Vị Gió Praha (Chàng Trai Triệu Đô)

Tiệm nails của mẹ Thiên Ly nằm ngay trong khu trung tâm mua sắm sầm uất, địa điểm đẹp nên khá hút khách. Một vài năm trở lại đây khi tiệm đã đi vào hoạt động ổn định, mẹ Thiên Ly chỉ thuê đứng thu tiền mà không động tay động chân, hạn chế tiếp xúc những chất hóa học độc hại.

Đội ngũ nhân viên trong tiệm cực giàu sức sống và rất năng động, họ khoác blouse trắng, đeo khẩu trang trắng và găng tay trắng hệt những vị bác sĩ. Hoàn toàn trái ngược với vẻ nhốn nhào, ồn ào trong bữa tiệc hôm nọ. Đều là thanh niên sống lâu năm thành cáo, tay nghề siêu cao và hay đùa nghịch, pha trò như những đứa trẻ mới lớn, biến bầu không khí làm việc trở nên rất náo nhiệt, không ngớt những trận cười.

Quản lí là anh Andy, đã có vợ hiền con ngoan hẳn hoi nhưng vẫn nghiện điện tử và mê phim kiếm hiệp, hay gọi những nhân viên khác là nha đầu, tiểu tử. Andy cũng rất hay thiếu nghiêm túc, thường hùa cùng những tên khác sắm soi những bộ ngực đẫy đà và vóc dáng nuột nà của khách hàng. Còn những nhân viên nữ trong tiệm thì hay tăm tia những chàng ngoại quốc lướt qua tiệm, trầm trồ khen trai tây chân dài, dáng thể thao.

– Mấy mụ cứ chân dài thì mấy thằng chân ngắn chó gặm hả? – Alex gắt, anh là cây nấm lùn của tiệm, cũng là người ít cười đùa nhất.

Tính Alex dễ cáu bẳn, có những hành động khá kì quặc. Mỗi ngày anh ta đều đặt chiếc vé số ở chậu cây cảnh, để nó hấp thụ chất tươi xanh của cây và cho ra giải độc đắc. Tất nhiên, chưa lần nào Alex giật giải, còn cây thì dần héo queo.

Lúc Thiên Ly đang đung đưa chân trong bể cá rỉa, một nhân viên tóc bạch kim bỗng đến cạnh khều khều tay cô bé và nở nụ cười tươi rói nhưng nham hiểm như sói:

– Có thích anh làm móng cho em không Thiên Ly?

– Đừng! Chết đó! – Tiếng Andy nạt ngang. Anh hướng Thiên Ly, lắc nhẹ ngón tay trỏ rất ngầu, điệu bộ hệt mấy đại ca lớn trong phim xã hội đen, rồi trừng mắt quát Anthony – Biến! Ta cấm mi dụ dỗ em nó nhé!

Bị bể mánh, Anthony xùy xùy Andy như con nít, trước khi tếch đi còn len lén thầm thì với Thiên Ly “ Sau nhé! “.

Dấu hỏi to đùng treo lửng lơ trong đầu Thiên Ly chính thức bị gỡ bỏ khi cô bé nghe thấy tiếng một vị khách sụt sịt. Ngoảnh sang, Anthony đang cuống quít bịt ngón tay chảy máu của khách còn Andy chặc lưỡi, những nhân viên khác thì ngán nẩm liếc qua một cái rồi tiếp tục làm việc riêng. Dường như việc này xảy ra khá thường xuyên.

Thực ra Anthony chỉ đang học nghề, còn rất vụng về và non, xanh nhưng anh ta không bao giờ chịu tập luyện trên móng giả mà cứ cố chấp làm trực tiếp cho khách. Tính sĩ diện của anh ta cũng rất cao, là chuyên cắt da và làm gãy móng khách nhưng luôn đổ thừa cho ti tỉ lí do khác, nào là vì da khách quá mỏng, móng khách quá yếu … Chỉ bởi Anthony là do người bạn thân của mẹ Thiên Ly gửi đến nên anh ta có những đặc quyền phá hoại riêng. Những khách dễ và hiền chỉ kêu đau, còn với những khách khó tính, Andy luôn phải hết lời xin lỗi và nhận làm móng miễn phí cho họ. Sau mỗi vụ như thế, Andy lại ném cho Anthony cái lườm sắc lẻm và gọi cậu ta là xú tiểu tử.

***

Nguyên buổi sáng ở chung với những thanh niên vui nhộn, cái cây ủ rũ trong Thiên Ly đã tươi tắn hơn chút. Cô bé theo mẹ sang tiệm ăn nhanh có cái tên rất ngộ là CHI LY, cách tiệm nails chỉ một quãng đường hơn chục bước chân. CHI LY do bác Thiên Ly và bố cô bé chung vốn, trưa là giờ cao điểm, khách xếp hàng dài trước tiệm, đông đúc ngang ngửa với ông trùm KFC và bà hoàng Mcdonal‘s kế bên.

Bầu không khí tại CHI LY cực kì bận rộn, mỗi người đều thoăn thoắt như những con robot được lập trình sẵn. Vào thăm gian bếp, đồng tử trong mắt Thiên Ly có dịp co giãn liên tục khi nhìn vào màn xắt rau, thái hành, lược thịt gà, gói nem, đảo mì, lắc chảo … tất tần tật mọi thứ đều điêu luyện, chuyên nghiệp và đã mắt như lạc vào một show truyền hình nấu nướng nổi tiếng.

Bác Bách – đầu bếp chính và kiêm quản lí CHI LY cười hiền với cô bé con đang say sưa nhìn ngắm mọi người làm việc. Bác rất quý Thiên Ly, có lẽ do chưa vợ, cô đơn lâu ngày nơi xứ người lại thấy cô bằng tuổi con cháu. Bác vẫy Thiên Ly lại gần, dịu dàng hỏi:

– Con đói chưa? Thích ăn gì nói bác nấu riêng cho con nhé! Không có ngại đâu đấy!

Thiên Ly ngoan ngoãn gật đầu rồi chuồn lẹ khỏi bếp. Dạ dày cô nhói từng cơn do lỡ miệng ngốn cả bịch Actimel dù đó là loại sữa chua đã được chỉ định mỗi ngày một ống nhỏ. Mò đến restroom nữ, bàn tay nhỏ tay vừa đẩy cánh cửa có gắn biểu tượng hình nhân mặc váy, tim Thiên Ly liền bị bắn rụng như quả tá lăn lóc dưới gốc cây.

Giữa restroom nữ vắng hoe, đôi tình nhân trẻ quấn chặt nhau, cô gái ngồi hẳn trên dãy bồn rửa, chân quấn quanh thắt lưng chàng trai và cánh tay anh ta đặt ngay trên phần ngực mềm mại.

Như cảm nhận được luồng điện đang phóng tới, chàng trai chậm rãi dời môi khỏi cô bạn gái tóc nâu, liếc về phía cửa. Hai ánh mắt chạm nhau giữa không trung. Một ánh xanh lơ bình thản như trời xanh mây trắng và một ánh đen láy tối sầm như trời nổi giông bão . Chàng trai là người đầu tiên dừng cuộc đọ ánh mắt, anh tiếp tục ngấu nghiến môi bạn gái, thái độ thản nhiên đến quái dị, như thể đã bị phát hiện thì có dừng lại cũng bằng thừa, thế nên cứ làm nốt, làm tới luôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui