Vì Si Mê Người Cưới Trước Yêu Sau


“Gọi điện thoại, nói tôi đưa cô ra ngoài.



Khi đến khu dịch vụ ngoại ô, Hề Lan Dự ném ra một câu như vậy rồi đẩy cửa xuống xe, có lẽ là để cô có chút thời gian nói chuyện với bà ngoại.


Hề Lan Dự hành xử chu đáo về mọi mặt, vừa nhìn liền biết từ nhỏ anh đã được nuôi dạy rất tốt.


Ngay từ khi hai người xuất phát, Ninh Chi sớm đã biểu đạt ý tứ này với bà ngoại, nghĩ nghĩ, cô chỉ mở WeChat để nhắn tin, hơn nữa cũng chỉ nhắn có một câu:
“Bà yên tâm nhé.



Họ lại lần nữa khởi hành, lúc này không bị đình trệ, xe cuối cùng cũng lái đến một căn biệt thự lớn nằm giữa sườn núi, xây theo phong cách Trung Hoa.


Có lần, Trịnh Nhất Mãn thấy buồn chán, lôi kéo Ninh Chi đi xem bản đồ Bắc Thành trên Google.

Họ từng nhìn thấy nơi này, lúc đó cả hai kết luận rằng, những người sống ở đây không phải là nhà giàu hay quý tộc, thì cũng có tính cách quái gở.



Nếu không, ai mà lại nghĩ đến xây nhà ở một sườn núi hoang tàn vắng vẻ thế này chứ.


Ninh Chi liếc mắt nhìn Hề Lan Dự vẫn luôn im lặng từ khi ngồi trên ô tô, nhếch môi cười.


Họ quả thực nói trúng phóc, người này sở hữu cả hai điều đó.


Trịnh Nhất Mãn lúc ấy còn cười nói, rằng nếu bị mộng du ở chỗ này, đẩy cửa đi ra ngoài hai bước là xong đời, trực tiếp thăng thiên.


Sự thật chứng minh, cái nghèo đã hạn chế trí tưởng tượng của bọn họ.


Được tận mắt nhìn thấy, căn biệt thự này chấn động hơn rất nhiều so với những gì cô thấy trên bản đồ.


Ninh Chi đoán không ra diện tích, nhưng chỉ nhìn qua loa một cái, cũng biết rộng lớn đến mức kinh người.



Mang nét quyến rũ cổ xưa và tầm nhìn rộng ở mỗi bước chân.

Hai bên lối vào là một rừng trúc cứng cáp đĩnh đạt, sau đó sẽ lần lượt đi qua một hồ nước nhân tạo, hòn non bộ bằng đá, một tiểu viện không tên.

Ninh Chi đi qua một chiếc cổng tò vò hình cung trăng, dừng lại dưới mái hiên cùng Hề Lan Dự.


Có người bước đến đẩy cửa chính ra, Ninh Chi thoáng chốc nghe thấy hương gỗ càng thêm nồng nàn.


Anh đứng ở cửa, khẽ hất cằm, ý bảo Ninh Chi đi vào:
“Đêm nay cô ở lại đây, muốn đi đâu thì nói với bọn họ, sẽ có người đưa cô đi.



Giọng nói Ninh Chi bình đạm:
“Cảm ơn.



Hề Lan Dự từ đầu đến cuối đều thực bình tĩnh, chưa từng biểu lộ ra một chút thiếu kiên nhẫn nào, nhưng trực giác Ninh Chi cảm nhận, đây đã điểm giới hạn kiên nhẫn của anh.

Anh không muốn lại mất thời gian ứng phó, cho nên đơn giản chỉ là rút củi dưới đáy nồi, thay đổi phương thức mà thôi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận