Edit: @suchaclover
Ngày hai mươi sáu tháng giêng, trong một con hẻm nhỏ hướng Đông.
Chỉ những ai quen thuộc với khu phố này mới biết được con đường tắt này. Bình thường nơi đây không ai thèm lui tới, bởi vì xuyên vào bên trong, chính là một nơi vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, lại đầy rẫy những tệ nạn nguy hiểm.
Chu Tư Đồng trên vai còn đeo cặp sách, hoảng loạn bị mấy tên côn đồ vây quanh, đè vào trong góc tường.
Tên đầu đàng trên vai có nhiều hình xăm bặm trợn, trên tay đang cầm một cây dao nhỏ, quơ qua quơ lại trước mặt Chu Tư Đồng, nhìn qua cô cười đầy dâm tặc: "Tiểu nha đầu lớn lên xinh đẹp, không bằng ở cùng với ca ca, một bước lên trời, sau này, em muốn sao thì là vậy."
Nói xong, đi theo hắn là những tên lưu manh trên đầu nhuộm đủ màu sắc, tất cả đều cười ầm lên.
"Không sai, đi theo đại ca ta, trở thành đại tẩu của chúng ta. Lấy một cái danh này, ai ở đây dám chọc ghẹo cô nữa."
Bọn họ người tung kẻ hứng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai tay, mặt không biến sắc, len lén quan sát xung quanh, tìm xem có vật gì có thể dùng được hay không. Sau đó, cô phát hiện cách đó không xa có mấy chai bia để dưới đất, trừ những thứ đó ra thì không còn vật gì khác nữa.
Trong nội tâm không khỏi thở phào, nhưng trên mặt vẫn giả vờ có chút sợ hãi. Nhút nhát e lệ mà cúi gầm đầu, không dám nói lời nào. Nhìn thấy Chu Tư Đồng không lên tiếng, tên được xưng là đại ca kia tiến về phía trước một chút, bàn tay sần sùi đầy sẹo, trên người lại có nhiều mùi khói dầu, có chút thô lỗ muốn sờ gò má cô. Sau đó, hắn bắt gặp hình ảnh cô gái bị hù dọa mà tránh đi, lảo đảo né về phía bên trái hai bước.
Ba tên thuộc hạ đằng sau vội vàng lên tiếng:
"A, đúng là quá ngây thơ."
"Đúng là không biết tốt xấu."
"Ai, đại ca, đợt lát nữa anh xử lý xong rồi, cũng không thể quên đi đám huynh đệ này nha. Anh được sướng ít ra cũng cho tụi em hưởng một chút chứ."
Tên đại ca kia nghe xong tức giận, nắm lấy tóc của tên vừa mở miệng, gầm lên: "Đàn bà của ông mà mày cũng dám mơ tưởng? Ăn tim gấu mật hổ rồi phải không?"
Tên kia bị đánh lảo đảo một cái, vội vàng cười đùa lấy lòng: "Đại ca, em không dám, em chỉ đùa thôi, đại ca."
Tên đại ca hài lòng, xoay người lại nhìn Chu Tư Đồng, trong giọng nói mang theo vài phần không còn kiên nhẫn: "Có được hay không, nói một câu rõ ràng. Bất quá, đêm nay em làm tôi hài lòng, ngoan ngoãn lấy lòng tôi, trở thành người đàn bà của tôi, tôi cũng sẽ cho em thoải mái một chút. Nếu câu trả lời của em làm tôi không hài lòng, ở đây chỉ là vài tên đàn em, ở phía sau còn một đống người đang xếp hàng dài. Em hiểu mà."
Hắn cười dâm, chỉ chỉ ba tên đàn em đứng phía sau.
Nói xong, lại nhìn thấy hình ảnh cô gái kia nghe được thì giật thót mình, hai chân mềm nhũn, giống như hai sợi mì bị nhúng vào trong nước sôi, cả thân thể thuận theo vách tường phía sau mà tuột xuống.
"Đúng là tiểu nha đầu, lá gan cũng quá nhỏ đi."
Một tên côn đồ khác từ xa đi tới, chỉ vào Chu Tư Đồng nói.
Một tên khác trong miệng cũng chậc chậc hai tiếng, cười nói: "Ngươi khoan hãy la ló, khuôn mặt này tuy là phờ phạc, nhưng đúng là con mẹ nó câu dẫn người khác."
"Xem ra đại ca tối nay có phúc khí tốt rồi, vừa thu được tiền vừa có sắc để hưởng. Cô em biết điều một chút, đại ca làm xong rồi sẽ tới phiên các anh hưởng em."
....
Ba người đàn ông càng nói càng nhiều lời, lúc đầu tên đại ca còn cười cười, nghe được câu cuối cùng, hắn nhíu chặt mày, xoay người trách mắng: "Còn nói nữa tao cắt hết lưỡi chúng mày."
Cùng lúc đó, cô gái mà mọi người đang cho là sợ hãi, cả người như một bãi bùn nhão mà ngồi bệt dưới đất, nhanh tay lẹ mắt mà nhặt lên chai bia, dùng sức đập vào bức tường phía sau. Sau đó một âm thanh ồn ào vang lên, chai bia bị đập khiến dưới đất lúc này toàn là mảnh thủy tinh vỡ.
Chu Tư Đồng đột nhiên đứng dậy, giống như lúc trước chỉ đang cố ẩn giấu bản tính săn mồi của con báo, núp trong bụi rậm chờ đợi thời cơ thích hợp sẽ tấn công. Cầm mảnh thủy tinh trong tay, hướng tới cần cổ tên cầm đầu, ở ngay phía động mạch chủ của hắn nhấn vào, lạnh giọng hỏi: "Nói, là ai cho bọn mày tiền, bảo bọn mày đến đây?"
Bốn tên côn đồ bị một màn này mà dọa sợ kinh người.
Bọn họ chỉ nghĩ cô gái này là một đứa nhu nhược tiểu nha đầu mà thôi. Không nghĩ tới những động tác vừa rồi lại vừa nhanh vừa chuẩn, không chút nào ướt át bẩn thỉu, cũng không có chút do dự, trong nháy mắt đã đem tên đầu đàn chế trụ.
Ba tên đàn em đều là những đứa nhóc trẻ tuổi còn loai choai, thấy một màn này thì run cầm cập, hai môi va vào nhau.
Tên nam nhân xưng là đại ca kia dù sao cũng là người từng trải, hắn cười nhạo đám đàn em: "Con mẹ nó chúng mày được lắm, có một chút việc nhỏ như vậy mà cũng bị hù dọa...." Nói xong, hắn xoay người né tránh mảnh thủy tinh đang đặt trên cổ.
Nhưng Chu Tư Đồng động tác nhanh hơn, cô dùng lực, mảnh thủy tinh bén nhọn đâm vào trong thịt hắn, máu tươi thuận theo miếng thủy tinh màu xanh lá chảy xuống. "Mày dám động, tao cắt đứt động mạch của mày."
Lời vừa nói, tay liền động, mảnh thủy tinh lại khứa sâu vào trong thịt mấy phần.
Tên đại ca kia sợ hãi, hai chân mềm ra, nói chuyện đều có chút lắp bắp: "Chị hai, chị hai, tha cho em, chúng ta nói chuyện đàng hoàng, chị đừng động vào."
Chu Tư Đồng không để ý hắn nói nhảm, ánh mắt càng thêm bén nhọn vài phần, nhìn về phía ba tên đi cùng, hỏi một lần nữa: "Tao hỏi, là ai sai chúng mày tới đây?"
Ba tên đàn em liếc mắt nhìn nhau, lại nhìn tên đại ca một cái, một đứa run rẩy mở miệng: "Là, là, bọn em thật sự không biết cô ấy là ai. Chính là bộ dạng rất xinh đẹp, xinh đẹp giống như là chị vậy. Đưa cho đại ca một số tiền lớn, căn dặn là chỉ cần chị xuất hiện ở đây thì bọn em tiến tới để hù dọa một chút."
Chu Tư Đồng nhìn vào mắt hắn, trong lòng thầm đoán, cô biết rõ những gì hắn nói đều là sự thật. Vì vậy, cô giương đầu lên, nói với ba tên đàn em: "Ba người lập tức biến cho tôi, biết điều thì biến càng xa càng tốt."
Nếu cả bốn tên đều ở đây, cô không tự tin có thể đối phó được, nhưng nếu chỉ một tên đại ca này thì cô còn nắm chắc phần thắng.
Ba tên kia nghe xong như nhận được đại ân xá, xoay người xum xoe bỏ chạy.
"Bọn chó, bỏ mặt tao ở đây sao? Bị dọa một hai câu đã bỏ chạy." Tên đại ca hướng về phía ba người bỏ chạy kia hét lên, nhưng ai nghĩ tới bọn họ cũng không thèm xoay người lại cứu hắn.
Bên tai vang lên tiếng cười lạnh, hù dọa hắn ta toàn thân run rẩy, thiếu chút là đái ra quần.
"Còn dám mạnh miệng."
Tên đại ca lúc này khóc nức nở: "Chị hai, em sai rồi, em không dám nữa, về sau gặp chị nhất định em sẽ đi đường vòng."
Chu Tư Đồng không để ý hắn. Bàn tay đang cầm mảnh thủy tinh kia chợt động, từ bên cổ đặt lên tai hắn: "Trước kia tao nghe nói, cắt đứt lỗ tai, nếu trong vòng một tiếng đồng hồ đưa vào bệnh viện kịp lúc, sẽ may mắn sống sót. Nếu không kịp.....Hôm nay tao thật sự hiếu kỳ, muốn thử một lần."
Trong giọng nói hàm chứa ý lạnh, mang theo vài phần không màn hậu quả, giống như đang cùng hắn thảo luận tí nữa sẽ cùng nhau ăn cơm ở nhà hàng nào.
Tên đại ca nghe xong, đũng quần ướt đẫm một mảng, dọc theo ống quần lúc này là từng giọng tí tách rơi xuống, trong con hẻm nhỏ đột nhiên nồng đậm mùi nước tiểu.
Chu Tư Đồng có chút ghét bỏ, lùi về sau hai bước.
Nội tâm tên đại ca buông lỏng, đang nghĩ ngợi tìm cơ hội chạy trốn. Lại không nghĩ đến bên bả vai lúc này truyền đến đau đớn, hắn hét lên, ngã xuống đất.
Chu Tư Đồng vỗ vô hai tay, nhìn vào hắn, cười cười nói: "Coi như đây là một bài học cho mày, để xem sau này còn dám tùy tiện chặn đường con gái nhà lành hay không."
Nói xong, đá một cước vào bụng hắn, hắn ta ôm bụng đầy bi thương lăn lộn không ngừng, giống như lục phủ ngũ tạng đều bị cắt đứt.
Chu Tư Đồng cúi xuống, hai mắt cong cong: "Mau đi bệnh viện, nếu như mày mất máu quá nhiều mà chết, tao cũng không muốn mang tội giết người."
Nói xong, nhấc chân vòng qua người hắn, không đợi hắn mở miệng trực tiếp bỏ đi.