Vị Hôn Phu Xinh Đẹp Của Thiếu Gia Băng Giá

Về đến nhà, Dương Tử Thần mệt mỏi đi lên phòng của mình nằm ngủ. Hàn Lãnh Tuyết thì bất thình lình đi vào bếp để làm cái gì đó
" Thiếu phu nhân, cô đang..." Quản gia Lâm nói
" Pha Capuchino cho Tử Thần, tôi nhớ hình như hôm qua ông nói anh ấy thường uống cà phê nhưng uống nhiều không tốt nên tôi pha cái này cho anh ấy" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Nhưng Thiếu gia đã bảo là..." Quản gia Lâm nói
" Anh ấy sẽ không mắng ai đâu, yên tâm" Hàn Lãnh Tuyết nói rồi mang tách capuchino lên cho Hắn.
Cốc...Cốc...Cốc...Tiếng gõ cửa vang lên. Một lúc sao có tiếng nói " Vào đi ". Hàn Lãnh Tuyết mang tách capuchino đặt trên bàn làm việc của Dương Tử Thần. Hương thơm của capuchino tỏa ra, Dương Tử Thần tỉnh dậy nói
" Sao lại là Capuchino, cà phê đâu ?"
" Uống Cà phê nhiều không có tốt đâu nên tôi làm cái này cho anh, tôi nhớ là có hứa lám mà" Hàn Lãnh Tuyết cười nói
" Ừm" Dương Tử Thần liền lấy tách capuchino uống. Vị ngọt của nó lên đến đầu lưỡi của hắn
" Sao, thấy thế nào. Tôi làm ngon chứ " Hàn Lãnh Tuyết nói
" Cũng bình thường" Dương Tử Thần nói
" Hứ, bình thường đồ. Nếu đã vậy thì tôi sẽ không pha nữa" Hàn Lãnh Tuyết nói giọng giận hờ
" Được rồi được rồi. Ngon lắm, được chưa hả ?" Dương Tử Thần nói
" Được rồi" Hàn Lãnh Tuyết bây giờ mới lộ bản chất thật của mình ra. Hiền lành và quan tâm đến mọi người...!!!
" Ừm. Tiểu Tuyết, tôi yêu em" Dương Tử Thần nói làm cho Hàn Lãnh Tuyết bất ngờ. Yêu ư ???
" Anh..." Hàn Lãnh Tuyết cứ như bị á khẩu, không nói lên lời
" Em đừng nghĩ là tôi yêu em vì tiền bạc mà tôi yêu em vì trái tim em có chút gì đó cần được che chở và bảo vệ và em là người duy nhất khiến cho tôi phải cười" Dương Tử Thần nói xong rồi vòng tay ôm lấy Hàn Lãnh Tuyết
" Nhưng mà tôi..." Hàn Lãnh Tuyết nói. Anh ta yêu mình sao ??? Mình có nên
đáp lại không ? Có lẽ mình cũng vậy nhưng không thể
" Cảm ơn em đã sưởi ấm cho tôi. Vậy em có yêu tôi không ??" Dương Tử Thần thì thầm vào tai Hàn Lãnh Tuyết
" C......ó" Hàn Lãnh Tuyết đỏ mặt quay đi chỗ khác. Nhưng thực sự cô yêu hắn, cô đã yêu hắn mất rồi?
" Thật không ?" Dương Tử Thần trong có vẻ như rất vui khi nghe vậy
" Thật mà" Hàn Lãnh Tuyết quay người lại, đặt tay lên gương mặt hắn cườ
" Ừm" Dương Tử Thần nói rồi trao cho Hàn Lãnh Tuyết một nụ hôn nồng. Dương Tử Thần ép cô vào tường, nụ hôn càng ngày càng hăng. Đầu lưỡi của Lãnh Thần tham lam chiếm đoạt cả lưỡi cô. Một hồi sau thì Dương Tử Thần mới luyến tiếc ngừng lại nhìn Hàn Lãnh Tuyết đang đỏ mặt. Trong cô hiện giờ thật là gợi cảm, chiếc áo sơ mi trắng bị bung một nút ra lộ bộ ngực săn chắc và đầy đặn của cô
" Thần Thần, anh biết vì sao em làm Capuchino cho anh không?''Hàn Lãnh Tuyết nói
"KHông, em nói cho anh biết đi" Dương Tử Thần nói
" Vì nó thể hiện cho tình yêu của chúng ta, vị ngọt sự mở đầu của tình yêu đó Thần à"Cô cười
" Vậy à. Vậy em hứa một điều với anh được không Tuyết" Hắn nói
" Được chứ" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Đừng bao giờ cười với ai ngoại trừ anh, được không" Dương Tử Thần nói trong có vẻ muốn chiếm đoạt
" Haha, Dương Tử Thần là đồ ngốc. Anh có biết rằng em cười được là vì ai không?" Hàn Lãnh Tuyết cười, nhìn Dương Tử Thần hiền hòa nói
" Vì anh ???" Dương Tử Thần nói
" Đúng vậy. Em mãi mãi chỉ cười với anh thôi, Thần Thần ạ" Cô nói rồi ôm lấy Dương Tử Thần
" Ừm. Em của của anh, mãi mãi" Dương Tử Thần nói rồi ôm lấy thần hình nhỏ bé của Hàn Lãnh Tuyết như một chú mèo nh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui