Hiệu ảnh mà cô đặt chỗ trước là thuộc một chuỗi cửa hàng.
Quán hôm trước cô đặt ở khá xa, nhưng ngay ở gần có một quán khác.
Ninh Chi đơn giản chỉ cần lên trang chủ của hiệu ảnh, sửa đổi lịch hẹn thành chi nhánh này là xong.Hề Lan Dự không nói gì, Ninh Chi ngầm hiểu là đồng ý.Nhân viên công tác ở hiệu ảnh biết được họ chụp ảnh kết hôn để đi đăng ký giấy chứng nhận kết hôn, nên đặc biệt báo trước với nhiếp ảnh gia để tạo bầu không khí.—— “Cô dâu xích lại gần chú rể một chút, hai người đừng cứng nhắc quá, thả lỏng ra như lúc bình thường vẫn ở chung với nhau ấy.”—— “Chú rể không nên xụ mặt, mỉm cười nào, đúng rồi, cười lên một chút.”—— “Bên này, cô dâu dựa đầu nhẹ nhàng lên vai tân lang đi, đúng rồi, nghiêng người về phía tân lang nào.”Ninh Chi suýt nữa không duy trì được vẻ mặt bình tĩnh, cô chưa bao giờ dựa gần Hề Lan Dự đến như vậy, cảm giác như mình đang trong một khu rừng tuyết tùng, chóp mũi quanh quẩn mùi thuốc lá mơ hồ.Bất chợt một khoảnh khắc, Ninh Chi trong một cái chớp mắt ngắn ngủi bỗng cảm thấy hô hấp hai người đan xen nhau.Hề Lan Dự là người mất kiên nhẫn trước, hơi nhíu mày:“Phiền anh nhanh một chút, chúng tôi đang vội.”Nhiếp ảnh gia phản bác theo bản năng:“Nếu vội thì nên cẩn thận đến sớm để chụp ảnh chứ.
Kết hôn là chuyện đáng lưu tâm.
Biểu hiện của hai người như thế này, người khác không biết có khi còn tưởng cả hai chẳng hề quen thân gì nhau.”Ninh Chi nghĩ thầm: Chẳng nhẽ không phải vậy sao?Nhiếp ảnh gia nói xong nhìn thấy thần sắc trong ánh mắt của Hề Lan Dự, vội sửa lời mình:“Thôi bỏ qua đi.
Nếu thật sự không cười nổi thì để tôi chỉnh sửa ảnh cho mấy người, cứ yên tâm.
Giá trị nhan sắc của cả hai cao như vậy, ảnh chụp ra chắc chắn sẽ rất đẹp, có thể dùng để quảng bá cho hiệu ảnh được.”Ninh Chi: ……Cô cũng không muốn được đem đi tuyên truyền đâu, chỉ mong chuyện này mau chóng kết thúc.Ở cạnh Hề Lan Dự cô còn thấy mệt hơn cả lúc đi làm.Sau khi chụp ảnh xong, xe họ nhanh chóng đi thẳng tới Cục Dân Chính.Hề Lan Dự ngồi bên trong xe, giọng nói bình tĩnh lại mang theo chút áp lực:“Nếu có lần sau thì để tôi sắp xếp địa điểm.”Ninh Chi chỉ nghĩ, chắc chắn không có lần sau.Nhưng nghĩ lại một chút, vẫn là không nên nói quá thẳng thừng, cô đành “Ừm” một tiếng.Thật may, ngày họ chọn hôm nay không phải ngày đẹp hay mang ý nghĩa gì, rất ít người xếp hàng ở Cục Dân Chính, thật nhanh đã đến lượt bọn họ.Hai người cực kỳ ăn ý, tốc độ thao tác lanh lẹ, ký tên đóng dấu, liền mạch lưu loát.Chờ đến khi cầm tờ hôn thú trên tay, sự căng thẳng trong đầu Ninh Chi trong mới chậm rãi thả lỏng, liền thở phào một hơi.Lăn lộn cả một ngày, Hề Lan Dự nới lỏng hai cúc áo trên cùng vốn được cài thẳng tắp một hàng trước đó, lộ ra một chút hương vị cấm dục..