Vĩnh Dạ Chi Phong

Victor kỳ thực vẫn mượn dùng một chút sức mạnh chính trị của mẹ mình.

Nếu như cậu không phải công tử của Phó Đề đốc, báo cáo của cậu e là sẽ không được Tinh tỉnh số hai thụ lý nhanh như vậy, càng đừng nói là trong nửa năm giải quyết một tên cường hào ác bá (1) ở quặng tinh——kẻ có thể mua được một tinh cầu, ít nhất cũng phải là đẳng cấp cá sấu lớn (2) có tài sản hơn trăm tỉ.

Thế nhưng lúc nói với người trong nhà, cha Duy rất vui mừng nói: “Khả của cha trưởng thành rồi! Mami con nghe xong không biết vui đến nhường nào đâu! Tối qua ăn cơm no quá, hôm nay vẫn còn lẩm bẩm kia kìa!”

Ở đầu dây bên kia truyền đến tiếng ho khụ khụ dồn dập của mẹ Duy.

Victor nói: “Nhưng mà nói đến cùng vẫn phải nhờ chú nhỏ giúp đỡ….Con mà sinh ra trong gia đình khác, chắc chắn sẽ không thuận lợi được như vậy đâu”

Cha Duy nói: “Đạo lý gì vậy? Người lớn lên ưa nhìn có thể tự do làm ngôi sao, người đầu óc thông minh có thể tự do đi làm nghiên cứu. Tương tự trời sinh đã có vốn liếng, con vừa sinh ra đã là con của chúng ta, thì không thể dùng vốn liếng của con được sao?”

“…” Victor nói, “Con không nói lại được cha rồi”

Cha Duy cười nói: “Được rồi, cha biết con cố gắng học tập cũng là muốn cố gắng làm một vài việc. Tài nguyên như nhau, ở trong tay công tử bột với ở trong tay Tiểu Khả của cha thì nhất định không giống nhau, thế là đủ rồi”

Victor gật đầu: “Vâng, con lúc ấy muốn học thêm một học vị luật, chuyện này nhất định có thể càng tốt hơn!”

Cha Duy: “Công ty của con vẫn còn kinh doanh sao? Mami con nói ý tưởng thật ra rất tốt, thí điểm ở khu Địa Cầu cũng rất thành công, muốn mở rộng thật ra rất dễ”

Victor: “Mẹ muốn mở rộng, con chắc chắn tán thành rồi, bồi dưỡng thêm một vài tác phẩm, đến lúc đó con cũng được thơm lây…”

“Hưởng lợi ích gì? Con muốn quay về nhập cổ (3) sao?”

Victor ấp úng: “Cũng, cũng không phải…” Thực ra là con mê muội đồng nhân Tứ gia không thể nào kiềm chế, nếu đại đại sản xuất lương thực có thể một ngày viết hai mươi nghìn chữ thì tốt rồi! Khó mà thấy được một áng văn chương tuyệt vời kiên trì CP “Tứ gia x Đại diện” không lung lay đó!!!



Từ chuyện này có thể thấy được, Victor là học bá không chịu ngồi yên.

Cậu mỗi lần đều nói phải làm ông chồng đầu bếp gia đình chàng tiên ốc, nhưng thực ra chưa từng có một lần thành công. Từ ban đầu làm đại diện pháp luật, đến sau này thử gây dựng sự nghiệp, vất vả lắm từ chức tổng giám đốc, cậu lại không chịu ngồi yên đi quan tâm quặng tinh nhà người ta.

Lúc này công cuộc ở quặng tinh đã tạm ổn, Victor thật sự không có việc gì làm, lại ở trong nhà tiếp tục nghiên cứu công thức ma pháp.

Nghiên cứu nghiên cứu, cậu lại cảm thấy nhất định phải nghiệm chứng xem suy luận trước đó có đúng hay không ——nghiệm chứng như thế nào đây? Đương nhiên chỉ có thể để Pháp sư dùng thử xem mới có thể nghiệm chứng được công thức có chính xác hay không.

Hai phút sau.

Victor cầm công thức của mình, đi lên sân đấu giả lập, tạo cho mình một nhân vật Pháp sư, ID “Chocolate nóng”.

