Chương 12
Sau khi ăn xong bữa sáng , Cố Duật đưa điện thoại cho Lộ Khiết , anh nhìn bóng dáng cô đứng bên cạnh cửa sổ nói gì đó với ba mẹ mà đôi môi mỉm cười , trong lòng anh bây giờ mới hiểu rõ , Lộ Khiết người gái trước mặt anh đã chiếm mất trái tim anh rồi , chiếm cả lý trí và linh hồn.
Thứ tình cảm đã ăn sâu vào trong xương tủy , cảm giác giống như anh đã yêu cô từ kiếp trước vậy , quá đổi quen thuộc , dường như mất đi nó cả linh hồn và thể xác của anh cũng biến mất , tan vỡ theo năm tháng.
" Cố Duật , sao anh ngẩn người vậy ? "
Lộ Khiết đi đến bên cạnh anh , choàng tay qua cổ anh với tư thế cực kì thân mật , mỉm cười hỏi.
" Không có gì , chỉ là ngắm em đến ngẩn người thôi "
Cố Duật mỉm cười , hôn nhẹ lên môi cô , cánh tay bỗng ôm chặt cô vào lòng , đầu chôn vào hõm cổ của cô rồi nói tiếp.
" Lộ Khiết , anh thật sự không biết , nếu một ngày em không còn bên cạnh anh , anh sẽ như thế nào ? "
" Ngốc , lúc đó tìm một cô gái xinh đẹp hơn em , dịu dàng hơn em mà yêu thương "
Lộ Khiết bật cười , bàn tay âu yếm vuốt ve mái tóc của anh rồi nói.
Người đàn ông này hóa ra lại là đứa trẻ to xác , cả tính cách lẫn suy nghĩ đều trẻ con , người ta nói đúng đàn ông chỉ là đám trẻ to xác.
Cố Duật à , tại sao anh lại suy nghĩ em không còn bên cạnh anh chứ ? Lộ Khiết em dù chỉ còn linh hồn cũng sẽ bên cạnh anh , chỉ mong anh một đời một kiếp đừng tổn thương chúng ta , bởi vì lúc đó em không biết sẽ làm gì , sẽ yêu thương hay để lại anh một mình , em không dám nghĩ đến điều đó.
" Không một cô gái nào có thể thay thế em "
Mặt anh chôn vào hõm cổ cô khiến giọng nói ồm ồm , nhưng hơi thở lại ấm áp , không một cô gái nào có thể thay thế em vốn dĩ là sự thật , hình bóng của cô đã ghim sâu trong trái tim anh , đến cả cảm xúc trong lòng cũng vì cô mà thay đổi , dường như cô đã là chấp niệm của anh rồi , chấp niệm thì không thể thay đổi.
" Anh đúng là ngốc , nếu một ngày em không còn bên cạnh anh , chẳng lẽ anh muốn ở một mình tới già sao ? "
" Anh sẽ đi tìm em , lục tung cả thế giới đi tìm em , nếu em biến mất , trái tim của anh cũng chết đi , không thể yêu thêm ai.
Lộ Khiết , nếu thật sự có ngày đó , xin em đừng bỏ anh lại một mình "
" Cố Duật à ! "
Lộ Khiết chưa nói xong đã bị Cố Duật hôn thật mạnh vào môi , nụ hôn đã cướp lấy tất hơi thở của cô , chiếc lưỡi khôn khéo chui vào khoang miệng quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô , cướp sạch bao nhiêu mật ngọt trong đó , đến khi Lộ Khiết không thể thở được nữa đã bị Cố Duật bế bổng lên.
" A , Cố Duật anh làm gì vậy ? "
Lộ Khiết giật mình lớn tiếng hỏi , khỏi cần phải hỏi cô cũng biết anh tính làm gì , nhưng mà đã tới nước này có cản cũng không thể được , không lẽ cô thất thân sớm đến vậy sao aaa ?
" Làm chuyện người lớn , em chỉ cần hưởng thụ "
Cố Duật bế bổng đặt cô lên giường , sau đó nhanh chóng tiến triển các bước tiếp theo , Lộ Khiết còn chưa hiểu gì cả người bị lột sạch , vừa định hình thân thể Cố Duật đã đè lên cơ thể cô.
Lộ Khiết bỗng chốc đỏ mặt , cho dù là kiếp trước có hoan ái với anh , nhưng vẫn không thể ngừng ngại ngùng được , nhìn cơ thể anh cô lại muốn chảy máu mũi , đường nhân ngư đẹp như vậy , nói không chết mê chết mệt là nói dối.
" Nhìn vào mắt anh đây "
Cố Duật lên tiếng , âm thanh khàn khàn , ánh mắt nhiễm sắc dục hưng phấn nhìn Lộ Khiết , từ bây giờ trở đi cô chính là của anh , không một ai có thể chiếm trọn cơ thể cô ngoài anh.
Đôi mắt ươn ướt nhìn Cố Duật , khiến dục vọng ham muốn của anh càng cao , ánh mắt hằn lên tia máu , sự chiếm hữu càng tăng cao , âm thanh khàn đục rõ rệt vang lên.
" Sẽ rất đau "
" Aaaa "
Lộ Khiết chưa kịp gật đầu , anh đã hành động , cảm giác đau đớn như xé rách da thịt , dù kiếp trước đã trải qua hoan ái , nhưng sự đau đớn vẫn như lần đầu , đau đến mức cô muốn ngất đi , móng tay của cô bấm sâu vào vai anh , cô muốn dùng việc này để giảm đi độ đau đớn.
Dường như hành động của Lộ Khiết càng làm anh hưng phấn , luận động càng nhanh hơn , miệng vẫn một mực nói lời dụ dỗ Lộ Khiết.
" Ngoan , rồi em sẽ hưng phấn "
___________________________________
Sau cuộc hoan ái , Cố Duật ôm chặt Lộ Khiết vào lòng , tay sờ bụng cô nói.
" Nơi này , sẽ có một sinh linh bé nhỏ "
Mí mắt Lộ Khiết nặng trĩu mở ra , giọng nói của cô vì hét mà khàn đi lên tiếng.
" Anh chỉ biết hưởng thụ "
Cố Duật bật cười , hôn nhẹ lên vai cô rồi nói.
" Chúng ta là đang tạo em bé , sao em lại nói anh như vậy ? Oan uổng cho anh lắm , chỉ toàn một mình anh dùng sức "
" Anh im đi , tạo cái đầu anh , không biết liêm sỉ "
Lộ Khiết mệt mỏi nhắm mí mắt lại , trách móc Lộ Khiết , mặc kệ anh đùa giỡn trên thân thể mình.
Bỗng điện thoại của Cố Duật vang lên , anh buông Lộ Khiết , giơ tay lấy điện thoại trên tủ bên cạnh giường , bắt máy.
" Alo "
" Ông nội đây ".