Sắc mặt Cao thị theo Hoài Vương rời kinh, càng trở lên âm trầm hơn, ánh mắt xem Đường Phù đều mang theo dao nhỏ, nghĩ đến bỏ lỡ một cây đại thụ là Hoài Vương như vậy, làm trong lòng nàng ta rất là khó chịu.
Bất quá ở kinh thành, người muốn cưới Đường Phù có rất nhiều, nàng đảo mắt liền lại cùng nhà khác thân thiện, cũng thực mau nhìn trúng thế tử An Quốc Công.
An Quốc Công thế tử trước kia đã từng cưới một người thê tử, nhưng nữ nhân này mệnh không dài, vào cửa không bao lâu liền đã qua đời.
Hiện giờ vị trí thế tử phu nhân bỏ không, đối phương tỏ vẻ nguyện ý cưới Đường Phù làm tục huyền.
Tuy rằng là tục huyền, nhưng là chỉ xét về môn đệ, đối với Đường Phù mà nói hẳn là một mối hôn nhân không tồi, ít nhất so với làm thiếp cho Hoài Vương thì tốt hơn.
Chính là cả kinh thành này không có người nào không biết, An Quốc Công thế tử này là đồ háo sắc, không chỉ thường xuyên ra vào nơi pháo hoa, trong phủ còn nuôi dưỡng vô số mỹ thiếp, nghe nói còn có mấy tiểu quan ( kỹ nữ) có tư sắc rất là thanh lệ.
Càng có lời đồn đãi nói thê tử chết sớm kia của hắn chính là bị hắn ngược đãi đến chết, bộ mặt khi chết rất đáng sợ, cả người đều là vết thương.
Một việc hôn nhân như vậy, đối với Đường Phù mà nói là trăm hại mà không có một lợi, nhưng trên mặt mũi lại thấy có thể diện.
Dù sao những đồn đãi kia không biết là thật giả ra sao, ai cũng không thể nói Cao thị bạc đãi chất nữ nhà mình.
Đường tam gia là con trai út của Đường lão thái gia, tên thật là Đường Chiêu, năm nay 30 tuổi, trúng tiến sĩ khi 21 tuổi, hiện giờ ngoại phóng ở nơi khác làm quan, lần này vốn là hồi kinh tham gia hôn lễ của chất nữ, lại không nghĩ sẽ biến thành tham gia lễ tang của lão phụ.
Có lẽ là vì tuổi so với thân ca tẩu ( Đường nhị gia và Cao thị) của chính mình nhỏ hơn rất nhiều, hắn từ nhỏ liền cùng vợ chồng nhị lão gia không quá thân cận, đặc biệt chướng mắt thái độ tẩu tử nhà mình đối đãi với tiểu chất nữ.
Vừa nghe nói tẩu tẩu nhà mình tính toán đem chất nữ gả cho An Quốc Công thế tử làm tục huyền, một ngụm liền từ chối.
“An Quốc Công thế tử kia phẩm hạnh không đoan chính, dù cho dòng dõi lại cao thì như thế nào? Đem Phù nhi gả đi đến nhà như vậy, không phải chính là đem nàng đẩy vào hố lửa sao?”
Cao thị cười nhạo một tiếng: “Vậy tam đệ cảm thấy đem nàng gả cho cái dạng gia đình gì mới tốt? Phải biết rằng, kinh thành hiện tại đã có đồn đãi nàng khắc thân nhân, ta có thể vì nàng tìm được một mối hôn nhân như vậy đã là không dễ dàng.
Ngươi còn muốn như thế nào? Nhà ai nguyện ý cưới một nữ nhi không cha không mẹ, còn khắc đã chết vị hôn phu cùng tổ phụ?”
“Nhị tẩu!”
Đường Chiêu biết vị tẩu tẩu nhà mình này, từ trước đến nay không phải kẻ dễ đối phó, nhưng trước kia lão thái gia còn sống, nàng ta còn có chút thu liễm, hiện giờ lại càng thêm trầm trọng!
“Phụ thân trước khi lâm chung đem hôn sự của Phù nhi giao cho ta định đoạt, nhị tẩu liền không cần nhúng tay vào việc này, ta sẽ tự vì Phù nhi tìm nhà tốt!”
Hắn tức giận nói.
Cao thị nhíu mày: “Khi nào thì giao cho ngươi? Ta như thế nào không biết? Chỉ bằng một câu của Thường quản gia kia, hôn sự của nàng liền do ngươi làm chủ sao? Thật chê cười! Tam phòng lúc trước là đã sớm phân ra ngoài, gia nghiệp Đường gia là để lại cho nhị phòng chúng ta kế thừa, A Phù cũng vẫn luôn đều cùng chúng ta ở chung, tự nhiên là do làm chủ chúng ta.
”
Sắc mặt Đường Chiêu xanh mét, hoàn toàn không có biện pháp cùng nàng ta nói đạo lý, chỉ có thể đi xem nhị ca của chính mình.
Cố tình Đường nhị gia là tính tình yếu đuối, đừng nói bảo hắn phản đối Cao thị, chính là muốn hắn ở trước mặt Cao thị nói nhiều mấy câu, hắn cũng không dám.
Lão thái gia đi quá đột ngột, trước khi lâm chung, trừ bỏ cùng Thường quản gia cùng với Đường Phù nói qua mấy câu, liền không còn lưu lại lời nào.
Cao thị không thừa nhận hắn đã từng nhắn nhủ về hôn sự của Đường Phù, ai cũng không có biện pháp.