Tùy tiện thử hai trận.

Victor không phải người biết đánh eSport, nhưng do phân đoạn (4) acc mới của cậu cũng thấp nên toàn gặp phải cá mắm giống cậu, người ta gọi là “Ván ao cá”, cũng chính là trình độ gà mổ lẫn nhau.

Ở phân đoạn này, Victor cầm công thức phép thuật đi bắt nạt một đám newbie chỉ biết dùng kỹ năng hệ thống. Giống như học sinh cấp ba dùng phương pháp giải vi phân và tích phân đi so với toán Olimpic tiểu học, như người xuyên việt cầm vũ khí hạt nhân đi thống nhất tam quốc (5)…

Ikkitousen! Một con ngựa tuyệt trần (6)! Dùng phần mềm hack vây đánh bạn nhỏ đúng là vui vẻ quá đi!

Victor vừa “Ha ha ha ha” vừa không ngừng đánh đến bốn, năm trận, cuối cùng gặp phải một Sát thủ nhỏ ngược chết nhóc ta.

Sau khi chết, Sát thủ nhỏ nói: “Không biết xấu hổ! Mở hack! Anh có giỏi thì đừng có đi, tui gọi anh họ tới xử lý anh!”

“…”

Có loại cảm giác bắt nạt học sinh tiểu học.

Victor cảm thấy xấu hổ vô cùng, sau đó nói: “Đánh không lại thì gọi gia trưởng, cậu mới không biết xấu hổ!”

Victor logout ghi lại số liệu vừa rồi thí nghiệm, một lần nữa sửa lại công thức một chút, để nó khớp với kết quả hiện thực hơn, sau đó login đi thử công thức mới.

Sau đó cậu thật sự bị anh họ của Sát thủ nhỏ kia liên hệ ——ID thế mà lại gọi là “Anh họ”.

Anh họ: “Xin lỗi anh bạn nhỏ”

Gửi tới yêu cầu tỷ thí.

Victor cũng muốn thử công thức, vì thế liền chấp nhận yêu cầu.

Sau đó, Victor đáng thương bị Anh họ ngược cho mơ mơ hồ hồ. Còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, bản thân đã bổ nhào xuống đất.

Victor: “…”

Anh họ: “Khụ khụ, thắng mà không vẻ vang gì, xin lỗi nhé”

Lòng háo thắng của học bá Khả bị khơi dậy, đuổi theo anh ta nói: “Đừng đi, anh có giỏi thì đừng đi, tôi sửa lại công…chiến thuật của tôi một chút, năm phút sau lại đến một ván!”



Sự việc chính là như vậy.

Khi Tyler tập thể dục buổi sáng trở về, nhìn thấy chính là một Khả mê muội game online không thể tự kiềm chế.

Tyler: “…”

Sao lại có cảm giác cảnh này quen quen thế nhỉ??

Tyler yên lặng dịch ghế, ngồi trước mặt Victor, dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn cậu chằm chằm một lúc lâu.

Mười phút sau, Victor đầy mặt không phục xuống khỏi mạng internet, chộp lấy công thức trong tay tiếp tục sửa, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mình không tin!…Không thể như thế được…”

Sau đó cậu rốt cuộc nhìn thấy Tyler mặt không cảm xúc nhìn cậu.

Biểu cảm trên mặt Victor lập tức thay đổi: “…Ha, anh về lúc nào vậy? Cái này, thực ra em login là có lý do! Hơn nữa em cam đoan chỉ đánh hai ván, hai ván mà thôi!”

Tyler nói: “Tôi nghe nói lúc em bảy tuổi đã không còn trộm lên mạng nữa”

Victor ngại ngùng nói: “Thực ra em năm nay sáu tuổi lẻ 218 tháng…”

Tyler: “…”

Phục rồi.

Mười phút sau, “Anh họ” nhận được tin nhắn từ “Chocolate nóng”: “Anh chờ đó! Đừng có đi! Tôi gọi bạn trai tới xử lý anh!”

Anh họ: “???”

