Vị Hôn Thê Của Tôi

Trong ánh mắt Trần Ý hàm chứa châm biếm không hề che giấu. Đặng Lan Vân sao có thể không nhìn ra, nhưng nhìn ra rồi lại cảm thấy có chút sững người. Bởi vì bộ dạng hiện tại của Trần Ý giống hệt quay về thời gian trước khi hai người quen nhau.

Cô gái trước mặt này, cả người tràn đầy gai góc nhưng lại ngập tràn bản lĩnh, mang màu sắc đặc biệt của riêng mình. Rõ ràng thân hình nhỏ xinh như thế, lại có đôi mắt sắc bén như chim ưng. Không giống như khi ở cạnh nàng, lúc nào cũng nhỏ nhẹ lấy lòng.

Trần Ý nên là vậy, cứ như xương rồng trên sa mạc khô cằn, hoàn cảnh khắc nghiệt cỡ nào cũng có thể nở hoa. Không nên ép bụng dạ giả vờ thành đóa hoa trong nhà kính. Đặng Lan Vân chợt nhận ra điều này.

Kiều Khả Hân thấy Đặng Lan Vân cứ dán mắt vào địch thủ, trong lòng tất nhiên không để yên được. Lập tức liền kéo cánh tay Đặng Lan Vân, hốc mắt rơm rớm: "Lan Vân, cậu tốt xấu cũng nói một lời đi. Trần Ý có lẽ hiểu lầm gì đó với chúng ta, phần tôi bị nói thế nào cũng không quan trọng. Quan trọng là cậu kìa!"

Câu này hiển nhiên đang ám chỉ, muốn Đặng Lan Vân đứng ra làm rõ mối quan hệ. Chỉ cần Đặng Lan Vân nói thẳng một lời không có qua lại gì với Trần Ý, thế thì người đẹp mặt nhất ở đây là ai không cần nói cũng biết.

Đặng Lan Vân dưới ánh nhìn nóng bỏng của Kiều Khả Hân, chỉ đành quay sang nhìn Trần Ý, dịu giọng mở lời: "Ý, tôi có vài câu muốn nói với cậu. tôi nghĩ cậu và Khả Hân có gì đó hiểu lầm. Chuyện lần trước Khả Hân không phải là cố ý. Khả Hân cũng đã cố giải thích rồi, chỉ là cậu lại không chịu nghe. Coi như nể mặt tôi, cậu đừng để trong lòng."

Trần Ý lại cười đầy trào phúng: "Cô có cái gì mà tôi phải nể mặt?"

Một câu này của Trần Ý trực tiếp khiến cả đám người xung quanh hút khí lạnh.


Nét mặt của Đặng Lan Vân cũng cứng đờ. Không ngờ đến cả mình, Trần Ý cũng xù gai nhọn tới như vậy.

Kiều Khả Hân lập tức phát huy bản tính "nóng ruột vì gái", cao giọng không phục: "Trần Ý! Cậu nói gì tôi, tôi không quản! Nhưng cậu không thể thái độ như thế với Lan Vân, cậu mau xin lỗi đi!"

"Xin lỗi? Đúng là tôi nên xin lỗi. Nhưng không phải là cô ta mà là bản thân tôi, xin lỗi bản thân mắt mù quá, vớ phải vài thứ không tiêu, tự khiến bụng dạ bản thân khó chịu mấy tháng liền. Đúng là không phải cái gì trông hình thức đẹp, thì nội dung cũng ổn. Nếu Khả Hân cô có lòng giúp tôi sáng mắt ra, tôi trái lại phải cảm ơn cô đấy."

Trần Ý sức chiến đấu quả thật không tồi, câu trước câu sau trực tiếp khiến cho cả đám người Kiều Khả Hân và Đặng Lan Vân tức đến nghẹn họng. Đặc biệt là Đặng Lan Vân, gương mặt ưu tú xán lạn sắp không giữ nổi bình tĩnh, càng lúc càng đen.

Kiều Khả Hân sắp bị tức đến nổ phổi.

Phải biết cô ta muốn nhân cơ hội này, trước mặt câu lạc bộ mỹ thuật khiến cho Đặng Lan Vân mở lời phủ nhận quan hệ với Trần Ý, như vậy cô ta liền sẽ không phải treo lơ lửng cái danh "Tuesday" đáng ghét kia. Nào có ngờ, câu trước câu sau của Trần Ý liền càng chắc nịch khẳng định mối quan hệ.

Thực tế ở trường Hoài Thức, từ năm trước đã râm ran tin đồn học sinh ưu tú Đặng Lan Vân qua lại với Trần Ý. Cả trường tất nhiên cực kỳ khiếp sợ khó tin rồi, nghĩ làm sao một học sinh ưu tú xuất sắc nhất trường, lại yêu sớm với một đứa O gia cảnh bần hàn, ở lớp thường học lực kém đây?

Thế chẳng phải là thần tiên hạ phàm yêu đương với phàm nhân hay sao. Rõ ràng là trái luật trời rồi đó!


Vậy nên tất nhiên phần đông những con em quý tộc thuộc hội "thần tiên bàn đào" khác liền không muốn nhai cp "tà giáo" này. Kịch liệt phản đối.

Bất quá cả Đặng Lan Vân và Trần Ý đều chưa từng nói gì về lời đồn yêu đương, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Ít lâu sau lại nghe tin Đặng Lan Vân đính hôn với Kiều Khả Hân. Mối quan hệ này liền biến thành tam giác tình yêu tay ba trong truyền thuyết.

Hiện tại Đặng Lan Vân và Kiều Khả Hân đính hôn, là cặp đôi danh chính ngôn thuận. Sự tồn tại của Trần Ý liền biến thành cái mác sau cổ áo chưa được cắt đi, cực kỳ gây khó chịu.

Tiểu tùy tùng bên cạnh Kiều Khả Hân sớm đã chướng mắt Trần Ý đã lâu, sau khi Kiều Khả Hân chính thức có danh "hôn thê" của Đặng Lan Vân. Bọn họ liền tìm tới Trần Ý gây khó dễ, trắng ra là muốn kiếm chuyện. Đại khái không thuận mắt một kẻ "phàm nhân thô tục" lại dám nhúng chàm "thần tiên" của bọn họ đi.

Thái độ sau đó của Trần Ý lại khiến cả trường Hoài Thức phải một phen kinh hãi. Bởi vì từ thái độ tới sự châm biếm rõ ràng, không khó để nhận ra là đang mắng: Đặng Lan Vân là đồ cún phụ bạc, Kiều Khả Hân là thứ Tuesday muôn đời nát.

Vậy nên từ đó thanh danh nữ thần Kiều Khả Hân không còn đẹp đẽ trăm phần trăm nữa, cô ta cũng hận không thể xé rách miệng Trần Ý.

Ngày hôm nay Kiều Khả Hân lại lần nữa bị Trần Ý đội cho cái danh Tuesday trên đầu, còn cười cợt cảm ơn như vậy, chẳng khác nào đang xiên xỏ cô ta là con hề.

Cục tức này Kiều Khả Hân nuốt không trôi nổi, trực tiếp đứng chắn trước mặt Trần Ý, giả bộ đáng thương cực kỳ: "Trần Ý, Cô còn chút lương tri nào không hả? Tự bản thân cô suy diễn linh tinh liền muốn kéo cả tôi và Lan Vân vào sao? Cô có giỏi thì trực diện mắng tôi này, đừng có một hai lời liền giội nước bẩn lên người khác như vậy!"


"Người trong sạch thì mới gọi là giội nước bẩn. Còn nếu bản chất đã bẩn rồi, thì nước tôi giội lên nói không chừng là nước thánh rửa tội đấy." Trần Ý nhún vai.

"Cô!"

"Khả Hân, được rồi!" Đặng Lan Vân gằn giọng, đưa tay chặn vai Kiều Khả Hân lại. Hàng mi hơi sụp xuống, bờ môi run nhẹ, hiển nhiên đang cố khống chế tâm tình mình.

Dù biết rằng hiện tại Trần Ý sẽ bộc lộ gai nhọn, nhưng Đặng Lan Vân chưa từng ngờ tới tính khí Trần Ý lại lớn tới như vậy.

Trần Ý trước giờ luôn thuộc kiểu người, chỉ cần là ở trong địa phận được Trần Ý công nhận, Trần Ý sẽ không tiếc dốc hết ruột gan ra đối đãi. Nhưng một khi đã trở mặt thành thù Trần Ý liền có cả nghìn cách chì chiết công kích đối phương, dù là về mặt tinh thần thôi, cũng đã đủ nếm mùi quả đắng.

Đặng Lan Vân phút chốc không muốn đối diện với Trần Ý nữa, một Trần Ý thế này khiến cô ta không quen, càng khiến cô ta hoảng hốt không thể đáp trả nổi.

Trần Ý tất nhiên biết rõ hôm nay đã đạp tinh thần Đặng Lan Vân đi xuống đáy cốc như thế nào. Tốt xấu cũng quen nhau hai ba tháng, tính khí của bạn gái cũ cặn bã này Trần Ý không nắm được mười phần thì cũng là bảy, tám.

Một kẻ kiêu căng tự phụ, lại bị châm biếm công khai. Huống hồ không có lý lẽ chối cãi, thế thì sẽ tự sản sinh ngột ngạt.

Mà Đặng Lan Vân càng ngột ngạt, Trần Ý càng thích.


Ừm, nàng chẳng phải là người cao thượng gì.

Bị đá một cách không rõ ràng, còn bị bạo lực học đường, thái độ Đặng Lan Vân càng khiến nàng thất vọng. Thà rằng Đặng Lan Vân nói thẳng một câu chia tay, sau đó chạy đi đính hôn với Kiều Khả Hân thì thôi. Đằng này xem nàng là trò đùa, một mặt thì nói không có gì với Kiều Khả Hân, hôn ước gì đó chỉ là trên bàn ăn người lớn gán ghép cho vui. Thế mà quay ngoắt đi liền tổ chức bữa sinh nhật đồng thời tuyên bố vị hôn thê Kiều Khả Hân.

Nực cười hơn còn mời nàng đến dự tiệc cơ đấy, trong buổi tiệc đó Trần Ý liền biến thành trò tiêu khiển, châm biến và cười nhạo của đám tiểu thư công tử chơi chung với Kiều Khả Hân.

Cảnh đó Đặng Lan Vân đều thấy, lại lựa chọn lơ đi. Để mặc đám người đó mượn danh đùa giỡn, ụp cả đĩa bánh kem nhỏ lên đầu Trần Ý. Kí ức ngày hôm đó Trần Ý sợ rằng cả đời này cũng không quên nổi.

Đúng là có vài người không thể trông mặt mà bắt hình dong. Bạn gái cũ cặn bã chính là điển hình!

...

*****

P/s: cỡ này đi làm mọi người, xong tui tự nhiên muốn viết một bộ về văn phòng ghê, gom mấy cái dram công sở bữa giờ vô làm tài liệu tham khảo luôn cho nó nóng =)))

Nhưng mà hog có thời gian thiệt, đi làm xong còn phải tăng ca, về còn phải nấu cơm dọn dẹp. Bào mòn tuổi trẻ thiệt sự:((((((


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận