỉ có anh và Sora thôi.
- Nhưng…có chuyện gì quan trọng không? – Sora thận trọng.
- À… – Jaebin lúng túng – Anh…anh muốn nói chuyện với Sora.
- Dạ…. thôi được ạ…
Chẳng có cách nào từ chối được, Sora đành nhận lời.
Giờ nghĩ trưa, mọi người đều xuống căng tin. Khi ai nấy đã ngồi vào chỗ của mình, Jin ngó quanh:
- Có ai thấy Sora đâu không?
- Không ạ, cả anh Jaebin cũng không thấy. – Onew cũng ngơ ngác.
- Không lẽ họ đi cùng nhau sao?
- Thôi kệ họ đi anh, giờ nghỉ mà, họ đi đâu đâu có cần báo cáo với chúng ta – Key ngồi xuống ghế – Mọi người ngồi xuống ăn đi.
Key ngồi ăn thản nhiên, nhưng trong lòng thì không hề dễ chịu…
Tối hôm đó, trời mưa tầm tã, SHINee lại có lịch diễn tại một trường trung học. Khi Sora chạy vào trong chuẩn bị make up cho SHINee, cô thấy Jin chạy tới gọi cô lại:
- Sora~
- Dạ….
- Em vào trong nói mọi người về nha, chúng ta hủy buổi diễn hôm nay do trời mưa to, các học sinh không thể đến được.
- Vâng..
- Anh phải đi về công ty có việc gấp…
- Vâng, chào anh…
Sora thản nhiên đi vào trong và làm như không có chuyện gì xảy ra:
- Make up thôi… Key, anh make up trước nhé.
- Sao lại là tôi?
- Anh thay đồ xong rồi mà…
Key không nói gì nữa, đi đến ngồi trước bàn trang điểm.
30 phút sau…
- Xong rồi…
- Sora giúp anh với… – Jonghyun gọi Sora đến thắt giúp cái đai áo
- JUNG SORA~! – Key bỗng hét lên.
- Gì thế? – Sora tròn mắt giả bộ không biết gì.
- Tâm trí của cô để đâu vậy? cô biến tôi thành cái gì thế này?
- Đúng vậy, sao lại vậy chị? Trông anh ấy trông thật kì quặc.
Taemin cũng phì cười vì bộ dạng của Key, khuôn mặt được make up theo kiểu Lucifer nhưng hơi giống hề, và bộ cánh không ăn nhập với khuôn mặt chút nào.
- Thật ra … mọi người không phải diễn nữa.
Sora nhìn Key rồi cười giòn giã. Còn Key thì như một quả bom sắp nổ…
- Vậy cô hết việc rồi hả? không phải diễn sao cô còn make up cho tôi?
- Tôi đùa anh chút cho vui thôi, xin lỗi nha – Sora vẫn tiếp tục cười không dứt
Key đứng nhìn Sora, không cần nói cũng biết anh đang rất khó chịu…
Thôi mà, đừng giận tôi nha, chỉ vì tôi muốn thử kiểu make up mới cho Lucifer nên mới làm vậy.
Sora tỏ vẻ mặt năn nỉ cực dễ thương.
- Tôi sẽ tẩy trang ngay đây…
Cô chạy lại kéo tay Key đến bàn trang điểm…
“Cái gì đây? … cô ấy đang….nắm tay mình sao?”
Key không làm được gì nữa, cũng không cáu giận nổi nữa, ngoan ngoãn để Sora kéo đến bàn trang điểm. Cái vẻ đáng yêu của Sora khiến Key như đang trên mây. Mọi người cũng được một trận cười vui vẻ, nhưng có lẽ người vui vẻ nhất là Jonhyun, anh cứ đứng nhìn Key và Sora rồi tủm tỉm cười..
“Sora cũng biết chọn người để đùa nhỉ”
- Hihi…anh đi thay đồ được rồi… – Sora vẫn đang khúc khích cười.
- Ừ…
- Sora, em có thấy anh Jin đâu không? – Onew hỏi sau một lúc ngó quanh.
- Anh ấy nói công ty có việc gấp nên về trước rồi ạ…
- Mưa to vậy, làm sao ra xe cho khỏi ướt bây giờ? – Taemin lo lắng.
- Anh có mang ô đó – Onew chỉ ra góc phòng.
- Thật sao? Anh chu đáo thật đó.
Mọi người chuẩn bị ra xe, nhưng Sora không mang theo ô vì cô không nghĩ trời sẽ mưa…
- Em đi chung với anh nha, Onew… – Taemin chạy theo Onew
- Còn anh sẽ đi với Minho –
Jonghyun liếc nhìn Key, anh biết Sora không mang ô, nên đã bỏ Key đi một mình. Key quay sang nhìn Sora đang đứng đó, vẻ mặt cô lo lắng….
“Không mang ô sao?”
Key mỉm cười, tiến lại chỗ Sora…
- Sora không mang ô sao? Đi cùng anh ra xe nha…
Jaebin không biết từ đâu xuất hiện với một chiếc ô. Key thấy vậy liền chuyển hướng đi thẳng ra xe, vẻ mặt anh lạnh tanh…
“Mình lo thừa chuyện rồi…”
Mọi người đều đã lên xe, Sora cảm ơn Jaebin một cách lịch sự và có khoảng cách.
- Sao cậu không bảo Sora đi cùng? – Jonghyun hỏi nhỏ Key.
- Anh không thấy người ta có người đi cùng rồi sao? -
Jonghyun không nói gì nữa, chỉ tủm tỉm cười thầm…
“Cậu ghen sao?”
Về đến kí túc xá, mọi người đều nhanh chóng xuống xr, chỉ có Sora cứ ngồi đó vì không có ô.
- Đợi em với, Onew… –
Taemin xuống xe cùng Onew. Minho xuống xe trước, quay lại hỏi:
- Jonghyun~ anh đi với em hay với Kibum đây?
- Tất nhiên là với cậu rồi..
Jonghyun cũng mau chóng xuống xe. Chỉ còn lại Key và Sora vì Jaebin đã xuống xe trước đó. Key cũng xuống xe, mở ô và quay lại nhìn Sora:
- Cô không định lên phòng sao?
- Tôi… – Sora ngập ngừng.
- Ra đây, đi cùng tôi…
Giờ thì Sora cũng chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo lời Key. Đi đến hành lang, Sora mới quay lại:
- Cảm ơn anh…
- Không có gì, tôi tiện đường thôi.
Key lạnh lùng, quay mặt đi thẳng….
Vừa bước vào cửa phòng…
- Anh ~ giảng giúp em chỗ ngữ pháp tiếng Anh này, em chưa hiểu lắm…
- Cậu còn học sao, Taemin? Anh mệt lắm, hôm nay anh muốn nghỉ sớm, cậu hỏi Onew đi, nếu không thì mai anh giảng cho…
Key vào phòng tắm, đánh răng rồi thay pajama, nhanh chóng lên giường trùm kín chăn….
Kibum đâu? – Jonghyun đứng trước cửa phòng hỏi Taemin.
Taemin không nói gì, tay chỉ sang giường…
- Ngủ rồi sao? – Jonghyun ngạc nhiên – Sao hôm nay ngủ sớm vậy?
Jonghyun nhảy lên giường Key, kéo chăn ra..
- Anh~ em muốn ngủ…
- Thật sao? Cậu muốn ngủ thật hả?
Jonghyun cố kéo chăn ra khỏi mặt Key trong khi Key cố trùm lại…
- Anh~!!! – Key nổi cáu
- Thôi thôi, anh về phòng, anh cũng ngủ đây…
Jonghyun quay ra, đến cửa phòng, anh còn cố buông lại một câu:
- Không biết mai có bão to không nhỉ?
“Cậu sẽ còn phải buồn nhiều nếu cứ cứng đầu như vậy…”
- Em… – Key mở lời một cách khó khăn – Cái tin nhắn hôm trước…
- À, chuyện đó hả? – Mina khẽ cười.
- Chị à, thực ra… em rât quý chị, nhưng….em chỉ coi chị như….một người chị gái….
- Chị biết – Mina cắt ngang – em sao có thể có thứ tình cảm đó với chị chứ, chị chỉ muốn nói rõ lòng mình thôi….Mà…chị hỏi thật, em thích Sora hả?
- Dạ… không ạ…- Key lí nhí.
- Thật sao? – Mina dò xét.
- Em… cũng không biết nữa…
- Sau khi nói hết với em, chị không còn gì vướng mắc nữa, chị biết sẽ khó mà quên, nhưng chị sẽ cố chấp nhận em như một đứa em trai, chị chỉ muốn nhờ em một việc….
Ngập ngừng một chút, Mina nói tiếp:
- Em đừng tỏ ra thân thiết với cô gái nào khi có mặt chị…..
- Chị…
Key đang vô cùng khó xử, và Mina có lẽ cũng vậy..
- Thế nhé, chị phải đi lấy phục trang….
Mina nhanh chóng đứng lên và rời khỏi đó, có vẻ như cô đã khóc. Key cũng ngồi lặng ở đó khá lâu rồi quay về phòng tập…
- Sao rồi? – Jonghyun hỏi thăm ngay sau khi thấy Key bước vào
- Em nói rõ rồi, chị ấy nói….chỉ cần em không tỏ ra thân thiết với cô gái nào trước mặt chi ấy là được.
- Vậy sao nhìn mặt cậu như đưa đám thế? Vui lên đi…
- Vâng…
Key cố cười, anh tự nhủ với mình rằng mọi chuyện xong rồi, không phải lo lắng nữa và bình thường trở lại.
Hết giờ làm, mọi người thu dọn như thường lệ. Taemin hí hửng chạy lại phía Sora hỏi thăm:
- Hôm nay chị mệt lắm đúng không?
- Không có, sao em hỏi vậy?
- Hôm nay chị giày thấp, điểm diễn lại không có ghế, em thấy chị phải cố gắng lắm mới có thể make up được cho Minho khi anh ấy đứng…. – Taemin khúc khích.
Sora đỏ mặt ngại ngùng, quả thật cô đã khá chật vật ngày hôm nay.
- Minho, anh cũng phải có ý chứ. Anh không thể cúi thấp xuống được à?
Một mũi tên trúng hai đích, Taemin khiến cả Sora và Minho phải ngại ngùng. Key đứng đó nhìn Sora, mỉm cười một cách thoải mái.