Lại qua năm phút, một tài khoản Sát thủ mới tạo ID là “Khả sáu tuổi của ta” tới đây, không nói hai lời đã gửi yêu cầu tỷ thí.

“Anh họ”: “Ông anh này, không đến mức thế chứ? Oan oan tương báo đến khi nào đây?!”

“Khả sáu tuổi của ta”: “Thắng tôi rồi nói”

Khóe miệng Anh họ giật giật, chỉ có thể chấp nhận yêu cầu tỷ thí trước.

Hai Sát thủ đứng yên bất động trong sân đấu giả lập, hơn nữa đều là hình tượng Sát thủ mặc định, không nhìn thấy mặt.

Hệ thống vì để phân biệt, cho Anh họ áo khoác màu đen toàn tập, cho “Khả sáu tuổi của ta” áo choàng trắng toát.

Hai người một trắng một đen không một lời vô nghĩa, bản đồ ngẫu nhiên vừa ra đã đứng yên bất động. Thời gian đếm ngược kết thúc liền ăn ý không ẩn thân, lao thẳng lên trao đổi một lần tấn công.



Sau hai giây giao thủ, Anh họ trơ mắt nhìn đối thủ biến mất trước mắt mình, chỉ còn một đường sáng lạnh không ngừng thoáng hiện rồi biến mất, theo bản năng hô to một câu: “Đờ mờ!!!”

Chữ “mờ” này còn chưa nói xong, Tyler ở trên không đã đánh tới mười bốn combo, làm cho thanh máu của hắn trống rỗng.

Anh họ ngoại trừ lần đầu tiên thì đều không chạm được Sát thủ áo trắng ở đối diện dù chỉ một chút, chết không nhắm mắt kêu lên: “Đợi đã! Anh mở hack!!!”

Tyler dùng ánh mắt nhìn kẻ thiểu năng nhìn hắn, lười nói, trực tiếp gửi lại cho hắn một yêu cầu tỷ thí.

Hai người đánh ván thứ hai, Anh họ bắt đầu ẩn thân.

Kỹ xảo ẩn thân của hắn so với kỹ xảo cận chiến thì khá hơn một chút, thế những cũng chẳng có nghĩa lý gì.

Tyler cả quá trình đều lạnh mặt, ID “Khả sáu tuổi của ta” trên đỉnh đầu, như Đại Ma Vương cầm ngược song nhận chờ tại chỗ.

Sau đó khi Anh họ xông lên tập kích, Tyler trở tay một đao, đi sau mà đến trước, trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài.

“Đờ mờ…” Anh họ lại kêu một câu, tiếp đó hắn rốt cuộc dùng một kỹ xảo khá hiếm thấy, ý đồ vòng ra sau lưng Tyler để phản kích——

Nhưng vẫn không có ý nghĩa gì, nhiều lắm là khiến Tyler tốn thêm hai ba giây thôi.

Tyler không lấy ra bất kỳ một kỹ xảo nối tiếng nào, toàn bộ quá trình chỉ sử dụng combo song nhận nhanh đến cực điểm, khiến người ta hoa cả mắt, đánh cho Anh họ tơi bời hoa lá.

Nói thật, đối mặt với chức nghiệp khác, Tyler chưa chắc sẽ kết thúc nhanh gọn, áp dụng phương thức bạo lực hiệu quả nhất để giải quyết như vậy. Thế nhưng cùng là Sát thủ thì…

Trên đời này thực sự còn có người quen thuộc với chức nghiệp Sát thủ hơn Tyler sao? Cũng không phải chuyện đùa đâu.

Chính vì quen thuộc, chính bởi hiểu rõ tới cực điểm, cho nên khi đối thủ cũng là một Sát thủ, Tyler thường sẽ hiểu rõ thông suốt tất cả về hắn.

Không một Sát thủ nào có thể giữ được bí mật trong mắt hắn.

Anh họ cuối cùng nói: “Tôi phục rồi! Dừng đi! Phần mềm hack này anh mua ở đâu vậy, giới thiệu cho tôi với…”

Tyler: “Đối phó với cậu mà còn cần dùng phần mềm hack à?”

Anh họ tức giận đến mắt cũng trợn lên.

Em họ hắn nói: “Tui không tin! Tuyển thủ Sát thủ ở Tinh tỉnh số hai có thể thắng được anh họ tui, cả một bàn tay này là có thể đếm hết rồi! Anh là cái cọng hành cọng tỏi gì, khẳng định là dùng hack——có bản lĩnh thì anh cầm phần mềm hack đánh vào giải đấu tỉnh đê!”

Chế độ kiểm tra loại bỏ phần mềm hack của giải đấu tỉnh vô cùng chặt chẽ. Gần một trăm mùa giải tới nay chưa từng có người nào có thể phát minh ra công nghệ đen gì để dùng phần mềm hack ở giải đấu tỉnh——cho nên cậu nhóc mới nói vậy.

Tyler vẫn là câu nói kia: “Chỉ bằng nhóc?”

Ánh mắt hắn dừng trên em họ chỉ có một giây, thế nhưng người sau bất thình lình đối mặt với khí tràng của bậc thầy sát thủ, trực tiếp bị dọa cho khóc, òa một tiếng chạy đi.

Anh họ vội vàng đuổi theo em trai, lại nói: “Ế, có gì thì từ từ nói nha, đừng có mà bắt nạt em trai người ta…Có bản lĩnh thì chờ tôi ngày mai thi đấu xong, chúng ta đổi server, lại tỷ thí một trận!”

Tyler: “…”

Anh họ lúc nói lời hung ác thì vui vẻ, thế nhưng lúc đối mặt với hiện thực thì không vui nổi.

Ngày hôm sau, lúc hai người gặp mặt ở trên sân thi đấu, tình cảnh vô cùng xấu hổ.

Người dẫn chương trình nói, hôm nay là trận thứ ba của vòng bảng, hai tuyển thủ vừa vặn đều là Sát thủ, phân biệt là: Tuyển thủ Odin VS Tuyển thủ Cadino.

Giờ phút này, hai Sát thủ đứng ở phía sau người dẫn chương trình, im lặng nhìn nhau một lúc.

Cadino bỗng nhiên nhỏ giọng hỏi thử: “Khả sáu tuổi của ta”?

Tyler: “…Cậu lặp lại lần nữa?”

Cadino: “Anh anh anh là Khả sáu tuổi của ta!”

Tyler: “…”

Tyler có loại cảm giác nhìn thấy Sát thủ hậu bối nơm nớp lo sợ trước mắt mình.

Sau khi hắn trở thành bậc thầy, cũng từng dạy dỗ không ít nhãi con Sát thủ. Đám du côn, tiểu ma vương ở trước mặt hắn, đều nhanh chóng trở nên ngoan ngoãn, dễ bảo.

Đây đại khái là bởi, đối với những người trẻ tuổi kia, bậc thầy sát thủ trầm mặc là cao thâm bí hiểm, lãnh khốc lại là không giận mà uy…Hắn có lúc sẽ cố ý làm vẻ mặt mình nghiêm khắc, tiếp đó khiển trách tiểu bối, nhìn bọn chúng run lẩy bẩy.

Thực ra, có lẽ…sở thích bất lương bắt nạt mấy bạn nhỏ này…thật sự rất khó sửa đổi.

Chú thích:

(1) Nguyên văn Địa đầu xà “ 地头蛇 ”: chỉ bọn ức hiếp nhân dân ở địa phương thời xưa

(2) Nguyên văn Cự ngạc “ 巨鳄 ”: chỉ người giàu có

(3) Nhập cổ: tức công nhân nắm giữ cổ phiếu, trở thành cổ đông của xí nghiệp mình đang làm việc.

(4) Phân đoạn “ 分段 ”: có thể là thuật ngữ chiến thuật võ thuật, cũng có thể là thuật ngữ hệ thống máy tính

(5) Tam quốc: ba nước Nguỵ, Thục, Ngô chia cắt Trung Quốc từ năm 220 đến năm 280 sau công nguyên

(6) Tuyệt trần “ 绝尘 ”:

1. Chân không dính bụi, hình dung việc chạy băng băng thần tốc

2. Thoát khỏi thế tục

3. Tuyệt tích, không còn dấu vết

4. Ngựa tốt


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui