Viện Nghiên cứu Số 1 đã có mặt đầy đủ ở trong phòng họp.
Chủ tịch Cosmos bước vào, tất cả đồng loạt đứng lên chào.
Chủ tịch ra hiệu cho mọi người ngồi xuống và đưa ra một áp phích quảng cáo về sản phẩm mới của Phi Long, hỏi: "Mọi người có nhận ra thứ này không?"
"Đó là nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Số 1." - Nghiên cứu viên An trả lời, anh ta có vẻ ngạc nhiên khi thấy nghiên cứu của viện lại nằm trên quảng cáo của Phi Long.
"Chính xác, để giải thích thì cũng đơn giản thôi, có người đã làm rò rỉ thông tin ra bên ngoài." - Chủ tịch giải thích.
Mọi người xôn xao bàn tán, chỉ riêng Lôi Vũ vẫn bình thản.
Thôi Tĩnh nhìn sang anh, đoán là Lôi Vũ và chủ tịch đã sắp xếp ổn thỏa tất cả.
Cô cũng bình tĩnh lại tiếp tục nghe chủ tịch thông báo.
"Căn cứ vào những thông tin đã rò rỉ, thì người có khả năng đã chuyển thông tin cho Phi Long, ngoài viện trưởng Lôi là người quản lí tất cả ra, chỉ có thể là Phó Viện trưởng Thôi." - Chủ tịch tiếp tục.
"Không thể, tôi không có làm việc đó." - Thôi Tĩnh lập tức phản bác, cô quay sang Lôi Vũ tìm sự đồng tình thì thấy anh vẫn bình thản.
Cô hiểu ra là họ không có ý nghi ngờ cô.
"Chủ tịch, chắc là có hiểu lầm gì rồi, không thể có chuyện Phó Viện trưởng Thôi phản bội Cosmos.
Và hiện tại cô ấy cũng không còn quan hệ gì với Long Tiêu nữa, việc gì phải giúp ông ta." - Từ Khánh Linh lên tiếng.
Thôi Tĩnh giật tay áo Từ Khánh Linh, ra hiệu rằng không cần lên tiếng phản biện.
"Tôi thừa nhận, đúng là ban đầu Phó Viện trưởng Thôi là đối tượng tình nghi số 1.
Sau đó, tôi đã nhờ viện trưởng Doãn điều tra thật kĩ, và tiếp đến viện trưởng Lôi cũng đã tham gia vào." - Chủ tịch tiếp tục trình bày - "Viện trưởng Lôi đã đưa một phương án để tìm ra kẻ làm lộ thông tin của chúng ta."
Mọi người lại một lần nữa xôn xao, nhưng nhanh chóng trở lại im lặng để nghe chủ tịch nói tiếp.
"Cậu Lôi Vũ đã đưa ra hai thiết kế khác nhau ở bước cuối của sản phẩm, một cái đưa cho phó viện trưởng Thôi, cái còn lại đưa cho kẻ tình nghi còn lại." - Chủ tịch tiếp tục.
"Thưa chủ tịch, không phải chỉ có Phó Viện trưởng Thôi mới có khả năng tiếp cận toàn bộ các thông tin bị rò rỉ sao?" - Tổ trưởng Lăng của tổ bảo trì lên tiếng.
"Đúng là phó viện trưởng Thôi là cá nhân duy nhất có thể lấy được các thông tin đó." - Chủ tịch thừa nhận.
"Vậy là thông tin được lấy từ nhiều người." - Nghiên cứu viên An hiểu ra vấn đề.
"Đúng vậy.
Thẩm Chấn, Tôn Kiên Nghị, Vương Bân, các cậu có gì để biện hộ không?" - Chủ tịch xác nhận suy đoán của cậu An.
"Chủ tịch, ông nghi ngờ tôi ư? Tại sao chứ?" - Tôn Kiên Nghị không thừa nhận.
"Nếu chỉ vì ba chúng tôi hợp lại có thể có đầy đủ thông tin thì khiên cưỡng quá.
Điều đó đâu có nghĩ là Phó Viện trưởng Thôi vô tội." - Vương Bân cũng lên tiếng.
"Như chủ tịch đã nói, tôi đã đưa ra một phép thử để vạch mặt kẻ phản bội công ty." - Lôi Vũ lúc này mới lên tiếng - "Chúng tôi đã cho người kiểm tra sản phẩm mới của Phi Long rồi, đó là thiết kế mà tôi đưa cho ba người."
"Tôi phản đối." - Thẩm Chấn lên tiếng - "Tôi không muốn lôi chuyện cá nhân vào, nhưng chắc ai cũng biết quan hệ giữa viện trưởng và phó viện trưởng, làm sao biết chắc được Viện trưởng Lôi không cố tình gài bẫy chúng tôi chứ."
"Gài bẫy gì chứ? Ông đừng nói năng vô lý như vậy." - Từ Khánh Linh lên tiếng bênh vực.
"Thì dễ thôi, viện trưởng đưa cho cô ta bản thiết kế giống với chúng tôi rồi dặn đưa cái này cho Phi Long.
Thế là đã qua mặt chủ tịch rồi.
Chúng tôi còn chưa xét đến cô đấy, là trợ lý của họ, ai biết cô có dính dáng không." - Thẩm Chấn cãi lại.
"Thật là không biết hối cải." - Lôi Vũ nhận xét, không hề lo sợ trước sự công kích đó.
"Cậu Thẩm, cậu nghĩ tôi là trẻ con dễ qua mặt à?" - Chủ tịch nói.
Thẩm Chấn biết mình lỡ lời liền co người lại, không hung hăng nữa.
Chủ tịch nói tiếp: "Từ lúc bắt đầu phát hiện việc rò rỉ thông tin, Viện Nghiên cứu Số 1 luôn nằm trong sự giám sát của tiến sĩ Doãn Khắc Quân.
Chắc chắn Lôi Vũ đã làm theo đúng kế hoạch đề ra.
Không tin thì toàn bộ các đoạn ghi hình vẫn còn ở Viện Nghiên cứu Số 2."
Không còn đường chối cãi, cả ba đành im thin thít chờ đợi phán quyết của chủ tịch.
"Vậy coi như đã nhận tội.
Trước lúc các cậu nghỉ việc, tôi muốn nghe lý do các cậu làm thế?"
Hai người kia thất thần đến nỗi không nói nên lời, Thẩm Chấn đành thay mặt lên tiếng: "Do chúng tôi muốn hạ thấp uy tín của viện trưởng Lôi, mong tạo ra một vụ bê bối nào đó.
Bản thân cậu ta thì quá hoàn hảo rồi nên chúng tôi đã điều tra về cô Thôi, và biết được cô ta quen biết với Long Tiêu."
Thôi Tĩnh nghĩ thầm, thì ra quan hệ xa xôi thế cũng điều tra được, thế mà Long Tiêu ban đầu dám đảm bảo là không ai biết.
Thẩm Chấn tiếp tục nói: "Thế là ba người chúng tôi cùng nhau tìm cách đổ tội ăn cắp thông tin cho Phó Viện trưởng Thôi.
Tôi đã hứa với hai cậu này là nếu vụ này thành công, đá được tiến sĩ Lôi khỏi ghế viện trưởng thì tôi sẽ nâng đỡ cho hai cậu ấy."
"Được rồi, thế là đủ." - Chủ tịch ra hiệu - "Cuộc họp kết thúc."
"Với vụ tai tiếng này, có lẽ họ không làm việc cho công ty nào được nữa đâu." - Lôi Vũ nói với Thôi Tĩnh.
"Khoan đã, chủ tịch phải tin tôi, tôi không phản bội Cosmos.
Những dữ liệu tôi đưa cho Long Tiêu vốn đã bị chỉnh sửa lại rất khéo.
Dù bây giờ trông nó vẫn ổn nhưng rồi sẽ sớm hư hỏng thôi, lúc đó Cosmos vẫn có thể sản xuất sản phẩm chất lượng mà không lo bị Phi Long cạnh tranh." - Thẩm Chấn gọi với theo.
Chủ tịch không để tâm, tiếp tục bước ra khỏi phòng họp.
Thôi Tĩnh nghĩ bụng, nếu như lời của Thẩm Chấn là đúng, thì phen này Phi Long gặp rắc rối to rồi..