Vĩnh Dạ Chi Phong

Trận đầu bán kết thi đấu cá nhân cuối cùng cũng kết thúc.

Tuyển thủ Odin lấy tỷ số 2:0, tuyệt sát Quang ảnh võ sĩ Balcon!

Thời điểm tuyển thủ trở lại trên sân khấu, Balcon thực lòng tin phục, y chủ động lại gần bắt tay với Tyler, nói: “Tôi đánh eSport nhiều năm như vậy, chưa bao giờ đấu đao mà bị nghiền ép thành vậy cả. Cậu là Chiến thần làm tôi phục sát đất, thua cũng không oán hận”

Tyler bắt tay, không nói gì.

Hắn luôn không có thói quen nói chuyện trên sân, điều này làm cho khán giả như đám tiểu yêu tinh đói khát, cả ngày cân nhắc phỏng đoán lung tung trên màn hình chung: “Làm sao mới có thể làm cho nam thần nói nhiều thêm hai câu đây?”

“Muốn làm tan chảy núi băng Bắc Cực ở Trái Đất cần viết một bài luận văn, muốn làm tan chảy nam thần của ta phỏng chừng phải tổ chức Hội nghị Thượng đỉnh Thế giới…”

Khi người dẫn chương trình đi lên, cũng nói: “Tuyển thủ Odin đúng là tiếc chữ như vàng. Ở trên sân cũng đơn giản thanh thoát, tự tạo cho mình một phong cách chiến đấu riêng, đơn giản mà nói chính là ‘Chiến thuật Tứ gia’ cực kỳ imba”

Cô trước tiên ra sức thổi phồng hai câu, lại nói: “Hiện tại khán giả có một vấn đề muốn hỏi: Tứ gia, bởi vì ở ván thứ hai anh dùng bốn combo Tia chớp đánh rớt HP cuối cùng của tuyển thủ Balcon, cho nên chúng tôi muốn biết, vì sao ở ván đầu tiên anh không dùng kỹ xảo này? Là để che giấu thực lực sao?”

Cô đưa micro cho Tyler.

Lúc này liền thấy Tyler không nhanh không chậm nói: “Không”

Người dẫn chương trình: “…” Được rồi, tôi biết nó có nghĩa là “Không phải để che giấu thực lực”, thế nhưng Tứ gia à ngài có thể nói nhiều thêm một chữ được hay không! Có thể hay không!?

Không hiểu vì sao, các fan lại phấn chấn lên!

Bọn họ bị Tứ gia lời ít ý nhiều ngược thành quen, vậy mà bây giờ lại cảm thấy chữ “Không” này có cảm giác rất cute, có chút thân thiết, còn có chút…sảng khoái?!

Người dẫn chương trình hỏi tiếp: “Như vậy xin hỏi thế là vì sao? Vì sao ván thứ nhất ngài lựa chọn dùng phán định của hệ thống?”

Tyler không hề dao động nói: “Bớt sức”

Người dẫn chương trình: “….” Đúng là nhiều thêm “một chữ”…nha.

Fan: Anh anh anh Tứ gia cute quớ đê! Chiến thần băng sơn mặt lạnh như tiền nói ra lời đáng yêu như vậy, quả thực làm người ta không có cách nào chống cự nổi ha ha ha ha!

Tyler nếu biết fan đang nghĩ gì, phỏng chừng sẽ muốn phát ra dấu chấm lửng “…” trầm mặc một hồi.

Dùng phương thức đỡ tốn sức nhất để giết kẻ địch ——đây chẳng lẽ không phải là đạo lý hiển nhiên sao?

Tyler đến từ chiến trường chân chính —— chiến trường thì làm sao có thể giống như trò chơi, mỗi một ván khi bắt đầu đều là trạng thái hoàn mỹ nhất, lại càng không cần lo lắng vấn đề thể lực của mình?

Tyler đã gặp qua vô số lần xa luân chiến (1), vô số lần đánh giằng co. Giả như mỗi trận đều có thể lấy ra toàn bộ tinh lực mạnh bạo va chạm giết chết đối thủ, hắn đã sớm không vì thể lực chống đỡ hết nổi mà chết trên chiến trường, xương cốt cũng chẳng còn.

Phong cách chiến đấu mấy trăm năm, không phải nói sửa là có thể sửa được. Chiến thuật “Tứ gia” tất nhiên sẽ có một phong cách riêng, tự hình thành.

Thời điểm fan còn đang manh đến manh đi, hi hi ha ha, Tyler đã đi ra từ phía sau sân khấu.

Không nghĩ tới hắn lại bị một đám fan chặn lại ở cửa.

Từ lần trước sau trận thi đấu đồng đội, truyền thông thành công chặn cửa Tứ gia, nhóm fan liền bắt đầu hành động “Đụng giải thưởng lớn”, sau đó khi thi đấu kết thúc sẽ ngồi ở mỗi một cánh cửa chờ Tứ gia làm mới đi ra.

Không ngờ rằng hành động này thật sự vô cùng hữu hiệu!

Lúc Tứ gia làm mới đi ra, fan đều nhốn nháo!

“A a a nam thần ngài tháo mặt nạ ra đi nam thần! Các đồng sự ung thư tò mò của tôi còn đang chờ tôi đốt cho họ đó!”

“Tứ gia cầu ký tên, Tứ gia cầu hôn, cầu ôm một cái! Em hôn anh cũng được a!”

“Nam thần! Cầu! Giao! Hợp!”

Tyler: “…”

Nội tâm bậc thầy sát thủ là cự tuyệt. Hắn biết nhân dân tinh tế đã sớm không cần đến thứ gọi là tiết tháo, nhưng không nghĩ tới bọn họ còn có thể treo tiết tháo lên dây yo – yo, quăng đến quăng đi đùa giỡn như vậy!

Kết giao? Giao hợp? Kết hôn?

Đây là chuyện vô cùng nghiêm túc đó!

Lấy danh vọng của hắn lúc còn sống, ngay cả thần linh trên trời cũng sẽ chú ý đến tình trạng hôn nhân của hắn. Đây là vấn đề có thể liên quan đến vận mệnh con người, không thể tùy tiện quyết định được.

Tyler. lão già. Odin cảm thấy mình nhất định phải nhìn thẳng vào vấn đề này, cho nên hắn rất nghiêm túc đáp lại: “Không, tôi không có dự định kết hôn”

Người mẹ bất hạnh đã cho Tyler cảnh báo rất lớn, hắn cho tới giờ chưa từng nghĩ tới muốn ký hôn cùng ai cả.

Các fan khó mà được nam thần đáp lại, kích động đến lệ nóng doanh tròng: “Vì sao! Nam thần! Ngài muốn vĩnh viễn làm nam thần độc thân sao?”

“Không kết hôn cũng được! Em muốn sinh khỉ con cho ngài a đại đại (2)!

“Nam thần ngài có bản lĩnh không kết hôn thì có bản lĩnh yêu đương với tui đi!”

Tyler nghĩ thầm đúng là không để yên, hỏi kết hôn còn muốn hỏi tại sao, hỏi tại sao còn muốn hỏi kết giao, hỏi kết giao lại là vì sao….

Qua hai giây, Tyler liền nói mà không có biểu cảm gì: “Không, tôi có đối tượng để làm những việc này rồi. Tạm biệt”

Các fan: Q口 Q!

Sau khi hắn đi rồi, nội tâm các fan ở lại đều tàn lụi, gió vừa thổi qua, liền vỡ thành mảnh vụn thủy tinh.



Ngày hôm sau, một tin vịt nào đó đã biến thành như vầy: Chiến thắng đầu tiên vòng bán kết! Tứ gia thừa nhận đã có đối tượng!

Tin tức này rập khuôn nguyên vẹn đoạn đối thoại giữa Tứ gia và fan, đặc biệt dùng để xào xáo nhiệt độ của scandal.

Người bình thường đều xem đó là chuyện vui, thế nhưng có người lại rất khó chịu (3).

Người này chính là Victor.

Lúc đó, khi Victor và bạn cùng phòng xem xong thi đấu cùng tin tức, bạn cùng phòng còn nói: “Khà khà khà Tiểu Khả, cậu biết cái này là giả đúng không?”

Victor: “Biết biết, yên tâm đi, không khó chịu”

Bạn cùng phòng: “Tiểu Khả à, chắc là nam thần của cậu nói qua loa lấy lệ với fan thôi. Không phải hắn không thích bị fan vây đuổi chặn đường sao? Với cả, nói không chừng người hắn nói lại là cậu đó!”

Victor: “Yên tâm đi, tớ không suy nghĩ lung tung đâu. Tớ còn nhiều việc lắm, đi trước đây”

Bạn cùng phòng: “Há, vậy thì tớ yên tâm rồi”

Yên tâm cái trứng!

Nửa đêm hôm đó, Victor mặc áo ngủ, cầm gối đầu, cả mặt đều là “Tui muốn khóc” gõ cửa bạn cùng phòng.

Bạn cùng phòng: “…??”

Victor: “Tớ mơ thấy nam thần có người thích! Nhất định mà mơ rồi hu hu oa oa oa ao oa oa oa…”

Bạn cùng phòng: “…” Mình yên tâm quá sớm rồi.

Bạn cùng phòng để Victor vào phòng, ấn cậu ngồi xuống giường, rót cho cậu cốc nước ấm, cầm đồ ăn vặt, mở TV chiếu phim hài, tận tâm tận lực vỗ vai cậu nói: “Tiểu Khả à, đừng khó chịu. Tớ cho cậu mượn bờ vai nè”

Giờ phút này, bạn cùng phòng cảm thấy trên mặt mình tràn đầy hào quang thánh mẫu.

Sau đó Victor nắm nắm bả vai của hắn, cảm thấy quá thấp, thuận tay thả cái gối lên trên, liền khó chịu đặt đầu trên gối: “Tớ thích ngài Odin”

Bạn cùng phòng: “…Tớ biết từ lâu rồi”

Victor: “Không muốn anh ấy thích người khác, không muốn anh ấy yêu đương”

Bạn cùng phòng: “Ừ ừ” Nói thật này Tiểu Khả, cậu nói trắng ra thế này thật sự rất cute đó!

Sau đó Victor lại bổ sung: “Anh ấy yêu đương với tớ thì được, với người khác thì không được”

Bạn cùng phòng: “…” Tiểu Khả, gần đây cậu gây dựng sự nghiệp cũng có chút phong thái tổng tài bá đạo rồi nhể?

Victor lại nói: “Nam thần của tớ quá hoàn mỹ, tớ rất vui, lại có chút buồn. Tớ cũng không biết phải làm sao! Anh ấy vừa có thực lực lại có vẻ ngoài, IQ EQ đều rất cao, cho tới giờ đều lợi hại như vậy, tớ tớ…Tớ đối với những chuyện của eSport lại một chút cũng không, không biết gì cả!”

Bạn cùng phòng an ủi: “Nhưng mà Tiểu Khả cậu cũng có vẻ ngoài có IQ EQ mà, lại xuất thân từ trường nổi tiếng. Có thể làm đại diện pháp luật, có thể làm báo cáo tài chính, còn có thể mở một công ty tốt như vậy. Rất nhiều người cũng cảm thấy cậu rất nam thần, rất khó tiếp cận đó!”

Victor khó chịu nói: “Tớ vẫn rất tự tin mà, thời điểm nên khiên tốn thì phải khiêm tốn, tớ cũng biết vị trí của mình là ở đâu chứ”

Bạn cùng phòng: “…” Ôi, đám học thần mấy người thật là.

Victor lại nói: “Thế nhưng khi tớ đứng trước mặt nam thân, lại không có cách nào tự tin như vậy được…”

Bạn cùng phòng: “…” Chà chà, thù lớn đã báo. Thứ như cảm tình này quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn mà.

Victor nói tới đây, tạm dừng một lúc, bỗng nhiên nói: “Nhưng tớ cảm thấy cậu nói đúng! Tớ cần phải tự tin lên, tớ cần phải đi tìm nam thần, nói cho anh ấy suy nghĩ của mình! Tớ nếu thích anh ấy, còn thích lâu như vậy, thì phải nói cho anh ấy biết!”

Bạn cùng phòng: “…” Gì gì gì cơ??? Tớ nói gì cơ?

Victor: “Không cần che che giấu giấu! Trên thế giới này không có chuyện gì mà giao tiếp tốt không giải quyết được! Chỉ cần nghĩ biện pháp, Victor này cái gì cũng có thể làm được!”

Bạn cùng phòng mặt mày ngây ngốc, nhìn Victor lấy gối đầu xuống, bỗng nhiên lại từ Tiểu Khả uể oải suy sụp biến thành Khả tổng tài bá đạo tràn ngập ý chí chiến đấu, hăm hở trở lại phòng mình.

Bạn cùng phòng: “…Tiểu, Tiểu Khả, cậu đi đâu vậy?”

Victor: “Tớ muốn đi gặp người trong lòng!”

Victor rất thấp thỏm, nhưng cũng rất hưng phấn. Cậu thay áo khoác mình thích nhất, soi gương cẩn thận sửa sang lại dung nhan, còn xịt chút nước hoa.

Sau đó khi cậu chạy đến nơi ở của Tyler, mới nhớ tới giờ hãy còn là rạng sáng.

Cậu tính chờ đến tám giờ mới đi gõ cửa.

Nhưng Victor vẫn rất là vui vẻ, chỉ nghĩ đến lập tức có thể nhìn thấy Tyler là cậu đã vui lắm rồi.

Cậu ở ngoài cửa đi qua đi lại, hưng phấn sắp xếp lời nói, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi nóng, nghĩ đi nghĩ lại, trên mặt là nụ cười hạnh phúc.

Giờ phút này nội tâm cậu tràn ngập khát khao về tương lai, cho dù là tốt hay xấu, cậu đều chỉnh đốn lại tất cả dũng khí của mình chuẩn bị lên đường.

Khi bầu trời thế giới ảo tờ mờ sáng lên, một nửa vẫn là đêm tối, một nửa đã là bình minh. Tyler phát hiện bên ngoài có người, chính là Victor.

Trong phút chốc mở cửa, Victor đã tiến lên một bước, căng thẳng đến độ lông mi không ngừng chớp.

Victor nói: “Ngài Odin, tôi biết ngài nói mình đã có đối tượng, nhưng tôi vẫn có lời muốn nói với ngài, nhất định phải nói, nhất thiết phải nói! Không phải hôm nay thì là ngày mai. Em vô cùng vô cùng thích anh!”

Trong khoảnh khắc đó, Tyler kinh ngạc, con ngươi vàng sậm của hắn hơi hơi co lại.

Victor dùng sức hé miệng, kiềm chế kích động cùng e lẹ, nói rõ ràng: “Nếu anh có thể chấp nhận em, ngay lúc này đây em sẽ trở thành người hạnh phúc nhất trên thế giới. Nếu anh không thể, vậy em sẽ suy nghĩ thêm biện pháp!”

Nghe đến đó, khóe miệng Tyler bỗng nhiên hơi cong lên, nói: “Nghĩ biện pháp gì?”

Victor nói: “Em, em sẽ tiếp tục cố gắng, trở thành người tốt hơn. Sau đó khi anh trở thành nam thần số một thế giới, em sẽ trở thành ứng cử viên duy nhất có thể xứng với anh!”

Tyler khoanh hai tay trước ngực, cười nghiêng người dựa vào khung cửa: “Nếu như vẫn không được thì sao?”

Victor rốt cuộc cụp lỗ tai, nói: “Vậy thì, em sẽ chúc phúc anh tìm được người tốt hơn. Nếu anh kết giao, kết hôn với người khác, em sẽ vui mừng, cũng sẽ khổ sở. Em, em cũng không biết mình sẽ ra sao nữa, ngày anh kết hôn em sẽ khóc, nhưng em vẫn thích anh…”

Chú thích:

(1) Xa luân chiến ( nhiều người đánh một người)là một thuật ngữ quân sự, chỉ phe mình phân tán binh lực, thay phiên tác chiến với kẻ địch, hoặc lấy chiến thuật quanh co, làm tiêu hao thể lực và trí lực, sau đó tiêu diệt kẻ địch

(2) Đại đại “ 大大 ”: là ngôn ngữ trên mạng, biểu thị sự tôn kính của một người đối với tác giả một tác phẩm hoặc một cao thủ. Đây còn là phương ngôn ở một số nơi như ở Thượng Hải, Thiểm Tây, Hà Nam…dùng để gọi cha, ông nội, bà nội, anh của cha, vợ của bác, em gái của cha….

(3) Nguyên văn Lam sấu “ 蓝 瘦 ” trong lam sấu hương cô “ 蓝 瘦香菇 ” ( Lán shòu xiānggū), là một cách đọc trại đi của nan thụ tưởng khốc “难受難受 ” ( Nánshòu xiǎng kū). Vậy nên lam sấu = nan thụ  có nghĩa là khó chịu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui