Edit: Lune
Nha Thấu còn chưa nghe rõ âm thanh thông báo của hệ thống đã bị Lucifer ôm vào trong ngực.
Cánh tay sau lưng cậu siết chặt cực kỳ, đầu hắn vùi vào cổ cậu liên tục dụi qua dụi lại, tuy không nói gì nhưng lại như đã nói tất cả.
Cậu bị siết đến mức không thở nổi, giãy giụa muốn thoát ra, vừa mới cử động đã cảm nhận được sự khác thường trên người đối phương, vị trí vừa khéo kẹt ở chỗ khuy của bộ đồ ngủ.
Khuôn mặt thiếu niên thoắt cái đỏ bừng, cậu còn chưa làm gì thì Lucifer đã thốt nhiên buông cậu ra, xoay người xuống giường rồi đi vào phòng tắm lần nữa.
Nhanh đến nỗi Nha Thấu vừa chớp mắt đã không thấy bóng dáng Lucifer đâu.
Trong phòng tắm lại có tiếng nước vang lên, còn loáng thoáng xen lẫn tiếng thở dốc.
【Cái này cái này cái này? Lucifer, đến thế rồi mà anh còn không làm gì nữa hả?? Hả hả hả? Tôi còn tưởng không xem được hình thì ít ra cũng nghe được tiếng chứ? Giọng vợ tôi hay như thế mà anh không làm gì hết! Đúng là vô tích sự.】
【Trong phó bản này, hình như ngoài Ly Vân ra thì đám còn lại không ai dám làm gì thì phải... Thằng nhóc Ly Vân kia, rốt cuộc lúc đấy bọn họ nói gì nhỉ, Hệ thống Chủ chặn nhanh quá nên không nghe được.】
【Đừng bảo là Lucifer không dám làm nhé, cảm giác ánh mắt hắn nhìn vợ như có thể làm suốt ba ngày ba đêm ấy. Mà trông eo cũng lực ra phết, lẽ ra ông già tám trăm tuổi phải mạnh dạn hơn đám học sinh cấp ba ở phó bản trước chứ, chẳng biết sao lại không *nhoằm* nhở, tui sốt ruột muốn chết rồi.】
【He he he he he, vợ nhìn xinh quá, vừa nãy tôi để ý tay Lucifer trong chăn làm gì hay sao ấy, phải cởi khuy không nhỉ? Vợ phản ứng lớn như thế, đừng bảo là...】
【Đù, nghe bác nói thế, hình như em biết cái gì rồi!】
Biết cái gì hả! Căn bản không hề giống như bọn họ nghĩ!
Nha Thấu dùng chăn mỏng quấn kín người mình lại, hệt như con tôm luộc, cậu thấy cái đuôi sau lưng mình đúng là quá phiền.
Cậu bỗng hiểu được lúc trước Hệ thống Tình yêu nói với mình cách đơn giản nhất để Lucifer nguôi giận là gì, đầu như quả bóng bị chọc thủng "Bùm" một cái nổ tung, sau đó không nghĩ được gì khác nữa.
Cả người cậu núp trong chăn, giọng rầu rĩ: "Điểm thiện cảm của Lucifer không phải đã đầy rồi à?"
Hệ thống Tình yêu nói:【100 chỉ là giá trị quy định của hệ thống, không có nghĩa nó là giới hạn cuối cùng.】
Tình cảm của Lucifer dành cho Thiếu chủ dừng ở thích là vì Hệ thống Tình yêu chỉ có thể ghi đến 100.
Nó yếu ớt thở dài:【Hắn đối xử với ngài rất khác biệt.】Ngay từ lúc vừa gặp đã bắt đầu.
001 cũng giải thích theo:【Khi điểm thiện cảm của NPC đạt đến một mức cực cao thì sẽ xuất hiện kịch bản liên quan đến NPC đó để tìm được manh mối mấu chốt, đây cũng là một phần được tính vào điểm hoàn thành phó bản sau khi kết toán.】
Cho nên cậu cần dựa theo thông báo của hệ thống, về Lâu đài Ánh Trăng để tìm thông tin.
Nhưng tại sao thông tin quan trọng về Lucifer lại không ở trong lâu đài của chính hắn? Mà lại ở Lâu đài Ánh Trăng?
Nha Thấu cau mày suy nghĩ, cậu cuộn người lại, bắt đầu vẽ bản đồ thông tin trong đầu.
Hiện giờ mốc quan trọng trong kịch bản là cuộc chiến giữa các phe đã diễn ra sớm hơn, cũng đại biểu cho tình cảnh của những người chơi còn lại sẽ càng gian nan hơn.
Tương đương với việc rõ ràng chỉ cần đánh ba ngày là xong nhưng vẫn cứ cho thêm một ngày, không cần nói cũng biết có nguy hiểm ẩn nấp bên trong.
Chỉ trong lúc cậu ngủ đã có sáu người chơi tử vong.
Tâm tư Nha Thấu hơi rối, không biết nên nói gì.
Dường như từ khi vào phó bản đến giờ, cậu vẫn luôn đứng tách riêng khỏi nhóm người chơi, liệu có phải là tác dụng của Vé mời của NPC không nhỉ?
Đang suy nghĩ thì thấy cửa phòng tắm mở ra, tóc Lucifer lại ướt sũng, hắn bước từng bước về phía cậu.
Nhưng lần này hắn không vừa đến thì ôm thiếu niên vào lòng nữa.
Nha Thấu chia cho hắn ít chăn, cẩn thận dịch qua: "Anh còn giận không?"
"Không."
Lucifer quay lưng về phía cậu, không muốn quay lại, Nha Thấu khẽ chọc hắn, nhỏ giọng gọi anh ơi.
"Nếu không muốn lúc nữa mất ngủ, từ trong ra ngoài đều là mùi của anh thit Nha Nha nằm yên đi."
Giọng điệu nguy hiểm của hắn khiến Nha Thấy rụt tay về luôn, vội vàng lăn xa ra.
Cậu chưa từng tiếp xúc qua những thứ này nhưng không có nghĩa là cậu không hiểu. Ngay thời điểm Lucier hôn lưng cậu thì cậu đều hiểu cả rồi.
Khu Chinh phục Tình Yêu rất cởi mở nên đương nhiên cũng có trường hợp nam giới và nam giới yêu nhau.
Hồi lâu sau, câu mới cắn môi nói: "Vậy anh có chạm vào em không?"
Thiếu niên giả vờ bình tĩnh, nhưng trong lời nói vẫn bại lộ cảm xúc sợ hãi của cậu hiện giờ.
Tiếng thở của Lucifer nghe nặng hơn: "Rất muốn."
Ham muốn của Ma cà rồng cao, gần như trở thành tộc dâm loạn nhất trong các tộc. Ma cà rồng thuần huyết thì khá hơn ma cà rồng lai, nhưng cũng không hoàn toàn vứt bỏ được, đôi lúc cũng sẽ tìm huyết phó để phát tiết, ngay cả Luther chưa trưởng thành còn có những hai huyết phó.
Chỉ mình Lucifer là không có, hắn giống như một NPC hoàn mỹ tới cực điểm, nhìn phó bản mở ra rồi lại đóng vào, hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Đã lâu lắm rồi hắn chưa cảm nhận được loại cảm giác muốn dung nhập một người vào xương tủy của mình như thế này, muốn nhìn em ấy khóc, muốn nắm lấy cái chân đá mình để chạy trốn nhưng lại không thoát nổi của em ấy.
Lucifer chưa bao giờ nói dối, hắn thực sự rất muốn.
"... Nhưng không thể ép buộc được." Lucifer nói.
Hắn không muốn làm chuyện gì khi thiếu niên không muốn, ngoại trừ vừa nãy hôn lưng cậu vì cơn nóng giận ra.
Chỉ một lần đó, còn những lúc khác Lucifer đều chạy trối chết, lúc đưa đồ ngủ còn không dám nhìn vào bên trong.
Lucifer kiềm chế nhắm mắt lại, mùi hương trên người thiếu niên cứ bay đến chỗ hắn, ôm lấy hắn, tựa như đang nói "Quay lại nhìn đi, nhìn nét mặt của cậu bây giờ".
Một lúc lâu sau, hắn mới nói: "Ngủ đi."
Căn phòng lần nữa chìm vào yên tĩnh, sau khi Lucifer tưởng cậu đã ngủ thì thiếu niên lại lên tiếng.
"Nếu như em không phải em trước kia..." Giọng cậu có chút hồi hộp: "Anh còn đối tốt với em như vậy không?"
Lucifer: "Nha Nha là Nha Nha, quá khứ hiện tại và cả tương lai cũng vẫn là Nha Nha."
Đây không phải là đáp án cậu muốn nghe, Nha Thấu nhăn mặt nhưng lại không dám hỏi nhiều, sợ thân phận bại lộ, cậu đành phải hỏi một vấn đề khác: "Nếu sau này em rời đi thì sao? Anh vẫn sẽ bắt em lại à?"
Lucifer: "Vừa xin lỗi anh xong, giờ đã lên kế hoạch cho lần sau rồi?"
Được rồi, cậu biết Lucifer sẽ làm thế nào, có lẽ là muốn đánh gãy chân cậu, hu hu, Nha Thấu khóc không ra nước mắt.
Nhưng Lucifer vẫn chưa nói xong, hắn ngừng trong chốc lát rồi nói tiếp: "Nhưng anh sẽ đưa em đến nơi em muốn."
"Ngủ đi."
Thiếu niên nằm trong chăn mỏng, tay nắm mép chăn, nhắm mắt lại. Gò má áp vào thành giường làm đôi môi cũng bị ép vào nhau, khiến đường viền môi càng thêm rõ ràng.
Nha Thấu cứ tưởng là mình ngủ rồi nên giờ sẽ không buồn ngủ nữa, nhưng khi cậu nhắm mắt lại thì cơn buồn ngủ bắt đầu kéo đến, không bao lâu thì ngủ thiếp đi.
Lúc chìm vào bóng tối, trong lúc mơ màng, hình như cậu cảm giác được Lucifer xoay người lại, sau đó nghe thấy hắn nói—
"Dù sao em cũng là báu vật anh vất vả lắm mới tìm về được."
...
Đến khi Nha Thấu tỉnh lại thì Lucifer đã không còn ở đây nữa.
Rèm cửa bị cậu kéo ra, ánh nắng rọi vào, chiếu sáng từng ngóc ngách trong căn phòng.
Mà ngoài cửa sổ, Mặt trăng vẫn treo cao giữa bầu trời, cực kỳ rõ ràng, cũng cực kỳ không phù hợp với nhận thức của cậu.
Nhưng vừa nghĩ đây là trong phó bản nên cậu cũng thấy thoải mái hơn nhiều.
Trong phó bản có rất nhiều thứ kỳ quái, một Mặt trăng kỳ quái có tính là gì.
Nha Thấu lặng lẽ bò xuống giường, phát hiện trong hộc tủ lại có máu của Lucifer chuẩn bị sắn cho mình, so với lần trước thì ít hơn.
001:【Đi đánh nhau với thợ săn còn phải chuẩn bị máu cho cậu, tổn thương nguyên khí ghê, chậc chậc.】
Nha Thấu yên lặng cầm ống máu trên tủ xuống, cảm thấy hơi bỏng tay.
Cậu luôn cảm giác mình không trả nổi.
Mà sau khi ngủ dậy, cậu thấy trong miệng mình hơi vương vướng.
Nha Thấu há miệng ra, cẩn thận sờ răng nanh, phát hiện nó nhọn hơn trước nhiều, ngay cả chỗ mọc cánh sau lưng cũng hơi nong nóng.
Cậu không chắc lắm, còn cố tình há miệng ra cho 001 kiểm tra thử.
【Cậu cảm giác không sai đâu, đúng là răng mọc dài ra rồi.】
Gần đây cậu không ăn gì cả, nguồn thức ăn chủ yếu là máu Lucifer, chẳng lẽ là vì nguyên nhân này?
Trong máy truyền tin đột nhiên vang lên âm thanh làm xáo trộn suy nghĩ của cậu.
"Nha Nha, giờ em đang ở đâu?" Giọng Thi Lâu bên kia rất gấp gáp, nghe giống như đang vừa nói vừa chạy cấp tốc vậy.
Xét thấy tình huống lúc trước của Thi Lâu, Nha Thấu cẩn thận hỏi: "Anh còn nhớ người chơi với phó bản là gì không?"
Cậu vừa hỏi, cả hai lập tức bị kéo về thời điểm xấu hổ đêm qua.
Sau khi tỉnh táo lại, Thi Lâu vẫn nhớ đoạn ký ức lúc bị cưỡng chế tiến vào trạng thái cuồng bạo, biết mình đã đè thiếu niên dưới móng vuốt thế nào, cũng biết mình đã nghĩ muốn làm gì với cậu sau khi bị hai trạng thái chồng lên nhau ảnh hưởng.
Bóng đêm cũng chẳng giấu được thiếu niên, Thi Lâu chưa từng gặp được ai như vậy, bất cứ điểm nào cũng đúng gu hắn.
Giọng nói êm tai, người vừa trắng lại vừa mềm, lúc bị móng vuốt đè xuống thì cả người run rẩy, rất dễ khơi gợi dục vọng muốn bảo vệ.
Làm người ta rất muốn bế về.
Thi Lâu đẩy lưỡi lên hàm trên: "Nhớ."
Xem ra là đã khôi phục lại bình thường rồi, Nha Thấu thở phào: "Giờ tôi đang ở trong trang viên Ma cà rồng."
Hôm qua Thủ lĩnh Ma cà rồng bắt thiếu niên đi ngay trước mặt hắn, còn cả tên Thẩm Thính Bạch không biết tốt xấu kia nữa, tất cả đều khiến Thi Lâu bực bội.
Rõ ràng mình mới là cộng sự của em ấy, mình cũng là người đầu tiên gặp được em ấy mà.
"Được." Thi Lâu đáp, chợt hỏi: "Lucifer đối tốt với em lắm phải không?"
"... Ừm."
"Đừng nảy sinh nhiều tình cảm với NPC quá." Thi Lâu tạm dừng, nói rõ thông tin mình thu thập được từ lúc vào phó bản cho nhỏ cộng sự nghe: "Phó bản Lâu đài Ánh Trăng mở tổng cộng năm lần, mà mỗi lần đều kết thúc bằng việc phong ấn Lucifer."
"Hắn sống quá lâu, không thể đánh thắng được nên chỉ có thể phong ấn."
Đầu bên kia của máy truyền tin hoàn toàn yên tĩnh, tốc độ nói của Thi Lâu không nhanh, trình bày các suy đoán về phó bản.
"Điều kiện vượt ải là tìm thấy "Nó" đồng thời sống sót trong bảy ngày, mà nội dung chính tuyến lại là hai tộc khác vây đánh Ma cà rồng, phong ấn Lucifer. Ba phe không phân chia tốt xấu hoàn toàn, vậy tại sao hệ thống lại muốn bọn họ đánh nhau?"
"Nha Nha, em đoán xem, hai chuyện này nhìn như chẳng hề liên quan gì đến nhau, nhưng sao hệ thống lại sắp xếp như vậy?"
Nha Thấu ngồi ở trên giường, đầu óc trở nên hỗn loạn vì những lời dẫn dắt của hắn. Một vài suy đoán không hay lóe lên nhưng lại bị cậu ghìm xuống.
Nghe tiếng hít thở dần dồn dập của thiếu niên, Thi Lâu ý thức được suy đoán của mình làm cậu sợ, trong chốc lát hắn thấy hơi hối hận.
"Thôi bỏ đi."
Có nhiều thứ không nói cho cậu biết thì tốt hơn.
"Bọn anh sẽ đến tìm em."